Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-05-09 04:46:47
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông hy vọng chuyện như xảy .
Nội tâm Kim Yến Uyển càng mất cân bằng, rõ ràng nàng là nữ nhi của ông , bởi vì là nữ nhi, tư cách bí tịch một cái cũng .
Thậm chí hiện giờ, còn trộm bí tịch ngay trong nhà .
Vì nàng chịu sự bất công như ?
Kim Yến Uyển hiểu, rõ, cam lòng.
Nàng tựa hồ chịu khắt khe, nhưng tựa hồ khắt khe ở nơi.
"Vì ? Bởi vì cô là nữ nhân đó."
Lời của thiếu nữ một nữa vang bên tai, giống một cái chuông cảnh báo gõ vang, "Có lẽ cô , cũng là đào hôn mà tới đây."
Kim Yến Uyển đột nhiên ngẩng đầu .
Mặt An Cửu mang ý tươi sáng, hề chút rối rắm, tự nhiên mà : "Phụ gả cho một tên già hơn bốn mươi tuổi, bởi vì đối phương thể giúp nhà của chúng , mới đáp ứng . Dựa cái gì hy sinh hạnh phúc của để đổi phú quý yên vui của bọn họ chứ? Trên đời chuyện tiện nghi như ."
Từ đến nay An Cửu bao giờ chịu thiệt, cho dù đối mặt với phản diện giơ tay là thể mạng nàng, nàng cũng sẽ nghĩ cách trả những tổn thất mà nàng chịu.
Nàng là cực đoan, ở trong mắt khác đại khái ích kỷ.
đại tiểu thư mặc kệ, nàng cảm thấy là , tất cả chuyện nàng , đều là vì chính .
Một sống đời, nếu yêu chính , còn ý nghĩa gì?
Dựa tình yêu của khác?
Dựa núi núi sập, loại chuyện ngu xuẩn như dựa khác, nàng mới .
Giống như cha rẻ mạt của nàng ở hiện đại, hai lúc yêu đến oanh oanh liệt liệt, kết quả khi kết hôn bởi vì tam quan hợp nháo đến rối tinh rối mù, thành một đôi oán ngẫu, tra tấn chính tra tấn đối phương còn tra tấn con cái.
Dằn vặt nhiều năm, cuối cùng cha ở bên ngoài chơi, nuôi nhân tình sinh con riêng. Mẹ ở trong nhà suốt ngày sinh oán giận với nàng, cuối cùng hậm hực qua đời.
Từ đó An Cửu liền hiểu tình yêu như hoa trong kính như trăng trong nước, nào khắc sâu như ?
Tình cảm khắc sâu, cũng sẽ ngày phai nhạt.
Chỉ tiền mới là chân thật nhất, dễ cho cảm giác an và tồn tại nhất.
Sau khi chết, An Cửu bước đầu bộc lộ thông minh tài trí, do đó ông nội mang đến bên cạnh nuôi nấng.
Đến nỗi cha, gì ông còn nhớ đến tình nghĩa nên cho đứa con riêng chạy đến giương oai mặt nàng, coi như thành trách nhiệm cuối cùng của một cha.
Vấn đề của Kim Yến Uyển kỳ thật đơn giản, chính là bối cảnh thường thấy nhất ở cổ đại đó là nam nữ địa vị bình đẳng.
Nữ nhi thể sủng ái, nhưng thể giao phó trách nhiệm.
Vấn đề mà ngay cả hiện đại văn minh cũng giải quyết , cổ đại càng nghiêm trọng tới mức ăn sâu cốt tủy. truyện kiếm hiệp
Không thấy đương sự là Kim Yến Uyển cũng tẩy não chính ?
Mới sinh một chút suy nghĩ phản kháng, liền cảm thấy tội.
"Ta thoải mái, khác cũng đừng hòng thoải mái, mặc kệ khác thế nào thấy thế nào. Cha kỳ thật đối với cũng , cho ăn mặc, sẵn lòng tiêu tiền cho . nếu vì ơn dưỡng dục mười mấy năm, bắt nửa đời chôn cùng, vụ mua bán lời. Mười mấy năm đổi vài thập niên, , mệt chết."
