XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 5: BẠCH TUYÊN ÂM

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-06 01:55:13
Lượt xem: 1,207

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đinh!"

Điện thoại tin nhắn mới. Diệp Vãn Thanh liếc mắt qua, thấy tiêu đề liên quan đến xác sống liền thu tầm mắt , tựa hồ thành thói quen, nội tâm chút gợn sóng.

Mấy ngày nay thời tiết đổi thất thường, nhiều nơi dần dần rơi tay Zombie. Để trấn an những dân đang hoang mang, chính phủ phát tin nhắn liên tục.

Diệp Vãn Thanh trong lòng rõ, dù cố gắng đến , một khi Zombie xuất hiện, thế giới sẽ thể trở bộ dáng ban đầu nữa.

Đang suy nghĩ miên man, bụng Diệp Vãn Thanh đói đến mức kêu cồn cào. Cô dậy tìm đồ ăn. Mấy ngày cô luôn một mực ở trong nhà gặm mì tôm, trong thùng chỉ còn một gói cuối cùng.

Nước sôi đang nấu nửa chừng thì đột nhiên cúp điện.

Xung quanh tối sầm , bất quá Diệp Vãn Thanh sớm dự liệu chuyện . Cô bình thản dùng nước nửa nóng nửa lạnh đó pha một tô mì, khi ăn xong thì tự mò mẫm về phòng.

Nằm giường bao lâu, lầu truyền đến những tiếng la hét thảm thiết cùng tiếng bước chân ồn ào, dồn dập. Diệp Vãn Thanh bực bội xoay , cố gắng bịt hai tai .

"Cốc cốc cốc ——"

Một lúc , tiếng ồn ngoài cửa sổ tiếp tục vang lên.

Ban đầu cô vốn cho rằng là nhầm, nhanh sẽ biến mất. Kết quả dường như ngoài cửa đang .

Người bên ngoài thấy cô phản hồi, càng sức đập cửa sổ. Tiếng đập cửa gấp gáp, trong lòng Diệp Vãn Thanh càng càng thấy bồn chồn.

chịu nổi nữa, bật dậy ngoài xem, đến tột cùng là chuyện gì đang xảy .

Bên ngoài ánh sáng mờ mờ, cô theo phản xạ cố gắng nheo mắt để rõ hơn. Sau khi mắt quen với bóng tối, cô nhanh chóng thấy kẻ phiền nãy giờ là một chiếc máy bay lái.

Nó dường như phát hiện Diệp Vãn Thanh thấy nó, thế là đình chỉ va chạm, bay lơ lửng tại chỗ trung.

Chuyện gì thế ? Không hiểu chuyện gì đang xảy , Diệp Vãn Thanh mở cửa sổ, để máy bay lái bay . Nó ở giữa trung xoay quanh một lúc, tìm một chỗ trống đáp xuống.

Khi máy bay lái định hạ cánh, Diệp Vãn Thanh kỹ. Cô ngay lập tức phát hiện đó kẹp một mảnh giấy.

lấy lẩm bẩm: "Ai gửi cho thế nhỉ?"

Trên tờ giấy nội dung rõ ràng, to mấy chữ: "Chúng hợp tác trốn ngoài thế nào?"

Một câu ngắn gọn súc tích, bên còn ghi thêm một điện thoại.

Diệp Vãn Thanh xong, ngây một lúc. Bất quá cô chút do dự, tìm một tờ giấy chữ "Được".

Máy bay lái mang theo phản hồi của cô bay , Diệp Vãn Thanh theo hướng nó bay, phát hiện đó là căn hộ của một hộ gia đình đối diện.

Khác với Diệp Vãn Thanh, căn hộ đó đèn đuốc sáng trưng, nổi bật trong đêm tối.

Cô nhíu mày, bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Không lâu , máy bay lái nữa bay tới, còn mang theo một cục sạc dự phòng.

Nội dung mảnh giấy chỉ hai chữ ngắn gọn: "Gọi điện."

Diệp Vãn Thanh lấy cục sạc dự phòng, cắm dây sạc điện thoại. Cô thầm nghĩ, khá là cẩn thận nha. Đợi một lúc, điện thoại bật nguồn, cô bấm điện thoại mảnh giấy để và gọi.

"Xin chào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-5-bach-tuyen-am.html.]

"Xin chào!" Đầu dây bên là giọng thanh thoát của một thiếu niên.

