Xuyên Thành Nữ Phụ Xui Xẻo, Tôi Nấu Cơm Nuôi Tướng Quân Mỗi Ngày - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:05:51
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đang tự hỏi, bỗng nhiên Thủy Mỗi kích động nhắc nhở: "Cô nương! Lục thiếu gia đến !"

Yến Thu Xu ngẩng đầu, chỉ thấy Tiêu Hoài Đình mặc khôi giáp quen thuộc vẻ phong trần, đầy tớ nô bộc theo tới. Chàng bước nhanh, mới ở cửa bây giờ đến mặt nàng.

Thủy Lục vội dâng khăn tay lên, thẹn thùng : "Lục thiếu gia, ngài lau mồ hôi ."

Yến Thu Xu: ?

Thủy Lục xuất hiện từ nơi nào? Sao hề trông thấy nàng ?

Mặc dù Yến Thu Xu là kẻ ngoại lai, hiểu tình huống ở thời đại nhưng Thủy Lục ý gì.

Ban đầu, nàng nghĩ chủ tử chính thức của Tiêu gia, vì thế ít khi sai sử nha . Mấy hôm nay, bảo Thủy Mỗi và Hứa ma ma giúp nàng đều mời bọn họ ăn gì đó. Nàng nhiều nên Thủy Lục và những khác cũng phần.

Không ngờ nàng vẫn theo lời nàng là vì kiêu ngạo.

Yến Thu Xu im lặng, nàng từng học quản lý cảm xúc, mặt lộ vẻ kì lạ buồn .

Ban đầu, Tiêu Hoài Đình chỉ từ chối theo thói quen, tiện tay dùng áo lau mồ hôi, đột nhiên thoáng vẻ mặt của nàng, thấy đôi mày kiếm nhíu . Chàng gì, chỉ trầm giọng : "Mọi lui xuống ."

Chàng là chủ nhân thật sự trong phủ, lời , tất cả đều lui xuống. Vất vả lắm Thủy Lục mới tìm cơ hội nịnh nọt, ngờ từ chối thẳng như thế, sắc mặt trắng bệch. Lúc nàng phát hiện sắc mặt Tiêu Hoài Đình khác biệt, lúc vẫn cố chấp lên: "Lục thiếu gia, đầu ngài đầy mồ hồi, vẫn nên lau , khăn tay của nô tỳ sạch sẽ."

Sắc mặt Tiêu Hoài Đình lạnh hơn, Thủy Mỗi: "Đưa xuống!"

Đầu óc Thủy Lục ong lên một tiếng, trợn to mắt.

"Vâng!" Thủy Mỗi qua, dám chần chờ tay.

Lần Thủy Lục phản kháng, tay chân mềm oặt kéo xuống, mắt biến thành màu đen.

Yến Thu Xu vốn cảm thấy buồn , cảnh nữa. Chủ yếu là khí thế của thiếu niên quá mạnh, lúc lạnh lùng thì đôi mắt ưng vô cùng dọa , dường như quanh tỏa sát khí để lòng nàng rối loạn.

Quan trọng là chính bản nàng cũng hiểu chuyện gì, thấy thì lo lắng, xảy chuyện gì chứ?

Nói thì buồn bực, nàng tài nấu nướng thể dùng cứu mạng, nhưng nguyên chủ . Mặc dù nguyên chủ nhiều quen, nhưng ngộ nhỡ quá giỏi, tra thì ?

Ngay lúc nàng đang thấp thỏm, thiếu niên mắt vươn tay với nàng, hai ngón tay nắm bìa một quyển sổ nhỏ, đưa cho nàng.

Phía , chữ màu đen: Lộ Dẫn.

Yến Thu Xu như ngừng thở, trong phút chốc sự lo âu biến mất, chỉ còn sự vui vẻ, đôi mắt sáng lấp lánh: "Đây là cho ?"

"Ừm." Tiêu Hoài Đình gật đầu, ngờ nàng vui vẻ như thế, chột . Thật thứ thể xong từ sớm, nhưng vẫn xác định phận của nàng.

Tiêu gia nắm binh quyền trong tay, chằm chằm nhiều lắm, thể sơ suất .

Yến Thu Xu cầm lấy, mở xem, thời đại dùng chữ phồn thể, nàng hiểu, đó : Quê quán Vụ Thành, vì thổ phỉ hoành hành, nhà gặp nạn, đến kinh thành tìm thích nương tựa.