An Cửu lắc đầu như trống bỏi.
Đại khái học kinh doanh từ nhỏ, An Cửu thích dùng con để đo lường một thứ, cho dù là tình cảm.
Kim Yến Uyển từng những lời khó tin như , vẫn là từ miệng một thiếu nữ trẻ tuổi , trợn mắt há mồm nàng.
Đón ánh mắt giật của Kim Yến Uyển, An Cửu ngượng ngùng một cái, : "Nói chút nhiều, dọa đến cô ?"
Kim Yến Uyển trầm mặc một lúc lâu, mới ngữ khí phức tạp : "An tiểu thư...... lời kinh ."
Nàng dừng , nhẹ giọng : "Chỉ là thể tóc da đến từ cha ...... Chúng vốn nên lời cha ?"
Kỳ thật nội tâm nàng An tiểu thư phản bác, tuy rằng An Cửu khác , nhưng qua tai Kim Yến Uyển, loại cảm giác chỉ hận gặp quá muộn.
Tựa hồ mấu chốt của vấn đề đột nhiên mở , những nghi hoặc khiến nàng bối rối nhiều năm, giải quyết, cả thông suốt.
Đối mặt với vấn đề , An Cửu buột miệng thốt : "Nếu đúng như lời cô , lệnh cha theo vô điều kiện. Vậy cha con tự sát, cũng chỉ thể tự sát ? Chúng tồn tại là vì cái gì? Vì cha ? Cô tồn tại cả đời ngay cả tự chủ cũng ?"
Kim Yến Uyển càng , đôi mắt đen càng sáng, sáng đến kinh .
Ngôn từ phản loạn như , nếu truyền ngoài, tất nhiên sẽ chỉ trích là yêu ngôn hoặc chúng*, tuân lễ pháp. trong mắt Kim Yến Uyển, như một tia sáng chói loá, chiếu trái tim khép kín của nàng .
* Yêu ngôn hoặc chúng: lời mê hoặc khác
Giống như những ngày qua nàng vẫn luôn ở trong căn phòng tối đen, thẳng đến ngày , An Cửu mở cửa sổ , cho nàng thấy ánh mặt trời sáng ngời bên ngoài.
Từ đây, mắt sáng trong veo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-105.html.]
"An tiểu thư, cảm ơn cô. Hôm nay cô lời giúp giải thích nghi hoặc, cô là bạn của ."
Trên gò má tái nhợt gầy ốm của thiếu nữ hiện lên một tia mỉm thật lòng, tinh thần sa sút quanh quẩn khóe mắt đuôi mày cũng trở thành hư , ánh mắt trở nên kiên nghị tự tin.
Nàng tự chủ, Kim Yến Uyển xác định, hoá điều nàng vẫn luôn đau khổ tìm kiếm, đó là ý chí bản .
An Cửu nhướng mày, nhẹ nhàng liếc nàng một cái, chút để ý : "Ta gì nhé, cô gì, đừng nhắc tên của ."
Cho dù hôm nay nàng mấy lời , Kim Yến Uyển cũng sẽ trộm bí tịch, sẽ đổi. Nàng chẳng qua thấy thiếu nữ suốt ngày sống trong dày vò, đau khổ giãy giụa .
Trong sách sơn trang Kim Xà hủy, Kim Yến Uyển chịu hết thảy tội , cho rằng là nàng trộm bí tịch mới gây tai họa. Từ đó gượng dậy nổi, buồn bực mà chết.
thực tế, mặc kệ nàng trộm bí tịch , Ngàn Sát Các và Ma giáo đều sẽ theo dõi sơn trang Kim Xà. Bắt đầu từ khi Kim Du phát hiện bí tịch, kết cục của sơn trang Kim Xà định sẵn.
Ngược , An Cửu càng hy vọng nàng trộm, bí tịch, luyện thần công, nàng còn cơ hội báo thù.
Thà hương tiêu ngọc vẫn* một góc tên, còn hơn c.h.ế.t hỏi thăm.
* Hương tiêu ngọc vẫn: nghĩa là rơi như ngọc, héo như hoa, ẩn dụ cái c.h.ế.t của một thiếu nữ
Kim Yến Uyển : "Tất nhiên, những lời hôm nay, cô trời đất ."