Diệp Vãn Thanh im lặng một lát, cô mở miệng thẳng vấn đề: "Anh hợp tác như thế nào?"

"Cho đồ ăn, sẽ mang cô ngoài."

Nà ní! Anh đồ ăn?

Tiếng còi báo động trong lòng Diệp Vãn Thanh vang lên dữ dội, cô cảnh giác, im lặng gì.

Dường như phát giác sự cảnh giác của cô, đầu dây bên khẽ:

"Yên tâm!   ác ý. Hôm đó  tình cờ ở ban công điều khiển máy bay lái, thấy cô đang gói bánh quy nén cùng lương khô, nên tò mò một chút."

"Vậy ?" Giọng cô nhàn nhạt, ý tứ gì.

"Để thể hiện thành ý, sẽ đưa cô một đầu dây thừng , giúp cô thể hạ xuống an ."

Không đợi Diệp Vãn Thanh đáp , máy bay lái trở vị trí cũ.

Dường như sớm chuẩn kỹ càng, động tác nhanh nhẹn mau lẹ, chẳng mấy chốc dây an buộc máy bay lái, gửi sang cho cô.

"Mấy ngày nay quan sát , bên ngoài tất cả đều là Zombie. Nếu ngoài mà chuẩn gì chắc chắn sẽ ăn thịt, cách duy nhất để thoát an là sử dụng dây thừng leo xuống."

Diệp Vãn Thanh xong liền trầm mặc.

Từ lúc cô quyết định về đây, cô liền cuối cùng cũng một ngày , Zombie bao vây, cô mắc kẹt. lúc đó cô cũng thể quyết định khác , sói hổ, quyết định nào cũng tràn đầy nguy hiểm và rủi ro.

Cô thà về nhà, mặc dù vẫn tồn tại nguy hiểm nhưng ít vẫn thể lấp đầy cái bụng, lo về đồ ăn thức uống. đó cô phát hiện, đây đơn thuần là cô đang tiến ngõ cụt.

Nơi tiến thì dễ, thì khó. Một khi , ngoài là chuyện dễ dàng. Một ý đồ chạy trốn, kết quả đều Zombie ăn thịt hoặc lây nhiễm.

Tiếng kêu bén nhọn, thảm thiết ngừng vang lên. Khiến cô đêm nào ngủ yên. Vì , Diệp Vãn Thanh rõ, rời khỏi đây thể tránh khỏi hành lang đầy Zombie, cho nên cô mới một mực chậm chạp rời .

Bất quá, dựa theo ý tứ của , tránh hành lang Zombie chỉ một biện pháp duy nhất thể dùng là sử dụng dây thừng, từ ban công thả xuống đất, sẽ từ từ leo xuống. Như thể tránh Zombie ở trong hành lang.

Còn về phần Zombie ở mặt đất thì cũng đáng lo ngại, dựa sức hai liên thủ chắc chắn giải quyết chúng thành vấn đề.

Đối phương bên đợi nửa ngày thấy Diệp Vãn Thanh phản hồi.

Đang lúc thấy thất vọng, tưởng chừng chuyến hợp tác là toang , hít một thật sâu định tắt điện thoại. Bỗng tiếng Diệp Vãn Thanh vang lên: "Được, tiên đem đồ ăn chia cho , về bàn bạc kỹ hơn."

"Thật ? Tốt quá, nhanh lên một chút!" Giọng nam đầu dây bên như nhảy cẫng lên: " sắp c.h.ế.t đói !"

Diệp Vãn Thanh mỉm bất đắc dĩ, vội vàng đóng gói thức ăn gửi sang.

"Không cần đưa quá nhiều thức ăn , máy bay lái thể nâng trọng lượng nhất định thôi, nặng quá nó bay nổi!"

Ngừng một chút, tiếp: "Đợi giải quyết cơn đói , lát nữa sẽ tiếp với cô."

"Được."

Diệp Vãn Thanh đặt vài miếng bánh nén lên máy bay lái. Vốn dĩ cô định nhét thêm chút nước nữa nhưng nhận đủ chỗ, sợ máy bay chịu nổi trọng lượng.

Đối phương khi nhận thức ăn, trực tiếp cúp điện thoại. Lát , máy bay lái lững thững bay tới cùng với một sợi dây thừng.

"Chuẩn một cái giỏ, cô đem dây thừng cột lan can cửa sổ, đến lúc đó, khi cần chuyển đồ ăn cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều."

Loading...