Cổ đại thẻ căn cước, nhung quan phủ đều ghi danh đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xui-xeo-toi-nau-com-nuoi-tuong-quan-moi-ngay/chuong-20.html.]

Quan phủ tra hộ tịch nửa năm một , hơn nữa khi điều tra vô cùng nghiêm ngặt, gần như bỏ sót ai cả. Nếu trong hộ tịch thì cần lộ dẫn, cho thấy đến từ phương nào.

Nếu ngay cả lộ dẫn cũng thì chính là hắc hộ.

Trước đó, khi Yến Thu Xu xóa tên trong hộ tịch, nàng thể lộ dẫn, lúc đó mới nghĩ đến chuyện ôm đùi Tiêu Hoài Đình.

Không ngờ lúc mới phủ hai ngày, nàng nắm tấm thẻ phận trong tay.

Người Tiêu gia đều là !

Yến Thu Xu cảm động thôi: ""Đa tạ Tiêu tướng quân! Ngài yên tâm, nhất định sẽ thực hiện hứa hẹn, đầu bếp cho ngài cả đời!"

Tiêu Hoài Đình ánh mắt của nàng đến chột , hoảng hốt nơi khác: "Không cần cám ơn, mấy hôm nay cô nương , mẫu của cũng ăn nhiều hơn . Đây là thứ cô nương đáng nhận, nếu cô nương cũng thể."

"Vâng." Yến Thu Xu để ý chuyện , lộ dẫn đủ . Sau khi nàng tích đủ tiền mua nhà thì thể rời , cần phiền khác.

Trong đầu nàng nghĩ, khóe mắt thấy bánh trứng bàn, vô thức : "Tướng quân ăn cơm ? Nếu vẫn thì bằng ở ăn một miếng?"

Đây là cảnh thường thấy ở hiện đại, nhà ai khách đến giờ cơm thì sẽ giữ khách ăn một bữa.

Trước đó về quê vẫn ở nông thôn, bình thường đến nhà ăn chực, nàng theo thói quen. Song, ở thời đại , nữ tử giữ nam nhân thì gì đó đúng.

Yến Thu Xu ý thức , nhưng Tiêu Hoài Đình ý thức .

Chàng vẻ mặt chờ mong của nàng, vì vui vẻ nên gương mặt đỏ bừng, mũi cũng hồng hồng chằm chằm, dường như trong mắt nàng chỉ .

Làn da màu lúa mì của thiếu niên đỏ lên, ho nhẹ một tiếng, lắc đầu : "Không , còn công vụ xử lý."

Vân Vũ

Yến Thu Xu nhiệt tình hiệu qua xuống: "Vậy thì cần gấp, nhanh thôi, món chính tối nay là bánh trứng cuộn. Chờ một lát nấu thêm canh, ăn xong ngài thể trở về việc."

Bây giờ nàng ăn của Tiêu gia, uống của Tiêu gia, chỉ thể chút việc đó báo đáp, vì thế nụ vô cùng nhiệt tình.

Tiêu Hoài Đình nuốt nước bọt, thèm. Sau khi nếm món ăn Yến Thu Xu , khi ăn món khác nấu luôn cảm thấy thiếu vị nào đó. Cho dù thức ăn cay cũng ngon như nàng . Chỉ là cô nam quả nữ ở chung tiện, đang từ chối nữa.

Yến Thu Xu một bước: "Chờ một lát Đông Đông sẽ trở về, ngài , nấu."

Tiêu Hoài Đình nuốt lời từ chối xuống, nghĩ Đông Đông cũng đến, thì cô nam quả nữ, còn thể ăn thử món ăn tươi ngon. Chàng quyết định thỏa hiệp, nhắc chuyện rời nữa: "Làm phiền."

"Không phiền." Yến Thu Xu , phòng bếp nấu cơm.

*

Đương nhiên, đầu tiên bánh trứng cuộn xem như món chính.

Ngoại trừ món còn một bát canh, thì ăn khô.

Tiêu Hoài Đình như thế, nàng còn bao lâu đưa thù lao nàng nhất cho nàng, gì nàng cũng tiện cho lệ, đưa nước ô mai cho . Hơn nữa, ăn cơm ít.

Yến Thu Xu quanh phòng bếp, thấy buổi chiều đưa mộc nhĩ, đậu hủ các thứ đến, ánh mắt của nàng sáng lên.

 

Loading...