Xuyên Thành Nữ Phụ Xui Xẻo, Tôi Nấu Cơm Nuôi Tướng Quân Mỗi Ngày - Chương 360
Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:16:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy trưa nay món gì?” Tiêu Hoài Nhã bất đắc dĩ rút tay về. Có lẽ là bởi vì đây là đầu tiên nàng tự một món ăn nên cảm thấy cực kỳ ngon, ánh mắt vẫn luôn nhịn mà về nơi đó. Yến Thu Xu : "Hmm... chúng salad củ sen ."
Vừa dứt lời, nàng đột nhiên nghĩ đến dưa chuột mới chín: “Thêm salad trộn dưa chuột nữa.”
“Được.” Mọi đều hài lòng, dù thì vẫn còn nhiều củ sen như cũng chắc thể ăn hết, vài món ăn đơn giản thôi để lãng phí. Quyết định xong xuôi thì bắt tay .
Triệu Thục Hồng hái dưa chuột, Tiêu Hoài Nhã rửa củ sen, Thủy Mỗi rửa nồi và Yến Thu Xu chọn nước sốt.
Món salad rau trộn vị cay, chua và mặn, mì ớt sơ chế sẵn, thêm vài trái ớt tươi, đổ dầu nóng , cuối cùng cho nước tương, giấm, mè trắng,… Đảo đều cắt củ sen thành những khối vuông, đó đổ ít nước trộn đều.
Dưa chuột càng dễ hơn, chỉ cần dùng d.a.o thái nhẹ dưa chuột cắt thành từng miếng nhỏ, vì nhiều chỗ dập nát nên khi rưới nước sốt lên, nước sốt sẽ giữ nhiều hơn.
Bữa cơm ba món đơn giản như thế thôi, Tiêu Hoài Nhã còn mang đến một bình rượu trái cây mới ủ, rót cho mỗi một ly bắt đầu dùng bữa. Một củ sen kẹp với hai nửa quả dưa chuột, một nóng hổi, một mát lạnh, một mặn, một chua cay, nhưng ăn miệng, chiên cũng cảm giác dầu mỡ.
Cuối cùng, nhấp thêm một hớp rượu, mùi rượu thoang thoảng khiến cảm giác khó chịu khi khách mời mà tới khó dễ cũng biến mất, lòng chỉ còn mỹ thực mặt.
“Ngày tháng như nếu thể kéo dài vĩnh viễn thì bao…” Triệu Thục Hồng cảm thán.
Yến Thu Xu mím môi, nàng trả lời, nhưng đầu óc nàng tỉnh táo. Tiêu Hoài Nhã : “Đương nhiên là sẽ như !”
Triệu Thục Hồng , cảm thấy tiểu cô nương như lớn tuổi nhất trong bọn họ thật mới là đơn thuần nhất.
Vân Vũ
Sao thể vẫn luôn như thế .
Trước nàng cũng cảm thấy thể sống hòa thuận với trượng phu mãi mãi, nhưng những chuyện xảy đó nàng rằng cuộc đời là vô thường, những điều hiện tại chỉ xảy khi mấy bọn họ kết hôn, chờ mấy tháng nữa, A Xu thành hôn với Trấn Quốc Công, bọn họ tất nhiên sẽ ở nơi .
Thủy Mỗi cũng sẽ theo nàng rời , Tiêu Hoài Nhã cũng ngày sẽ thành hôn. Triệu Thục Hồng nhấp một ngụm rượu, buồn bã nghĩ, lẽ do hôm nay gặp chú em của nàng nhớ chuyện cũ, chứ bình thường nàng nhắc tới chuyện ?
Yến Thu Xu vỗ vai nàng , : “Triệu tỷ tỷ, đừng nghĩ nhiều nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, tỷ cũng sẽ con đường càng phù hợp với , thể bất cứ điều gì mà tỷ .”
Triệu Thục Hồng cong mắt , gật đầu: “A Xu, trồng nhiều thứ hơn, cần một ít đất và bạc, thể ?"
Đây là ý của nàng , hôm nay lẽ nàng còn thể đối phó với loại khách hàng như Chu Lan Nghi, hơn nữa cũng đủ kinh nghiệm, cho nên biểu hiện kháng cự của nàng mới nàng . nàng thể những việc khác, nếu thôn trang dựa việc để kiếm cơm, thì nàng thể tập trung việc khác, dù thì để Cổ quản gia chiêu đãi sẽ thích hợp hơn, tính tình của ông cũng hơn nàng nhiều.
Yến Thu Xu gật đầu cần suy nghĩ: "Đương nhiên là thể! Muội vẫn luôn như , nhưng sợ nổi. Cổ quản gia chạy đôn chạy đáo cho cả hai bên đủ mệt . nếu tỷ thì cứ , cần để ý đến tiền lời.”
Triệu Thục Hồng bật : “Có lão bản nào như ? Sớm muộn gì cũng sẽ mất công hết.”
