Trong chiếc xe thể thao đỏ ở cuối đoàn.
Khương Lê mặc bộ đồ thể thao đã bạc màu nhưng sạch sẽ, dáng người cao gầy. Trên đôi chân dài bắt chéo đặt một cây gậy sắt to bằng cổ tay.
“Chị Lê, phía trước có gì đó không ổn.”
Tống Ngôn An run rẩy nắm vô-lăng. Không chỉ đoàn xe phía trước giảm tốc độ, mà còn nghe thấy tiếng gầm gừ văng vẳng.
Sau vài ngày trải qua, âm thanh này muốn không quen cũng khó.
Khương Lê lạnh lùng liếc người lái xe, mặt như băng sương:
“Bám theo họ.”
Từ lúc để ý đến mấy chiếc xe này, cô đã biết đám người này không tầm thường.
Đặc biệt là chiếc xe dẫn đầu, nhìn thì bình thường, nhưng vật liệu và dấu vết cải tiến rõ ràng khác xa xe dân dụng.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Nếu cô không nhầm, đó hẳn là xe của quân đội.
Đi theo nhóm này, cơ hội sống sót của họ sẽ cao hơn. Ít nhất, an toàn hơn nhiều so với việc hai người bọn họ chạy trốn tứ phía.
“Được, được thôi.”
Không trách Tống Ngôn An nói lắp, chỉ vì khí thế của chị Lê quá mạnh!
Từ tiểu học đến đại học, cô luôn là “bá vương” có tiếng trong khu, còn anh, Tống Ngôn An, chỉ có thể làm đàn em chạy theo sau lưng chị Lê.
“Đệt, Lê tỷ, phía trước không có đường! Họ lái vào làm gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-43-1.html.]
Tống Ngôn An mắt lanh tay nhanh đạp phanh, suýt nữa đ.â.m vào cột đá theo đoàn xe.
“Phanh cái gì, mau đuổi theo! Không thì cả hai đứa đều bị thây ma cắn chết.”
Khương Lê bực mình, tát một phát vào đầu Tống Ngôn An, hận rèn sắt không thành thép.
Phía trước họ là đám thây ma đông nghẹt, số lượng còn nhiều hơn tất cả những gì họ thấy mấy ngày qua cộng lại.
Tống Ngôn An ngoảnh đầu, sợ đến mức đạp mạnh ga, suýt tông vào chiếc SUV đen phía trước.
“Đằng sau có biết lái xe không hả!”
Lâu Thượng nhìn chiếc xe suýt đ.â.m vào, tim thót lên.
Trong công viên vốn không có đường cho xe, lái vào đã xóc nảy, giờ mà bị tông lật xe thì đúng là tiêu đời!
Men theo lối đá cuội trong công viên, vòng qua bờ hồ, chẳng mấy chốc đã thấy một con đường dốc rộng, xa xa là cổng khu biệt thự Cam Tâm.
Khu biệt thự này không lớn, nhưng là một điểm dừng chân an toàn.
Bởi Cam Tâm được bao bọc ba mặt bởi nước, lối vào duy nhất là cổng phía Bắc.
Cổng này làm từ vật liệu hiện đại, vô cùng kiên cố.
Tô Ý chưa từng đến đây, nhưng sách đã miêu tả rất nhiều.
Hệ thống 9981: [Đó là do tôi từng chữ từng câu đọc cho cô nghe…]
[Cậu là hệ thống của tôi, cậu biết thì chẳng phải tôi cũng biết sao?]
Tô Ý kéo dây an toàn trước ngực, nhìn chiếc xe phía trước rung lắc dữ dội vì mặt đường gồ ghề, đột nhiên khâm phục kỹ năng lái xe đỉnh cao của Vân Yến.