Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-05-14 14:21:44
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho dù biết hắn là đại phản diện, biết hắn có cách bảo vệ bản thân, tuyệt đối không vô hại như biểu hiện ra ngoài, nàng cũng tuyệt đối không thể tự mình chạy trốn.
Lúc này, sau bình phong bỗng nhiên có một người ôm đầu tiến vào, nhìn thì là màu áo gấm tím quen thuộc, không phải Minh Dập thì là ai?
"Minh Dập!" An Cửu vội vàng hô.
Minh Dập vừa thấy nàng, tức khắc dừng bước, lộ ra ánh mắt kích động như tha hương gặp được đồng hương ở dị quốc.
"An Cửu, nàng không sao là tốt rồi!"
Minh Dập bước nhanh đến bên cạnh An Cửu, sắc mặt hắn ẩn ẩn trắng bệch, vẻ mặt mang theo lo sợ rõ rệt, bộ dáng lòng còn sợ hãi.
"An Cửu, bên ngoài quá dọa người, bọn họ đánh tới, m.á.u chảy đầy đất! Sao một lời không nói liền động thủ chứ! Mọi việc không thể thương lượng sao!"
Nghĩ đến là sợ tới mức không nhẹ, lời của Minh Dập nhiều hơn, lải nhải mà oán giận.
Tinh thần An Cửu vốn dĩ rất căng thẳng rất bất an, bị hắn nói như vậy, cảm xúc không tự chủ được mà thả lỏng ra.
Nàng nhịn không được cong cong mắt, nói: "Giang hồ chính là như vậy, huynh hành tẩu giang hồ lâu rồi, còn không biết sao?"
Minh Dập nói thầm: "Ta nào đã gặp qua trường hợp này!"
Cũng đúng, trường hợp Ma giáo đột kích này, vài thập niên mới có một lần, ngày thường cũng đích xác không thấy được.
Hai người bọn họ gặp nhau, liền không khống chế được nói nhiều, luôn có chuyện không nói xong, lúc này cũng như thế.
Cũng có thể là vì quá khẩn trương, cho nên phải nói chuyện khác để dời lực chú ý.
Vì thế, trong mắt Bùi Tịch, Minh Dập vừa xuất hiện, trong mắt An Cửu đều là đối phương.
Rõ ràng không lâu trước đây còn dọa đến khuôn mặt nhỏ tái nhợt, biểu tình hoảng hốt, nhưng vừa đến trước mặt Minh Dập, đôi mắt thiếu nữ liền sáng lên, lời nói cũng nhiều hơn, còn bị Minh Dập chọc lộ ra nụ cười nhạt. Chí𝔫h chủ, 𝗿ủ bạ𝔫 đọc ch𝒖𝔫g ﹢ T𝗿U𝓶T𝗿𝒖y ệ𝔫.VN ﹢
Nhìn thấy thiếu nữ cong đuôi mắt, Bùi Tịch không tiếng động rũ mắt, năm ngón tay bất tri bất giác nắm chặt quạt xếp, lạnh lẽo từ nan quạt bạch ngọc truyền từ đầu ngón tay đến đáy lòng.
Nữ nhân này, dường như vĩnh viễn không nhìn tới hắn.
"Phập!" Một tiếng vang lớn chợt vang lên.
Bình phong phía trước mấy người đột nhiên bị thứ gì va vào thật mạnh một cái, trong nháy mắt lung lay sắp đổ.
Hai người nói chuyện với nhau đột nhiên im bặt, đều hoảng sợ nhìn về phía phát ra âm thanh.
Ngay sau đó, liền thấy trên bình phong màu vàng phụt một tiếng, b.ắ.n lên một lớp chất lỏng màu đậm, theo mặt bình phong chậm rãi chảy xuống, thấm vào lớp gấm thêu núi sông hồ biển mây.
"Ồ, nơi này còn mấy con chuột đang trốn thế?"
Đại khái là nghe được tiếng thở từ sau bình phong truyền đến, nói xong một câu như vậy, một thanh đao sáng như tuyết bỗng nhiên xuyên qua bình phong, rạch một vết lớn ở chính giữa tấm bình phong bằng gấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-134.html.]
Qua vết rạch trên bình phong, mấy người đối mặt với người nọ.