Yến Thu Xu chớp mắt: “Không , chỉ cần vui vẻ là , cho dù bán thì cũng thể tự ăn, chừng nào tới ngõ cụt thì cần lo lắng. Nếu ngõ cụt thì thể bán thôn trang!"
Tiêu Hoài Nhã liền giơ ngón tay cái lên: "Ngầu lắm!"
Hiếm tiêu sái như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xui-xeo-toi-nau-com-nuoi-tuong-quan-moi-ngay/chuong-360.html.]
Yến Thu Xu thản nhiên: “Còn bởi vì Tiêu gia , bởi nên mới sợ đói c.h.ế.t .”
Tiêu Hoài Nhã lộ một nụ xán lạn, gật đầu đồng ý: " , cần sợ, chuyện gì cũng còn nương gánh!"
Yến Thu Xu híp mắt : "Bá mẫu nhất định sẽ vui."
Tiêu Hoài Nhã tức khắc bày vẻ mặt đau khổ xin tha, đừng lời với nương nàng , nếu nàng sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t!
*
Vài ăn như , bất giác nhận họ ăn nhiều.
Yến Thu Xu sợ Triệu Thục Hồng về phòng một sẽ đụng chồng , bởi bảo Thủy Mỗi đưa nàng về, đường tất cả đều thuận lợi, khi đưa về, các nàng .
Khi trở về, thấy bên truyền đến tiếng Tiêu Hoài Nhã quát lớn: “Ngươi gì hả?!”
Yến Thu Xu và Thủy Mỗi , nhanh chóng chạy tới, tới nơi lập tức thấy một nam và một nữ ở cổng vòm trong viện, nam là thư sinh trẻ tuổi , nữ là Tiêu Hoài Nhã.
Thư sinh đang cúi đầu chắp tay xin , thấy các nàng đến, nét tươi lập tức trở nên miễn cưỡng, gương mặt mơ hồ thấy một vết bạt tay màu đỏ, xin : “Là do Hàn mỗ mạo phạm, xin Tiêu tiểu thư chớ trách mắng.”
Tiêu Hoài Nhã ghét bỏ, liền búng búng tay áo, vẻ mặt lạnh lùng: “Có trách còn xem tâm trạng của bổn tiểu thư.” Nàng xong thì đầu với Yến Thu Xu: “Không việc gì , các ngươi trở về .”
Hàn Vinh Luân c.ắ.n răng chống đỡ nụ , bất động tại chỗ, nhưng ánh mắt về phía Yến Thu Xu, thôi.
Yến Thu Xu để ý tới , đang định xoay rời . Sau đó một thanh âm khác vội vàng truyền đến: "Tiểu Hoài Nhã, ngươi đang gì hả?!"
Chu Lan Nghi chạy đến chắn mặt Hàn Vinh Luân, chằm chằm Tiêu Hoài Nhã như thể đang một tên đại ác nhân chuyên bắt nạt khác.
Hàn Vinh Luân dịu dàng : “Quận chúa, , đều là do , mới cẩn thận mạo phạm Tiêu tiểu thư.”
Tiêu Hoài Nhã lạnh: “Có thấy ? Là mạo phạm !”
Chu Lan Nghi tức giận đến mức nghiến răng, chiều nay nàng vốn dĩ tức giận, nếu ca nàng nhất quyết ở , nàng mới là thèm ở đây, vốn một bụng tức giận , giờ còn Tiêu Hoài Nhã cho sôi máu, lập tức thèm suy nghĩ mà : "Tính ôn hòa, thể mạo phạm ngươi? mà ngươi là cái thứ mà ai !”
“Câm miệng!” Tiêu Hoài Nhã quát chói tai, sắc mặt trầm như nước, đáng tiếc khăn che mặt ngăn , chỉ lộ một đôi con ngươi âm trầm.
Chu Lan Nghi quát nên cũng hoảng sợ, nhưng đó càng thêm hổ, nàng là quận chúa, trừ cha và ca ca nàng , ai dám quát nàng như thế, hiện giờ quát nàng là mà nàng coi thường, càng thêm cáu giận, : "Ngươi to gan! Dựa cái gì mà dám quát ? Ta là Quận chúa! Tiêu Hoài Nhã, chẳng lẽ sai ? Sao Hàn Vinh Luân thể mạo phạm ngươi? Nhất định là ngươi câu dẫn , ngươi là thứ ai thèm cưới… A!!!”
Ánh mắt Tiêu Hoài Nhã lập tức trở nên sắc bén, nàng đặt tay lên eo, khẽ động một cái, lập tức lấy một cây roi nhỏ, một giây nàng cử động cổ tay vung roi .
"Bang" một tiếng, động tác nhanh vang, thiếu nữ mặt đ.á.n.h cho tái mét, kêu mấy tiếng t.h.ả.m thiết, căn bản là vững.