Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 479
Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:08:18
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm đó, Phó Cửu Tiêu thống nhất Yêu Ma giới, trọng dụng Hỗn Độn.
Sau khi Phó Cửu Tiêu rời , Hỗn Độn tiếp tục kiểm soát Đọa Thần giới.
Giờ đây, tất cả bọn họ đều rời xa, cuối cùng cũng đến lượt lên vị trí Ma Tôn.
Còn lúc , đám nhỏ đều nhốt phía điện.
Tất cả những hài tử co ro thành một cụm, chen chúc với , cố gắng tự trấn an và dựa dẫm lẫn .
Tiểu Thái tử đau đớn ôm bụng, bụng ngừng réo ầm ĩ.
Thấy các ca ca tỷ tỷ đều co cụm , tiểu thái tử liền bò khỏi góc phòng.
Hắn gõ cửa, ánh mắt hoảng sợ của những phía , cất tiếng hỏi.
Tiểu Thái tử nhỏ giọng hỏi, giọng ngọt ngào như sữa: "Heo yêu thúc thúc ngoài cửa, thể cho bọn ăn cơm chiều ?"
"Bụng đói, bụng đau... ăn cơm..." Tiểu Thái tử nghĩ trẻ nhỏ mà đói sẽ lớn .
"Két..." Một tiếng, cửa mở .
Yêu quái đầu heo đánh giá một lượt. Đứa nhỏ trắng trẻo, mềm mịn khiến chảy nước miếng ròng ròng.
Những đứa nhỏ khác co rúm góc, sợ hãi nhỏ nhất.
"Không thể đói, ăn cơm." Tiểu Thái tử xoa xoa bụng.
Yêu quái đầu heo , đầu bước .
Không lâu , từ ngoài cửa, một đống bánh bao và trái cây ném .
Lũ nhỏ đói đến mức chịu nổi nữa, lập tức lao lên cướp lấy đồ ăn.
Tiểu Thái tử nhăn nhó khuôn mặt nhỏ nhắn, một tiểu tỷ tỷ đưa bánh bao cho , cũng đẩy .
"Thúc thúc, ăn thịt."
"Thúc thúc, ăn thịt mà."
Heo yêu cáu kỉnh đáp : "Không thịt!" Vật nhỏ , thật sự nghĩ đến để hưởng thụ ?
Mấy đứa nhỏ sợ hãi run lẩy bẩy, còn tiểu Thái tử thì chằm chằm đầu của heo yêu, đôi mắt chớp chớp.
Thúc thúc dối, lớn ngoan nghen.
"Ngươi thật sự ăn chút gì ?"
"Ngươi còn nhỏ, ăn sẽ đói đến ngất đấy."
"Họ đều là yêu quái, ngươi đừng chọc họ. Họ sẽ ăn thịt ..."
Tiểu tỷ tỷ nhẹ nhàng bóp bóp cánh tay nhỏ chân nhỏ của . Mới chỉ là một đứa nhỏ hai tuổi, mà tính khí bướng bỉnh như ?
Rõ ràng đó còn sợ đến phát .
À đúng , sợ.
Là vì cả nhà đều lừa dối .
Khóc là vì đau lòng.
Tiểu Thái tử bĩu môi: "Ăn ? Chúng cũng thể ăn thịt yêu quái mà..."
Tiểu tỷ tỷ trừng mắt , cẩn thận ôm cái bánh bao trắng giấu trong ngực.
Dù bây giờ cuộc sống khá hơn, nhưng bánh bao trắng vẫn là một thứ quý giá.
"Không bậy, thể ăn thịt yêu quái? Từ xưa tới nay, chỉ yêu quái ăn thịt ..." Nghĩ tới thôi thấy đáng sợ.
Tiểu Thái tử gì.
Tất cả bọn nhỏ ăn xong thì rúc góc tường, dù sợ hãi nhưng cả ngày cũng kiệt sức.
Bọn họ ôm chặt và dần .
Tiểu Thái tử rón rén ôm lấy một chậu cây bên cửa sổ, ngắt một chiếc lá, nhẹ nhàng đưa lên mũi ngửi.
Lúc chiếc lá nghiền nát, trong phòng lập tức xuất hiện một mùi hương thoang thoảng.
