Một cương vị quan trọng như thế, Điền Kiến Binh dám cho nhỉ? Xem chừng khả năng cô đến Vạn Phúc càng tiến thêm một bước .
Tiền Nghĩa vốn sắp nghỉ hưu hưởng thụ cuộc sống an nhàn cũng nhịn mà chửi nó, mà cô gái trẻ còn dám hét cái giá trời? Phó xưởng trưởng là cái chức thể tùy tiện cho ? Một đống chủ nhiệm phân xưởng và một đống nhân viên ủy ban xưởng trong văn phòng mười mấy năm đều đang xếp hàng đợi kìa! Cô nghĩ cũng quá nhỉ!
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông nhíu mày qua, cô gái trẻ tuổi ở đó, dáng đẫy đà, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, rõ ràng mới yêu cầu như nhưng vẫn thể điềm nhiên giống như từng chuyện gì xảy .
Ông cũng nhịn mà : “Đồng chí Diệp Bảo Châu, chức phó xưởng trưởng cũng chỗ mà bình thường thể đảm nhiệm , trừ năng lực cũng cần lý lịch nữa, tuy rằng cô năng lực nhưng mới hai mươi hai tuổi, tới xưởng chúng chẳng qua mới hơn hai năm, đùa cũng dám như thế.”
Tô Nguyên Thanh thấy xưởng trưởng của lên tiếng nên cũng Diệp Bảo Châu với vẻ khinh thường: “ đấy, cô đến Vạn Phúc thì cứ thẳng , chứ cần gì mở miệng như thế để khiến bí thư khó xử, cô tôn trọng lãnh đạo như , Vạn Phúc nhỉ?”
Diệp Bảo Châu đang châm dầu mới lườm một cái: “Anh đang nghi ngờ lời mà bí thư Điền mới đấy ? Lời là bí thư Điền tự , nếu thể kêu bí thư Điền rút về cũng thể rút về.”
Tô Nguyên Thanh lập tức nghẹn họng, lời thể rút về , cô đang ý gây chuyện đây mà: “Diệp Bảo Châu, thấy thì thu , cô đừng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-508.html.]
Dứt lời, Lý Tư Mẫn , lạnh lùng bảo: “Vì đồng chí , đồng chí Diệp Bảo Châu đúng đấy chứ, nếu lời là tự bí thư Điền , nào đến phiên tới chỉ tay năm ngón?”
Nói xong, cô sang Điền Kiến Binh với ánh mắt lạnh lùng: “Bí thư Điền, chúng quả thật mời đồng chí Diệp Bảo Châu tới , nếu đó các ông bàn chuyện từ chức mong ông đừng cố tình giữ hồ sơ của Diệp Bảo Châu nữa.”
Điền Kiến Binh cố tình giữ hồ sơ chính là vì Diệp Bảo Châu tới Vạn Phúc, ông vốn cho rằng cùng lắm Diệp Bảo Châu chỉ mở miệng tiếp tục ở bên cạnh Quách Hữu Bình mà thôi, đến khi ông trực tiếp điều Triệu Bàng Hải tới bên cạnh phó xưởng trưởng tân nhiệm là , nhưng ông ngờ cô dám mở mồm như .
Đó chính là phó xưởng trưởng đấy! Là lãnh đạo thứ hai trong phương diện sản xuất của xưởng! Giống như Tiền Nghĩa , phó xưởng trưởng chỉ cần năng lực mà còn cần lý lịch nữa, trong xưởng nhiều lãnh đạo phân xưởng như đều đang chằm chằm vị trí đó đầy thèm khát, gần đây ông vẫn luôn chần chừ ở khoản ứng cử viên , nhưng chần chừ cỡ nào cũng chắc chắn sẽ đến lượt Diệp Bảo Châu.
Cô mới lời như thế rõ ràng là đang khó ông , ông khó xử, là đang báo thù vụ sắp xếp công việc đó của ông !
Châu Khánh Phong thấy sắc mặt của Điền Kiến Binh lúc xanh trắng đan xen, lâu vẫn một câu nào bèn ho nhẹ một tiếng: “Phải đấy, bí thư Điền, đồng chí Diệp Bảo Châu đến chỗ chúng cũng như , đều là cống hiến cho quốc gia như cả thôi. khuyên ông đừng cố tình giữ hồ sơ của cô nữa, chúng đều là quen cũ, cũng cho tới tìm văn phòng Đảng, đến khi trở mặt với .”
Điền Kiến Binh đảo mắt sang Châu Khánh Phong, dường như nét mặt của ông còn mang theo ý , cả vẻ mặt cũng đắc ý đó là Điền Kiến Binh hiểu ngay chuyện gì xảy .
Châu Khánh Phong Diệp Bảo Châu từ chức cho nên cố tình chạy qua đây đòi hồ sơ của bọn họ, để bọn họ Diệp Bảo Châu sắp tới Vạn Phúc, một là để vả mặt ông , hai là để ly gián mối quan hệ giữa bọn họ với Diệp Bảo Châu, ba cũng là cho Diệp Bảo Châu xem thành ý của !