“Nghiêm Nhất Thanh?”
Nghiêm Nhất Thanh là ai? Tô Ý cúi đầu nghĩ một lúc, chẳng quen biết.
“Hắn có dị năng hệ hỏa.”
Vân Yến bình thản nói. Cùng lắm thì lúc đó anh giúp thêm một tay.
“Thật hả!” Nghe đến dị năng hệ hỏa, mắt Tô Ý sáng rực lên.
“Có thể đun lửa nấu cơm không?”
“…”
Vân Yến bị chọc cho bật cười, môi mỏng khẽ mở, thở ra một tiếng.
“Ăn xong thì thu dọn, chuẩn bị xuất thành.”
Nhìn bóng lưng Vân Yến đứng dậy rời đi, Tô Ý thở dài, cầm muỗng lên.
Hôm nay cô lại không được ăn món do Vân Yến nấu!
---
Con đường rời khỏi thành phố không thể nói là suôn sẻ.
Một số đoạn đường quan trọng vẫn còn dấu vết của các vụ tai nạn xe cộ.
Đáng lo hơn là những con thây ma lảng vảng khắp nơi, thậm chí nhiều con còn dính những mẩu thịt thối rữa.
Tô Ý ngồi ở ghế phụ của chiếc SUV trị giá hàng chục triệu, nghĩ ngợi rồi lôi ra một chai xịt thơm không khí, phun vài lần trong xe.
Dù trong xe không có mùi gì, nhưng cứ nhớ lại khoảnh khắc mở cửa sổ lúc ra ngoài, cô vẫn không nhịn được muốn nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-41-3.html.]
Mùi hôi thối của những mẩu thịt vụn trong cái nóng hơn ba mươi độ còn kinh khủng gấp mấy lần mùi rau củ quả thối rữa.
Tô Ý thật sự chưa từng gặp thứ gì hôi hơn thế.
“Chị ơi, sao chị lại xịt thơm?”
Cố Tử Diệu ôm cái ba lô to đùng ngồi ở ghế sau, tò mò thò cái đầu nhỏ ra giữa lưng ghế.
Cả đoàn có tổng cộng bốn chiếc xe. Dẫn đầu là chiếc xe bọc thép cải tiến của đội Lôi Du.
Nhìn thì có vẻ giản dị, không khác mấy so với xe SUV cỡ trung thông thường, nhưng rõ ràng khả năng chống va đập cao hơn nhiều.
Vì có thêm gia đình Tiêu Từ, Lôi Du tìm thêm một chiếc sedan trắng hiệu năng tốt trong bãi đỗ xe, do Đàm Tử Húc và Bạch Kiệt phụ trách, bám sát sau xe bọc thép.
Phía sau là hai chiếc SUV đen giống hệt nhau.
Về phần Cố Tử Diệu, vốn đi cùng Tiêu Từ, nhưng khi xuống bãi đỗ xe thấy Tô Ý, thằng bé ôm chân cô, miệng ngọt như mật gọi “muốn ngồi xe với chị xinh đẹp”.
Tô Ý: “…”
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Tiêu Từ sao không trông chừng thằng nhóc này chứ…
Chị xinh đẹp thì làm được gì, tại thằng nhóc ngọt miệng quá thôi.
“Vì mùi thơm dễ chịu.”
Mà ngoài kia thì hôi muốn chết!
[Ký chủ, phát hiện có người bám theo phía sau.]
Tô Ý nhìn qua gương chiếu hậu, thoáng thấy một bóng xe màu đỏ, không gần không xa bám theo đuôi xe họ.
Hình như từ lúc đi qua ngã tư vừa nãy, chiếc xe đó đã đi theo.
Mà chiếc xe này… sao trông quen quen?