Xuyên Thành Nữ Phụ Xui Xẻo, Tôi Nấu Cơm Nuôi Tướng Quân Mỗi Ngày - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:06:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Chiêu Cần đầu tiên , , tay mắt phối hợp, chút luống cuống tay chân, Thủy Mỗi bên cạnh chỉ bảo, nhào nhào, ngược cảm thấy chút thú vị, còn nặn một cục bột tròn trịa, là con heo con.

Tất cả xong xuôi, thể cho lên nồi hấp.

Đến bước , chỉ cần nhờ Hứa ma ma đốt lửa là , bọn họ ở một bên chờ, phòng bếp lúc nào cũng đốt lửa, nhiệt độ ấm áp hơn nhiều so với bên ngoài, Yến Thu Xu và Chu Chiêu Cần liền ở đây canh chừng.

Cho đến khi bánh bao hấp chín.

Khoảnh khắc nắp vung mở , tiểu long bao đặt ngay ngắn gọn gàng trong lông hấp đặt lên nồi sắt lớn, vốn dĩ giữa mỗi cái đều trống rộng hai ngón tay, nhưng mà hiện giờ cái nào cái nấy cũng đều trở nên lớn hơn, trắng trẻo đầy đặn kề sát , chút nước thấm ngoài khiến cho lớp vỏ màu trắng ngà nhuốm màu của nước canh.

Mùi thơm dịu của bột mì và hương thơm ngát của nhân hòa quyện với , tạo nên chiếc bánh tiểu long bao thơm ngon ngay lúc !

Chu Chiêu Cần thật sự đói bụng, ngửi thấy mùi , bụng liền đ.á.n.h trống kêu liền mấy tiếng "Ục ục", khuôn mặt đỏ rực giấu nổi vẻ chờ mong hỏi: "Đã ăn ?!”

Đương nhiên là ăn !

Bản Yến Thu Xu cũng đói bụng, ngửi thấy mùi thơm lập tức lên tinh thần, thể chờ đợi thêm bắt đầu hỏi: "Đệ ăn mấy cái?"

“...... Ba cái? Chu Chiêu Cần chắc chắn đáp.

"Vậy thì sáu cái ." Yến Thu Xu .

Tiểu long bao nhỏ hơn bánh bao bình thường nhiều, thế nào cũng tăng gấp đôi.

Riêng nàng thì... Mười cái!

Còn nhớ khi còn nhỏ nàng thể ăn tới mười hai cái, sức ăn hiện tại của nàng vẫn khôi phục về thời kỳ đỉnh cao!

Lấy đủ lượng , Yến Thu Xu bê bánh chạy ngoài, gọi: "Điện hạ, theo qua đây nhé.”

Không nhanh lên là tiểu long bao sẽ nguội mất.

Bộ dạng hấp hấp tấp như thế khiến Chu Chiêu Cần ngẩn , bên cạnh , cho dù là cung nữ bận rộn nhất thì tư thái cũng cực kỳ đoan trang, điều bộ dạng như , ngược cho cảm giác thoải mái trong lòng, lập tức cũng chạy theo.

Đến khi xuống, mặt bày một phần thức ăn.

Sáu cái tiểu long bảo trắng trẻo mập mạp xếp chồng trong bát.

Hắn cầm đũa lên gắp một cái bánh, cho miệng c.ắ.n một cái, vỏ tiểu long bao mỏng, c.ắ.n một miếng nhỏ, liền lộ nhân bên trong.

Bởi vì nhân bánh nêm nếm hảo nên hấp xong khô, ngược vô cùng mọng nước, nhân thịt mềm, c.ắ.n thêm một miếng cả lớp vỏ bột mì và nhân, lớp vỏ mỏng hòa quyện với nhân thịt thơm ngon, trong hương thịt xen lẫn hương thơm dịu của vỏ bột mì.

Mềm mại, thơm dẻo, ngon!

Chu Chiêu Cần đầu tiên ăn món ngon nóng hổi mới lò do Yến Thu Xu , trong lòng vui vẻ chia sẻ một chút, ngước lên chỉ thấy nữ tử bên cạnh đang ăn một cách vô cùng thô kệch.

Cắn một miếng hết nửa cái bánh bao, căn thêm miếng nữa hết luôn cả cái.

Chu Chiêu Cần:?

Phát giác ánh mắt của , Yến Thu Xu qua ngơ ngác : "Mau ăn ? Không ngon ? Ở đây hai loại nhân, một là nhân thịt gà, một loại nhân thịt cừu, ngon lắm đấy.”

Thịt gà mềm mại và ngon miệng, thịt cừu mềm tan vị mặn , cộng với nước hấp bên trong, ngon!

"Vâng." Chu Chiêu Cần gật đầu, cũng theo bản năng học theo tướng ăn của nàng, ăn từng miếng lớn.

Mùi vị thơm ngon so với càng thêm đậm đà, cùng với cảm giác thỏa mãn dâng lên giữa môi răng, hai ba miếng ăn hết một cái bánh bao, hết cái tới cái khác!

Cảm giác ăn bánh bao ăn từng miếng lớn thế , tuyệt vời đến ngờ!

Cuối cùng Yến Thu Xu ăn chín cái bụng no căng.

Mà Chu Chiêu Cần ăn đến bảy cái!

Cả hai đều giống với dự kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xui-xeo-toi-nau-com-nuoi-tuong-quan-moi-ngay/chuong-67.html.]