"Sao ?" Tiểu tỷ tỷ động tác của giật tỉnh dậy.
"Lá mỏng dài, mép lá răng cưa, vị đắng chát... Lúc nguyên vẹn mùi, nhưng khi nghiền nát thì hương thơm. Mùi thơm dễ chịu thể tạo mộng..."
"Là tạo mộng thảo." Tiểu Thái tử ôm lấy chậu cây như báu vật.
"Tạo mộng thảo? Sao ngươi ?" Tiểu tỷ tỷ ngẩn , đây là yêu giới, loại cây đến nàng cũng từng thấy qua.
"Ta thấy trong thư phòng của tổ phụ. Thư phòng của một quyển sách dày, trong đó vẽ đầy những loài động vật kỳ lạ."
Còn các loại hoa cỏ kỳ quái.
"Tập tính cùng ưu khuyết điểm của chúng đều ghi ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ta rảnh rỗi lật xem vài , sớm hết ."
"Nơi giống y như trong sách của tổ phụ ."
Bầu trời tối mịt, khắp nơi đều là tiếng quạ kêu, ngay cả mặt trời cũng nhuốm màu máu.
"Tổ phụ ngươi còn cả những thứ của yêu giới ? Tổ phụ ngươi là ai?"
"Tổ phụ , là một si tình đó. Một si tình còn ." Tiểu Thái tử nghiêm túc gật đầu.
Tiểu tỷ tỷ đáp một tiếng "ồ", dù nàng cũng hiểu ý nghĩa đó là gì.
Nàng thấy tiểu Thái tử ôm chậu cây, bứt hết tất cả lá xuống.
Cỏ tạo mộng để trong phòng thể giúp ngủ ngon.
nếu nghiền nát tất cả lá, mùi hương sẽ lan tỏa, khiến các sinh vật xung quanh rơi trạng thái ngủ mê.
Tiểu Thái tử vo lấy một miếng giấy, bịt mũi , thêm hai miếng đưa cho tiểu tỷ tỷ.
Tiểu tỷ tỷ do dự một lúc, cuối cùng cũng bịt mũi.
Quả nhiên, những ca ca tỷ tỷ vốn ngủ yên giấc giờ đây ngáy vang như sấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-479.html.]
Ngoài cửa, hai tiểu yêu đang chuyện bỗng ngáp một cái.
Chỉ trong chốc lát, chúng ngã lăn đất ngủ say.
Tiểu Thái tử mở cửa, ánh trăng trắng muốt chiếu xuống mặt đất, khiến tiểu gia hoả trông đặc biệt lạnh lùng.
Tiểu gia hoả ngẩng đầu trời: "Hôm nay là mười lăm đúng , tỷ tỷ?"
Tiểu tỷ tỷ ngước trời, trăng vẫn còn khuyết.
"Trăng rằm ngày 15, tròn nhất là ngày 16, hôm nay chắc là ngày 15."
"Ngươi ?" Tiểu tỷ tỷ sợ hãi.
Mà tiểu trong sân như quen thuộc, một dáng vẻ thản nhiên khiến nàng tạm thời quên sợ hãi.
"Ngươi thật sự là đầu tới đây ?"
" , từng rời khỏi nhà. Đây là đầu tiên rời khỏi nhà, bắt cóc ... Hu hu hu..." Tiểu Thái tử đến đây, bỗng mếu máo, bắt đầu nhớ nhà.
"Ta bắt cá ăn. Ở đó một cái ao, bên trong cá lớn. Ngon lắm, ngươi cá ?" Hắn hỏi tiểu tỷ tỷ với giọng đầy hứng thú.
Tiểu tỷ tỷ tuy mới tám tuổi, nhưng ở nông thôn việc chặt cỏ cho heo ăn, nấu cơm, công việc nhà nông đều là những việc nàng thuần thục.
Giết cá thì gì khó.
"Ta . Ta cá phiến, nướng cá..."
Mắt tiểu Thái tử sáng lên.
"Ngươi ở đó ao? Có cá trong ao ?" Tiểu tỷ tỷ vẫn cảm thấy bất ngờ.
Tiểu Thái tử giải thích, nhưng mắt bỗng sáng lên.
