Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 430

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:24:59
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thông gia gì chứ? Khương gia xứng!" Ôn phu nhân còn vẻ dịu dàng thường ngày, trong ánh mắt đầy căm hận.

"Khương Mộc, Hứa thị, nhầm các ngươi! Là hại Ôn gia, là hại nhi tử của . Minh Huyền..."

"Minh Huyền, là nương hại ngươi!" Ôn phu nhân lớn ôm chặt Ôn Minh Huyền đang quỳ thẳng tắp.

Trước khi ngoài tiếp chỉ, Ôn phu nhân cho giải tán bộ gia nhân và nô bộc trong nhà.

Ít nhất thể giữ một mạng sống.

một ai trong Ôn gia rời , tất cả thề sống c.h.ế.t bảo vệ Ôn gia.

Khương Mộc lạnh đám : "Khương gia là một gia tộc trong sạch, tự nhiên kết với loại lòng lang sói như các ngươi."

Ôn Minh Huyền quỳ thẳng lưng phía Ôn lão thái gia.

Lão thái gia cả đời sống lưng thẳng tắp, từng khiến kẻ địch khiếp sợ chiến trường, nhưng ngờ, cuối cùng kẻ tiểu nhân tính toán.

Ôn lão thái gia khổ một tiếng, nước mắt già nua tuôn tràn.

Như thể trong nháy mắt già nhiều, lưng cũng còng xuống.

Ông từ từ về phía hoàng cung, như thể đang về phía Hoàng đế ngai vàng.

"Bệ hạ, lão thần từng với quốc gia, với thiên hạ, lão thần... oan uổng quá!"

Giọng Ôn lão thái gia dứt, liền lao thẳng lưỡi đao bên cạnh Khương Mộc.

Máu văng ba thước.

Thân thể Ôn Minh Huyền run rẩy dữ dội.

"Tổ phụ tổ phụ..."

"Lão gia tử..." Người nhà Ôn gia đến trời long đất lở, nhưng ông cụ đầy máu, đầu nghiêng về phía hoàng cung.

Khương Mộc khẽ giật thót trong lòng.

Ánh mắt Thống lĩnh cấm quân chấn động, đầy đau xót, lập tức : "Khương đại nhân, mong ngài chờ một lát, về cung một chuyến."

Hắn Ôn gia kêu oan.

Ánh mắt Khương Mộc trở nên sắc lạnh: "Thánh chỉ xử trảm ban, thể thu hồi?"

"Chờ !" Thống lĩnh cấm quân trì hoãn thêm, lập tức nhảy lên ngựa trở về hoàng cung.

Người nhà họ Ôn vô cùng đau lòng, đồng loạt chỉ Khương Mộc mà nguyền rủa: "Khương Mộc, kẻ tiểu nhân bỉ ổi, ngươi sẽ kết cục !"

Quý Du Nhiên vô cùng hối hận, trách , hại Ôn gia lâm họa diệt tộc.

Ôn Lĩnh mặc một bạch y, vạt áo nhuốm m.á.u của phụ , thanh niên khép mắt , cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi.

Là do bất tài, khiến Ôn gia chịu tai họa ngập đầu.

Khương Mộc về phía tướng sĩ lưng, giơ cao thánh chỉ trong tay, tiến lên mang gông xiềng cho nhà họ Ôn.

Ôn Minh Huyền ôm lấy tổ phụ, trơ mắt ánh sáng trong đôi mắt ông dần tắt.

Hắn đờ đẫn tổ phụ, ánh mắt trống rỗng.

Bị xô đẩy mang gông xiềng, nhà họ Ôn áp giải diễu phố.

Một đường áp giải tới chợ xử trảm.

Bá tánh vây quanh im lặng, lén lút đưa thức ăn và nước cho nhà họ Ôn.

"Ôn đại nhân..."

Mắt ai cũng ngấn lệ.

Ôn gia trung thành cả nhà, trong lòng bá tánh đều rõ.

Ánh mặt trời ngày càng chói chang, giờ ngọ sắp đến.

Hứa thị đầy máu, loạng choạng từ trong phủ chạy , một mảng da đầu xé rách.

"Phu nhân, nô tỳ tìm thấy tiểu tiểu thư. Phu nhân..." Bảo Nguyệt lo lắng đến mồ hôi đầm đìa.

Tiểu tiểu thư rốt cuộc !!

Lúc , tiểu Ngư nhi mặc bộ hắc y, đá cong gối, quỳ mặt Thái tử, khuôn mặt đầy vẻ lạnh lùng.

"Ôn Minh Huyền bộ dạng hiện tại của ngươi ? Một tiểu Ngư nhi vai thể vác, tay thể cầm mà cũng cướp pháp trường?" Thái tử đầy vẻ kinh ngạc, trong mắt còn chút giận dữ kìm nén.

"Nếu hôm nay bổn cung chặn ngươi , e rằng ngươi phạm sai lầm lớn."

"Tên Ôn Minh Huyền đó, đến mức khiến ngươi ngay cả mạng sống cũng cần?" Thái tử nhẹ nhàng nàng, ánh mắt sâu kín.

Trong mắt nàng chỉ Ôn Minh Huyền, từng thấy ai khác.

Cũng thấy .

Vẻ mặt của tiểu Ngư Nhi thản nhiên.