An Cửu , ý vị thâm trường : "Cô cảm thấy, một lão già tay trói gà chặt mang bảo vật đường, sẽ nghênh đón kết cục gì?"
Kim Yến Uyển giật , sắc mặt vốn hồng nhuận trở nên tái nhợt.
"An tiểu thư lời ý gì......"
An Cửu cao thâm khó đoán lắc lắc đầu ngón tay trắng nõn, : "Sẽ kẻ trộm theo dõi nha, cho nên bảo vật nhất định giữ cẩn thận, ngàn vạn đừng cho khác ."
Vẻ mặt Kim Yến Uyển nghiêm , biểu tình ngưng trọng : "Đa tạ An tiểu thư chỉ điểm, Yến Uyển vô cùng cảm kích!"
Đến tận đây, ấn tượng của nàng đối với An Cửu đổi mới.
Trước đây gặp ở trại nuôi ngựa, nàng còn thầm nghĩ An tiểu thư chút ngạo mạn vô lễ, hiện giờ cảm thấy, đời chỉ sợ nữ tử thẳng thắn thông tuệ như An tiểu thư.
Nàng tựa như một ngọn lửa, ấm áp nóng rực, hào quang cũng mang đến nhiệt độ cho khác.
"Ta chỉ đến đây, thêm nữa."
An Cửu ngâm trong suối nước nóng chốc lát, liền dậy rời , suối nước nóng thoải mái thì thoải mái, chỉ là thể ngâm lâu.
Thấy nàng từ trong bể nước , Kim Yến Uyển chủ động : "An tiểu thư, phía biệt trang một tiểu viện tư nhân, nếu cô ngại, thì đến đó nghỉ ngơi một lát."
An Cửu nghĩ nghĩ, liền đáp ứng.
Kim Yến Uyển bảo tỳ nữ chờ bên ngoài dẫn An Cửu đến tiểu viện, bản cũng vội vàng rời , gì.
An Cửu khoác áo tắm sạch sẽ , xuyên qua đường mòn đá xanh hậu viện, liền một sân yên tĩnh, trong viện hai cây hải đường rũ xuống, nở đầy hoa hồng kiều diễm ướt át.
"Không cần dẫn, tự , ngươi về ."
An Cửu ở cửa viện, xoay mặt với tỳ nữ bên cạnh.
Tỳ nữ cũng hỏi nhiều, trầm mặc hành lễ rời .
An Cửu sân, trở tay khép cửa viện , , mắt lặng yên một tiếng động xuất hiện một ảnh cao dài.
Người nọ mặc bộ trường bào đen, tóc rối tung, mặt thủ sẵn mặt nạ màu bạc, cách nàng vài bước, mắt đen sâu thẳm lẳng lặng chăm chú nàng.
An Cửu trong nháy mắt tim đập nhanh, nhanh bình tĩnh .
Nàng sớm nên nghĩ đến!
Hắn còn tới, kết quả là tới ?
A, nam nhân, miệng chê nhưng thể thành thật.
Trong lòng An Cửu yên lặng phun tào, mặt là cầm lòng tiến về phía vài bước, đột nhiên nửa đường phanh , đầu phòng.
Nam nhân yên chờ đợi: "?"
Hắn ngẩn một khắc, mắt thấy thiếu nữ cũng đầu , tràn ngập vui, khỏi mờ mịt mà theo.
"An tiểu thư?"
Thiếu nữ bỗng nhiên dừng , đúng lúc dừng một cây hải đường.
Hoa hải đường kiều diễm động lòng , tả xiết, nhưng bằng khuôn mặt thiếu nữ vì ngâm suối nước nóng mà hiện lên chút ửng đỏ, cùng với cặp mắt long lanh .
Nước ở đáy mắt nàng lấp lánh, mắt thường cũng thể thấy ủy khuất.
"Ta với , tức giận, nếu dỗ , thì xong !"
Thiếu nữ tay chống nạnh, thở phì phì giận dữ .
Bùi Tịch đột nhiên lâm trầm mặc: "......"