Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 160
Cập nhật lúc: 2025-05-20 13:00:07
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-05-20 13:00:07
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Muốn từ trấn Kim Xà đến chùa Vô Âm, đường thủy càng nhanh và tiện hơn đường bộ.
lúc trấn Kim Xà một con sông, con sông lớn, nhưng cũng bến tàu nhỏ, thể thuyền nhỏ từ trấn đến thành gần đó, đó theo thuyền của đoàn thương nhân phương Nam.
Hôm rời , An Cửu một chuyến tới sơn trang Kim Xà, đến gặp Kim Yến Uyển.
"Yến Uyển, cô bắt đầu tập võ ?" Vừa gặp Kim Yến Uyển, An Cửu liền hỏi.
Kim Yến Uyển kinh ngạc: "Sao cô ?"
An Cửu chỉ lòng bàn tay nàng : "Cô tay cô ."
Kim Yến Uyển đưa bàn tay , tay vốn trắng nõn mềm mại, giờ phút đều là vết thương huyết nhục mơ hồ, đó là dấu vết do kiếm tạo .
Kim Yến Uyển cúi đầu một cái, rút tay về: "Chỉ là vết chai do luyện kiếm mà thôi, tập kiếm muộn, nếu nỗ lực, đuổi kịp khác luyện mười mấy năm chứ?"
Thấy vẻ mặt nàng oán giận, chỉ thản nhiên, nỗi sầu lo đó cũng tiêu tán dấu vết, An Cửu liền gì nữa.
Nàng , đây chính là thứ Kim Yến Uyển theo đuổi.
Kim Yến Uyển luôn dặn dò An Cửu: "Lời ngày với cô, cô ngàn vạn khắc trong tim, nhất định cho khác, đến phụ cũng ."
An Cửu chột gật đầu: "Được, tuyệt đối với ai."
Hai chuyện đơn giản một phen, An Cửu báo sắp chùa Vô Âm, Kim Yến Uyển tặng nàng một ít lộ phí, hẹn tái kiến xong, liền tách .
Kỳ thật mà , các nàng quen mới mấy ngày, nhất kiến như cố*, cũng coi như duyên.
* Nhất kiến như cố: mới gặp nhưng ngỡ như quen từ lâu
-
Bến tàu ngoài trấn Kim Xà, An Cửu đeo túi cẩn thận dẫm lên tấm ván gỗ, lên thuyền nhỏ.
Trấn Kim Xà chỉ thuyền nhỏ, trong khoang thuyền nhiều nhất thể chứa bốn năm , ở boong thuyền là một ông lão chèo thuyền mặc áo tơi*, trong tay chống một cây gậy trúc, phụ trách đưa bọn họ đến thành lân cận.
* Áo tơi:
An Cửu nghĩ khoang thuyền nhỏ hẹp, khi lên thuyền liền ở boong thuyền, đầu Bùi Tịch vẫn còn ở bờ.
"Các lên?" Nàng giương giọng hỏi.
A Thất hắc hắc, : "Này còn đơn giản?"
Dứt lời, liền hai tay bê xe lăn, nhảy lên một cái, nhẹ nhàng bay từ bờ lên thuyền.
Chiếc xe lăn nặng nề đáp xuống boong thuyền, nhưng một chút âm thanh cũng , chỉ thuyền nhỏ lắc lư nhè nhẹ, tạo nên một vòng gợn sóng thật nhỏ.
Người chèo thuyền reo hò : "Thiếu hiệp thủ thật ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-160.html.]
A Thất chắp tay: "Quá khen quá khen. Nhà đò, xe lăn của công tử nhà đặt ở đầu thuyền, gì ?"
Người chèo thuyền vẫy tay : "Yên tâm, lão phu chèo thuyền ba mươi năm, dù để nó ở , cho dù là ở mũi thuyền, cũng tuyệt đối để rơi xuống nước."
"Như thế thì ." A Thất xong, liền tự giác chui khoang thuyền, chỉ để hai An Cửu và Bùi Tịch ở mũi thuyền.
Người chèo thuyền thét to : "Các vị cẩn thận, thuyền ."
An Cửu vội vàng gần xe lăn của Bùi Tịch ở boong thuyền, thuận tay nắm lấy xe lăn của .
"Cô gì ?" Bùi Tịch hỏi.
An Cửu chớp chớp mắt, nhỏ giọng : "Ta sợ lát nữa thuyền di chuyển, sẽ ngã xuống nước."
cho dù nàng đè thấp giọng, chèo thuyền cách đó xa vẫn thấy.
"Tiểu cô nương, cái danh Ông áo tơi của lão phu cũng là danh hão, cô đây."
Dứt lời, An Cửu chỉ cảm thấy thuyền nhỏ rung động, nháy mắt liền như một phiến lá, lướt nhanh về phía .
Lão chèo thuyền hiển nhiên cũng là giang hồ võ công, chỉ một cây sào dài, thuyền nhỏ liền như cánh tay dễ dàng điều khiển, linh hoạt tránh khỏi đá ngầm giữa sông và đoạn đường uốn lượn, nhẹ nhàng lướt về phía .
Thuyền đích xác định cực kỳ, đừng lắc lư, quả thực như đất bằng.
An Cửu yên lặng buông tay nắm lấy xe lăn , như việc gì mà đầu, bộ tịch non sông tươi xung quanh.
Nhìn một hồi, , hỏi công tử bạch y bên cạnh: "Bùi Tịch, luyện cái ?"
"Cái nào?" Bùi Tịch mắt lộ nghi hoặc.
"Chính là cái đó!" Thấy tựa hồ hiểu, An Cửu cúi tiến đến bên tai , sợ khác thấy, lỗ tai võ lâm nơi đều nhạy cảm, nàng cơ hồ dán lỗ tai , nhỏ giọng , "Chính là bí tịch thể chữa chân của !"
Thiếu nữ dựa quá gần, khi chuyện dòng khí thở tất cả đều chui vành tai, lỗ tai như một bàn tay ấm áp dễ chịu xoa nhẹ, ngứa thẳng đáy lòng.
Thân hình Bùi Tịch dựa về phía , kéo cách giữa hai , ho nhẹ một tiếng : "Vẫn ."
Khuôn mặt thiếu nữ tức khắc hiện lên thần sắc hận rèn sắt thành thép: "Haiz, còn luyện chứ!"
Đầu ngón tay Bùi Tịch vân vê nan quạt lạnh lẽo, mặt bất động thanh sắc, chậm rãi : "Không vội, cũng chuyện thể thành ngay."
Thấy dáng vẻ thảnh thơi của , thiếu nữ tựa hồ vội vàng, hung hăng trừng một cái, bực đầu .
Nàng đưa lưng về phía , dùng giọng thường đều thể thấy để chỉ cây dâu mà mắng cây hoè: "Hừ, hoàng đế vội thái giám gấp, bổn tiểu thư mới thái giám...... Bùi Tịch c.h.ế.t tiệt, bổn tiểu thư lòng cho mà còn cảm kích......"
Thiếu nữ ở bên lẩm bẩm, sắc mặt Bùi Tịch dừng một chút, vẫn trầm mặc, dỗ nàng.
Hắn hạ quyết tâm, sẽ dung túng nàng như thường nữa, thể tự phá công* như .
* Phá công: là một thuật ngữ trong tiểu thuyết võ thuật, nghĩa là sự chăm chỉ sẽ hủy hoại trong một ngày.
Trong thơ "Thuyền con vượt muôn trùng núi non" quả thực đúng, mới nửa buổi sáng, bọn họ đến tòa thành phụ cận, lên một con thuyền khách lớn.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.