Xuyên thành nữ phụ xinh đẹp trong truyện mạt thế, được nam chính cưng chiều đến nghiện - Chương 23.3

Cập nhật lúc: 2025-04-28 15:16:50
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô không thể để người khác biết mình vào toilet nam được!  

[Ứ... ực...]

Hệ thống run rẩy lấy tay che mặt, tình huống này thật sự không liên quan gì đến nó mà!  

Trời đã chập choạng tối, tầng một chỉ còn thưa thớt vài bóng đèn leo lét khiến không gian càng thêm âm u.  

Đại sảnh loang lổ những bóng người dị dạng lảo đảo đi lại, thi thoảng vang lên tiếng gầm gừ như thú hoang. Nếu quan sát kỹ, có thể thấy những bóng người này đang dần dần tụ tập về một hướng.  

Những con ở phía trước, di chuyển nhanh hơn đã chiếm đóng trước cửa một cửa hàng, thậm chí còn điên cuồng đập phá tấm rèm cửa.  

"Lão đại, bên ngoài bị phong tỏa rồi, tôi thấy cứ xả s.ú.n.g thẳng tay thôi, co cụm ở đây làm gì!"  

Gã cao lêu nghêu tóc buộc đuôi ngựa phía sau gáy lau chùi vũ khí trong tay, vẻ mặt đầy khinh thường - s.ú.n.g họ mang theo đâu phải để làm cảnh.  

"Đại ca, b.ắ.n s.ú.n.g sẽ bị người đó phát hiện mất..."

Người đàn ông gầy gò khúm núm can ngăn, giọng run rẩy, vết bớt đen trên mặt dưới ánh đèn mờ càng thêm rõ rệt.  

"Đồ nhát gan! Mày cứ thần thánh hóa hắn ta, ai biết thực hư thế nào? Lẽ nào hắn còn địch nổi thứ này trong tay ông đây!"

Nhị Ma co rúm người, trong lòng hoảng loạn.  

Bọn người này còn hung hãn hơn hắn tưởng tượng. Chỉ hai ngày thôi, hắn đã chứng kiến không ít mạng người c.h.ế.t dưới tay chúng.  

Nếu không bị ép dẫn đường, hắn đời nào dám bước chân vào nơi này. Ai biết được người đàn ông đó đã đi chưa...  

"Hắn ta... có thể triệu hồi những dây leo to đùng... như siêu năng lực ấy..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-23-3.html.]

"Nói láo! Ông đây không tin!"

"Đủ rồi! Thuốc đã đóng gói xong chưa? Xong thì rút, lúc này đừng sinh sự."

Bóp tắt điếu thuốc, gã cơ bắp cuồn cuộn vốn dựa tường im lặng bấy lâu mới lên tiếng, giọng khàn đặc.  

Xem bộ dạng gầy nhom như que củi này, nhát gan thế kia, cũng chẳng giống đang nói dối.

Việc quan trọng nhất lúc này của họ là đem thuốc về. Còn chuyện khác, tốt nhất nên cẩn thận, không cần thiết sinh sự.  

"Đóng gói xong cả rồi."

Người đàn ông ăn mặc chỉn chu nhất trong nhóm đẩy lại gọng kính vàng trên sống mũi, đưa một trong hai chiếc ba lô trên quầy cho gã đàn ông đang bực dọc bên cạnh.  

"Xông ra luôn chứ?"

Phó Tây tay cầm đoản đao bạc, đẩy kính lên nhìn Bạch Hàn chờ chỉ thị. Thật lòng mà nói, hắn cũng chẳng tin lời thằng tiểu nhân mắt láo liên này.  

Làm sao có thể có người mạnh đến thế? Trong đội của họ, người duy nhất có dị năng cũng chỉ phóng được hai ba quả cầu lửa nhỏ bằng nửa nắm tay. 

Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.

So với vũ khí của họ, chẳng đáng lo ngại.  

Hắn thực sự không hiểu vì sao lão đại bỗng trở nên cẩn trọng thế.  

"Ừ, chuẩn bị xong là xông ra."

"Khoan đã, đại ca, bên ngoài có một phụ nữ." Phó Đông ngồi xổm trên quầy hàng giật giật sợi tóc đuôi ngựa sau gáy, ánh mắt xuyên qua khe cửa kính đặt lên cô gái xinh đẹp đang bước đi thong thả phía trước.  

Tựa như tiên nữ lạc vào chốn hỗn loạn, hoàn toàn lạc lõng giữa cảnh tượng đổ nát xung quanh.  

Loading...