Đó là nam nhân có râu quai nón, sườn mặt có một vết sẹo dữ tợn vắt ngang, trong tay cầm một thanh đao lớn, múa may đến uy vũ sinh phong*, hắn liền c.h.é.m bình phong, thành một đống phế liệu.
* Uy vũ sinh phong: mô tả sự uy nghiêm và khí thế phi thường
An Cửu: "!!!"
Minh Dập: "!!!"
Thời điểm hai người đánh giá tên mặt sẹo kia, đối phương cũng đang nhìn bọn họ. An Cửu không phát hiện, khi ánh mắt tên mặt sẹo dừng trên người nàng, biểu tình kinh ngạc chợt lóe rồi biến mất.
Trước khi tới nơi này, người Ma giáo nhận được một nhiệm vụ đặc thù, vẫn là giáo chủ tự mình hạ lệnh.
Giáo chủ muốn bọn chúng g.i.ế.c một nữ nhân, còn phải ở trước mặt tình nhân của nàng, khiến tình nhân của nàng tận mắt nhìn thấy.
Tuy rằng nhiệm vụ này rất vớ vẩn, nhưng người Ma giáo vốn không tôn lễ pháp, cho dù là chuyện vớ vẩn chỉ cần là g.i.ế.c người, bọn chúng đều làm.
Huống chi là giáo chủ phân phó, hiện giờ vị tân giáo chủ này chính là kẻ điên, nếu không hoàn thành nhiệm vụ này, giáo chủ mà giận, kết cục của bọn chúng tuyệt đối sẽ thê thảm hơn tiểu tình nhân xui xẻo kia.
Tên mặt sẹo đã nhìn qua chân dung của đôi nam nữ, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, hai trong ba người trước mặt này, đúng là đôi tiểu tình nhân trong nhiệm vụ.
Tầm mắt tên mặt sẹo đảo quanh khuôn mặt tái nhợt sợ hãi của thiếu nữ áo đỏ, mắt lộ ra kinh diễm.
Nữ nhân này lớn lên không tồi, so với Thánh Nữ thần giáo bọn hắn cũng không kém.
Lại tập trung nhìn vào, nữ nhân này vậy mà là người thường?
Không chỉ có nàng, tiểu tình nhân của nàng cũng là người thường, chỉ có tên què bên cạnh có chút võ công, nhưng cũng không nhiều lắm.
Tên mặt sẹo có chút không hiểu, giáo chủ g.i.ế.c hai người thường làm gì? Chẳng lẽ hắn coi trọng đàn ông có vợ, đối phương không tiếp nhận hắn, hắn thẹn quá hoá giận vì yêu sinh hận cho nên mới đau lòng mà hạ lệnh giết?
Trong lòng nghĩ như vậy, tên mặt sẹo cũng không trì hoãn, nhếch miệng cười nói: "Các ngươi cũng là xui xẻo, hôm nay đụng phải ông đây, mặt sẹo ta cũng không g.i.ế.c người thường, nhưng bên trên có lệnh, ta còn phải tìm giáo chủ lĩnh thưởng, đành phải xin lỗi."
Tên mặt sẹo ở Ma giáo còn tính có nguyên tắc, không ra tay với người thường, chỉ là giáo chủ có lệnh, hắn cũng chỉ đành để mỹ nhân hương tiêu ngọc vẫn.
Đao trong tay hắn giương lên, thân hình chợt lóe, liền lao đến An Cửu như một tia chớp.
Lời của tên mặt sẹo dừng ở trong tai, Minh Dập nghe không hiểu, An Cửu thật nhanh nắm được một số tin tức.
Phía trên có lệnh? Lệnh gì? Là muốn g.i.ế.c bọn nàng sao?
Từ từ tên này sao chỉ nhìn chằm chằm g.i.ế.c nàng?
Ai muốn g.i.ế.c nàng? Giáo chủ Ma giáo? Minh Dạ vì sao muốn g.i.ế.c nàng? Nàng không kết thù với hắn mà!!!
Nhìn thấy đao quang sáng ngời hướng về phía mình, toàn thân An Cửu cứng đờ không thể nhúc nhích, trong đầu chỉ còn một câu hét khàn cả giọng.
Minh Dạ, chờ đấy, thù này An Cửu nàng nhớ kỹ!!!