"Có ao, thật sự ao!" Nói với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
là bộ dáng đầu tiên đến.
Tiểu tỷ tỷ bắt đầu cảm thấy khó hiểu.
"Suỵt, ở đây mỗi một nén nhang sẽ tuần tra một ." Tiểu Thái tử rón rén, núp tảng đá giả.
Quả nhiên, lính tuần tra xuất hiện.
Tiểu tỷ tỷ như đang một vị thần thánh.
Sau khi lính tuần tra rời : "Nhanh lên, cầu vòm."
Tiểu Thái tử đến cầu vòm, cả hai tìm kiếm đó một lúc lâu, cuối cùng mới phát hiện một con cá lớn, lấp lánh ánh sáng.
Con cá lớn màu xanh, vảy lấp lánh những tia sáng nhỏ.
"Thật sự cá, con cá to quá, lớn thế từng thấy bao giờ!" Tiểu tỷ tỷ với vẻ kích động, con cá lớn quá!
Tiểu tỷ tỷ cảm thấy sợ, vì đây là thế giới yêu quái.
Nếu nó là cá yêu quái thì ?
Tiểu Thái tử lấy một cành cây, nhẹ nhàng chọc con cá lớn.
Con cá trắm đen hề động đậy.
"Ai, quả thật đến ngày mười lăm mỗi tháng nó sẽ ngủ." Tiểu Thái tử lẩm bẩm.
"Nhanh lên, nhanh bắt . Ta đói lắm ..." Tiểu Thái tử cố gắng, nhưng con cá quá trơn, đầu cá quá trơn, chẳng thể nào ôm nổi.
Tiểu tỷ tỷ thấy con cá gì lạ, thở phào nhẹ nhõm.
Nàng cũng bắt đầu ăn thịt.
"Duyệt nhi ." Tiểu tỷ tỷ xuống, dùng tay nắm lấy mang cá, dùng hết sức kéo lên.
Mặt nàng đỏ bừng vì căng thẳng.
Con cá thật nặng!
"Con cá chắc nặng gần bằng ngươi đấy..." Tiểu tỷ tỷ đo đạc bằng tay, cộng cả đuôi, ôi, hóa nó cao bằng tiểu Thái tử.
Mặt tiểu Thái tử tối sầm: "Ta cao, sẽ lớn!"
"Được , , ngươi sẽ lớn, ngươi cao nhất." Tiểu tỷ tỷ tranh cãi với , ở đây là nơi để tranh cãi.
" chúng nấu ở ?" Tiểu tỷ tỷ bắt đầu lo lắng.
Tiểu Thái tử vung tay: "Đi theo . Ta nơi nào bếp."
Trong phòng tổ phụ một bản đồ, chỉ là tổ phụ từ .
Hắn dẫn tiểu tỷ tỷ quẹo trái quẹo , cuối cùng tìm một cái bếp nhỏ ở góc.
Nơi khá vắng vẻ, dù đốt lửa cũng sẽ ai chú ý.
Bếp đầy bụi, tiểu tỷ tỷ lau sạch nhanh.
Nàng cầm d.a.o bếp, bắt đầu mổ con cá trắm lớn.
"May là thứ ở đây đều đầy đủ. Còn đồ khô nữa..." Tiểu tỷ tỷ lẩm bẩm.
Dao bếp chạm cá, kêu một tiếng...
Dao bếp cùn mất .
"Cái , cái vảy cá chắc chắn quá!" Tiểu tỷ tỷ ngạc nhiên.
"Dùng tay lột , lột vảy cá..." Tiểu tỷ tỷ nhẹ nhàng kéo, lột từng vảy cá .
"Wow, vảy cá to như bàn tay luôn... to quá." Mỗi vảy cá to như bàn tay, còn lấp lánh ánh sáng, .
"Làm một bộ đồ bằng vảy cá , chắc chắn an ." Tiểu Thái tử lau sạch vảy cá, lấy một cái túi đựng .
Dù vảy cá chắc, nhưng mỏng như cánh ve, nhẹ lắm.
Tiểu tỷ tỷ thấy vảy cá lột xong, liền tiếp tục m.ổ b.ụ.n.g cá.
Dao khứa xuống.
Bỗng nhiên, như thể gặp chướng ngại gì đó.