Nhưng đúng lúc Thạch Lâm định rẽ trái, giọng Vân Yến bình tĩnh đột ngột vang lên: “Đội trưởng Lôi, rẽ phải.”
Rẽ phải?
Lôi Du nhìn ra cửa sổ. Bên phải là một công viên nhỏ, ngoài phần gần đường có dấu vết va chạm, những chỗ khác dường như không bị phá hoại nhiều.
Nhưng ở đó không có đường đi.
“Đội trưởng, đi bên nào?”
Da ngăm của Thạch Lâm căng ra, cơ bắp cánh tay nổi lên vì trạng thái cảnh giác cao độ.
Vân Yến nhìn Tô Ý nghiêng người kề sát, ngón tay lười biếng đặt trên vô-lăng khẽ siết lại, rồi ném bộ đàm vào lòng cô.
Giọng trầm khàn: “Cô nói đi.”
Tô Ý bực bội cầm bộ đàm. Vì không muốn dây dưa với Lôi Du, cô mới để A Yến nói.
Mà vừa nãy, cô suýt nữa chạm được vành tai của Vân Yến luôn đấy!
Không vui.
“Lôi Du, Lôi Du, nghe được không? Đi xuyên qua công viên, trong đó có khu biệt thự. Nhanh lên.”
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Lôi Du đang nhíu mày, nghĩ lời anh Vân không giống vô căn cứ…
Đột nhiên, giọng cô gái nhỏ mềm mại vang lên, rõ là ngữ điệu bực bội, nhưng vì giọng mỏng manh nên chẳng có chút uy h.i.ế.p nào.
“Grào grào—”
Bóng thây ma đã rõ ràng trong tầm mắt, còn đáng sợ hơn cả cảnh mờ mờ trước đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-42-3.html.]
Trong mắt mọi người hiện lên không chỉ đám thây ma đông đúc với đủ tư thế, mà còn một con cao lớn nổi bật, toàn thân đầy mụn mủ xanh xám.
Nó đứng chình ình giữa đám, thậm chí còn mọc thêm hai cánh tay bất thường từ nách một cách phi khoa học.
“Mẹ nó, thứ quái quỷ gì đây!”
Nghiêm Nhất Thanh ngồi giữa, mắt trợn to, hung hăng chửi một tiếng. Con này, ít nhất cũng hai mét!
“Đi,rẽ phải!”
Lôi Du quyết định ngay, lập tức ra lệnh cho Thạch Lâm lái xe xuyên công viên.
Loại thây ma này, tuyệt đối không thể đối đầu trực diện!
Vân Yến không quá quen thuộc khu này. Dù biết vài tuyến đường, anh chẳng rõ về các khu nhà.
Dù là kiếp này hay kiếp trước, anh chưa từng đến đây.
Còn vì sao Tô Ý biết, Vân Yến tuy nghi hoặc nhưng không hỏi nhiều.
Nếu là một đại tiểu thư được nuông chiều thật, có lẽ đến đông tây nam bắc cũng chẳng phân biệt nổi.
Tô Ý đúng là hơi mù đường, nhưng chuyện này cô tuyệt đối không nói ra để bị cười nhạo!
Cô chỉ đột nhiên nhớ ra, trong sách từng nhắc đến nơi nữ chính và một nam chính là Cố Phàm Thâm gặp nhau lần đầu sau tận thế—biệt thự Cam Tâm.
Hừ, Cố Phàm Thâm.
Nữ chính không đến, nhưng cô Tô Ý mang theo một “món quà lớn” tới đây rồi nhé!