Một chừng như vẫn còn thỏa mãn nhưng ăn nổi nữa, một ăn no thỏa mãn thôi, lúc rời , mặt cũng còn vẻ tủi như lúc đến nữa.

Yến Thu Xu bảo đem mấy cái bánh bao hình dạng kỳ lạ mà gói về, bởi lúc , trong tay còn mang theo một cái hộp thức ăn nho nhỏ.

Điều cho cung nhân vẫn canh giữ ở cửa viện nhẹ nhõm hẳn , vội đón lấy hộp thức ăn, hỏi: "Điện hạ, chúng là hồi phủ thái học viện?”

Vừa hỏi xong, nét vui vẻ mặt tiểu hài tử bỗng chốc giống như một tầng bóng đen che phủ, môi mím , tựa hồ đang rối rắm, nhưng khi yên vị trong xe ngựa, vẫn quyết đoán mở miệng: "Hồi phủ.”

Tuy rằng trở về cái nhà cho lắm, nhưng A Xu tỷ tỷ mấy thứ thể mang về, kỳ thật cũng cho mẫu phi ăn.

Xe ngựa chậm rãi rời .

Giống như lúc tới hùng hùng hổ hổ, lúc cũng hết sức nhanh chóng, Tiêu gia tựa hồ quấy rầy chút nào.

Chỉ là phía cửa chính, Tiêu Hoài Khải xe lăn, thê tử đẩy tới, vẫn chứng kiến hết thảy.

Vốn thấy tin tức nhị hoàng tôn đến đây, hai liền lập tức qua, chỉ là trông thấy Yến Thu Xu đang chiếu cố đứa nhỏ , bọn họ cũng tiến lên quấy rầy.

Tạ Thanh Vận chút buồn bã, bởi vì thể trượng phu , nàng chậm chạp mãi vẫn mang thai, nhưng kỳ thật nàng thích hài tử, Chu Chiêu Cần tính là đáng yêu, ở trong lòng nàng còn bằng một phần mười Đông Đông, nhưng lúc dáng vẻ ảm đạm khi của đứa nhỏ , nàng vẫn chút đau lòng.

"Haiz..."

Tiếng thở dài vang lên, trai khôi ngô đang xe lăn ngả dựa phía , giơ tay vỗ vỗ mu bàn tay của nàng .

"Ta , chỉ là cảm thấy liên lụy đến đứa trẻ." Tạ Thanh Vận lắc đầu, đẩy xe lăn trở về.

Trên mặt Tiêu Hoài Khải hề chút động lòng nào cả, nam nhân từng ở trong thiên quân vạn mã c.h.é.m g.i.ế.c, đến mức mềm lòng như .

Nhất là nếu Tiêu gia động thủ thì bây giờ buồn bã chính là Đông Đông của bọn họ.

Thậm chí bởi vì bọn họ là hài tử của Tiêu gia, tương lai nếu nhà thông gia trở thành vô dụng, che chở nữa, bọn họ sẽ c.h.ế.t càng thảm.

Ít nhất nếu bọn họ giành phần thắng cũng sẽ chằm chằm một đứa nhỏ buông!

*

Khi Chu Chiêu Cần về đến phủ, ngoại viện tràn ngập sự im lặng.

Nha sai vặt, ma ma đường đều cố hết sức nhẹ khẽ, cho khiến chú ý, trong yên tĩnh lộ cảm giác áp bức .

Mà tình trạng bắt đầu từ mấy ngày khi sự việc nhà họ Kiều xảy , cho đến bây giờ vẫn như .

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Chu Chiêu Cần nhíu , thêm vài phần thận trọng và thấp thỏm.

Chờ đến chủ viện, quả nhiên thấy phụ đang trách cứ: "Câm miệng! Khóc, chỉ ! Bây giờ thể gì nữa?! Làm việc cẩn thận, để cho bắt nhược điểm, hại bổn điện hạ thê t.h.ả.m đến mức !”

"Điện hạ, phụ như cũng đều là vì ngài mà, mấy năm nay tiền tài kiếm trong nhà đều đưa đến tay để mua chuộc các đại thần, bây giờ bọn họ căn bản giao tiền , cầu xin hãy giúp một tay mà!" Tiếng lóc của nữ tử còn ngạo khí như lúc , chỉ còn sợ hãi ngập tràn.

Chuyện Kiều gia cho vay nặng lãi lộ , bệ hạ tức giận, hiện giờ bệ hạ hạ chỉ, trong vòng mười ngày gom đủ tất cả tiền tài, nếu tru di tam tộc!

Vân Vũ

Đến lúc đó là chuyện một hai mạng thể giải quyết nữa .

Nếu gom đủ tiền tài thì c.h.ế.t chỉ hai cha con Kiều gia.

Như hương khói của Kiều gia còn thể giữ .

Chỉ là tiền đều ở chỗ tam hoàng tử!

"Đưa cho ? Đừng tưởng rằng Kiều gia các ngươi giữ ít." Tam hoàng tử càng tức giận, sắc mặt âm trầm uy hiếp: "Vả lượng lớn như , bổn điện hạ lấy ?! Ngươi còn dám như , đừng trách bổn điện hạ niệm tình cũ!”

Tiếng của Tam hoàng tử phi dừng , đó càng t.h.ả.m thiết hơn, nhưng thêm một câu nào nữa.

Tam hoàng tử niệm tình xưa, sợ là ngay cả nàng cũng g.i.ế.c, như mới điểm yếu để công kích, chỉ là nàng c.h.ế.t, nhi tử nàng bây giờ?

 

Loading...