"Ôn gia là trong sạch. Ta đối với Ôn Minh Huyền thế nào, đó là chuyện khác. Ôn gia cả nhà trung thành, vốn dĩ nên chết." Nàng ghét ràng buộc phận với Ôn Minh Huyền nhưng với Ôn gia, nàng kính trọng.

Nàng phân biệt rõ là công, là tư.

Thái tử hiển nhiên tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-430.html.]

"Thật sự là vì công ?"

"Ngươi ngưỡng mộ Ôn Minh Huyền, cả kinh thành đều . Vẫn là vì Ôn Minh Huyền chứ gì?" Thái tử nhạo một tiếng.

"Ôn Minh Huyền, Ôn Minh Huyền, mãi mãi chỉ là Ôn Minh Huyền!" Thái tử chút tức giận.

"Ngươi chỉ cần giúp giúp là ?"

"Nếu giúp, thì thả !" Tiểu Ngư nhi cúi đầu, giọng trầm thấp và nặng nề.

Thái tử mím chặt môi, mỗi nàng gặp Ôn Minh Huyền cứ như mất hết lý trí, ngay cả ánh mắt cũng trở nên mơ hồ.

Thái tử khẽ xổm xuống, ngón tay trắng nõn, thon dài nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên.

Hắn và Khương Tiểu Ngư quen hơn mười năm.

Chỉ là, ngoài hề chuyện .

"Ngươi còn chịu ngẩng đầu ." Thái tử thì thầm.

"Nếu ngươi thật sự cứu Ôn Minh Huyền, thì hãy dập đầu . Dập đến khi hài lòng." Hắn và Khương Tiểu Ngư quen nhiều năm, mặc dù mặt Ôn Minh Huyền nàng luôn ngoan ngoãn cụp mi rũ mắt.

hiểu rõ Khương Tiểu Ngư là cốt khí.

Năm xưa, nàng Đông cung bạn , nàng gọi một tiếng "Lang Dật ca ca", nàng nhịn đói ba ngày cũng chịu mở miệng.

Đói đến nỗi yếu ớt, giường gần như thể cử động.

Cuối cùng, chính Thái tử cầu xin nàng ăn chút gì đó.

Thái tử lạnh lùng nàng, nàng cúi thật sâu.

Thiếu nữ đôi lông mày và ánh mắt như tranh vẽ, mặt và trong mắt đều là sự thản nhiên.

Nhìn biểu cảm của Thái tử, giống như đang một đứa hài tử giận dỗi.

"Cộp..."

"Cộp cộp..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Trán nàng chạm xuống mặt đá xanh lạnh lẽo, chút buốt, chút đau.

Cộp cộp cộp...

Mỗi dập đầu đều vô cùng nghiêm túc.

"Xin Thái tử cứu Ôn gia."

"Xin Thái tử cứu Ôn gia." Giọng trong trẻo, hề d.a.o động.

Thái tử nàng, chăm chú.

Nhìn nàng dập đến trán đỏ bầm, trán nàng bầm tím.

Nhìn nàng chút phản kháng, nàng ngừng dập đầu.

Mắt Thái tử thoáng đỏ lên.

Hắn bất ngờ đẩy nàng .

"Ngươi cố tình sỉ nhục !"

"Khương Tiểu Ngư, ngươi là cố tình sỉ nhục !" Thái tử nghiêm giọng quát.

Thái tử tuyệt vọng nhắm mắt , đám tùy tùng phía định tiến lên, Thái tử nhắm mắt sâu hơn một chút.

"Ngươi lên ." Khi mở mắt nữa, ánh mắt trở nên rõ ràng, tỉnh táo.

Là một Thái tử, phép lưu luyến nữ sắc. Phụ hoàng nhiều quở trách vì Khương Tiểu Ngư.

"Thống lĩnh Cấm quân xuất từ Ôn gia, cung ."

Trán tiểu Ngư nhi rách da, vệt m.á.u lan .

Máu chảy từ khuôn mặt trắng trẻo, qua vô cùng đáng sợ.

"Nếu ngươi vẫn yên tâm, thì cầm lấy kim bài của , đến thẳng pháp trường." Thái tử khổ một tiếng.

Tiểu Ngư nhi khẽ đáp ừm một tiếng, Thái tử đem kim bài ở thắt lưng bên hông đưa cho nàng.

Đây là kim bài Hoàng đế ban cho Thái tử.

Có thể miễn tội chết.

Tiểu Ngư nhi nhận lấy kim bài, đầu ngón tay chạm đầu ngón tay của Thái tử, Thái tử rụt .

tiểu Ngư nhi vẫn một cách trong sáng, chút biểu cảm khác thường nào.

"Đôi khi, cảm giác chia cắt."

"Ta cảm thấy xa lạ."

"Ngươi giống như đến tình yêu, bẩm sinh thiếu mất một sợi dây cảm xúc, thậm chí nhận thầm yêu ngươi bao năm nay."

"Tại khi thấy Ôn Minh Huyền, ngươi điên cuồng lao về phía ? Ngươi rốt cuộc hiểu tình yêu là gì ? Ngươi thực sự yêu ?" Thái tử nên diễn tả thế nào.

Chỉ cảm thấy một chút xa cách.

Tiểu Ngư nhi mà thường thấy và tiểu Ngư nhi mặt Ôn Minh Huyền giống như hai con khác .

Loading...