Tối nay, An Cửu gặp cú mèo lâu thấy.
Cú mèo đưa thư chỉ đưa thư, còn một cái tráp nặng, An Cửu mở thấy, bên trong là một cái trâm cài đầu hợp với thẩm mỹ của nàng.
Trâm cài đầu thoạt giống hoa đào, cánh hoa là ngọc hồng bảo trong suốt sáng trong, lá hoa là ngọc lục bảo. Cài ở tóc đen, như một bông hoa đào thật kiều diễm nở rộ đầu.
An Cửu cầm trâm cài đầu, cú mèo giống như đang ủy khuất, giơ tay vuốt lông nó.
"Tiểu đáng thương, mang đồ nặng như bay mệt hả?"
Cú mèo thầm kêu hai tiếng, đầu nhỏ tròn vo cọ cọ lòng bàn tay nàng.
Cú mèo quen nàng nựng, hiện tại học cách xin nựng.
An Cửu qua một phen nựng chim đến nghiện thì cảm thấy mỹ mãn, mới chậm chạp trả lời thư. Trả lời cũng đơn giản, chỉ vài câu qua loa cho xong.
Sau đó nàng liền ngủ, cũng quan tâm đối phương trả lời thế nào.
Sáng hôm , nàng mới thấy cú mèo mãi , tên nhóc đậu cửa sổ một đêm, hai mí mắt díp sắp đánh đến nơi.
Sau khi An Cửu cầm thư xong liền thả nó , mở thư thấy, là hẹn gặp nàng.
Ồ, đây là cảm giác nguy cơ, bồi dưỡng tình cảm với nàng.
Lúc đều là An Cửu chủ động tìm , gặp . Hiện giờ phong thuỷ luôn chuyển, biến thành hẹn nàng.
Đại tiểu thư dễ hầu hạ .
Tâm trạng An Cửu , trang điểm đơn giản một phen, cài trâm hoa đào ngọc hồng bảo lên, bước chân nhẹ nhàng cửa.
Trong viện thấy công tử bạch y xe lăn, nàng như thấy mà qua , còn cố ý hừ lạnh một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-171.html.]
Không ngờ đối phương gọi nàng , tầm mắt dừng đỉnh đầu thiếu nữ, mặt mày thanh nhuận chứa ý nhợt nhạt: "An tiểu thư hôm nay...... Cực kỳ chói lọi."
Cằm tinh xảo của thiếu nữ hất cao, môi hồng nhuận nhịn cong lên, nhanh hạ xuống, liếc xéo , từ cao xuống : "Huynh cũng thật tinh mắt."
Mấy ngày nay, đầu tiên thiếu nữ ôn tồn chuyện với như thế, mặt lạnh càng lơ, giữa mày Bùi Tịch động, đang định thêm điều gì đó.
Lúc , ngoài cửa viện một tiểu hòa thượng tới, chắp tay n.g.ự.c : "Khách nhân, trụ trì của chúng hiện giờ ở Bảo Điện Đại Hùng, mời các vị qua gặp mặt."
Bị đánh gãy như , khí giữa hai thoáng hòa hoãn nháy mắt còn sót chút gì.
Ngón tay thon dài siết chặt nan quạt, công tử bạch y mặt mang ý , nếu kỹ, đáy mắt đen nhánh là hờ hững lạnh lẽo.
Hắn tiểu hòa thượng, ôn tồn : "Làm phiền dẫn đường."
Tiểu hòa thượng vô thức chà xát cánh tay, chỉ cảm thấy phía lưng lành lạnh, còn tưởng gió núi sáng sớm quá lạnh, khờ khạo nhắc nhở: "Khách nhân mặc thêm chút xiêm y, núi lạnh lẽo, tránh phong hàn."
"Đa tạ tiểu sư phụ, chúng mặc đủ , cần mặc thêm, thôi!" An Cửu tiến nhanh lên, cùng tiểu hòa thượng, một bên hỏi: "Tiểu sư phụ, Phật tử các ngài cũng ở đó ?"
Tiểu hòa thượng câu nệ : "Phi Trần sư đang phụng dưỡng bên cạnh trụ trì."
"Vậy , đúng lúc quyển kinh thư đưa cho ."
Thiếu nữ váy đỏ cùng tiểu hòa thượng chuyện ở phía , nàng phảng phất loại năng lực kỳ lạ, bất luận ai cũng thể chuyện, vui vẻ hoạt bát khiến khác ghé mắt.
Chủ tớ Bùi Tịch theo phía , A Thất , nhịn nhỏ giọng cảm thán: "Ta bao giờ gặp nữ tử như An đại tiểu thư."
Nữ tử bình thường chú trọng lộ răng, ôn nhu nhã nhặn lịch sự, nàng với ai cũng thể giống đoá hoa.
"Công tử, ngài từng gặp ?"
Bùi Tịch sắc mặt ngưng , hàng mi dài như lông quạ tiếng động cụp xuống, thấp giọng : "Chưa."
Hắn cũng từng gặp.