Ông lấy một con cá, m.ổ b.ụ.n.g sạch, xiên lên gậy gỗ, với An Cửu: "Ngươi giảng cho một , lão đây xem, mĩ vị đúng như ngươi ."
An Cửu liền tiến lên vài bước, một già một trẻ ghé , một bên lẩm bẩm một bên nướng cá.
Toàn bộ quá trình, Phi Trần vẫn luôn khẩn trương bên , thấy An Cửu dường như , còn cùng tiền bối sâu lường ríu rít, mày đang nhíu của thả lỏng.
vẫn dám khinh thường, chú ý động tĩnh của hai .
Không bao lâu, một mùi hương theo gió dần dần bay tới chóp mũi, mắt thấy thiếu nữ cùng ông lão trong tiểu viện mỗi tay cầm xiên cá, miệng to gặm cá nướng, Phi Trần lúc mới ý thức , lý do An Cửu một tìm ông lão .
Trên khuôn mặt lạnh lùng của hòa thượng, đột nhiên xẹt qua một tia bất đắc dĩ và dở dở .
Hắn nghiêng , tránh đầu gió, về phía hai nữa, bình tĩnh hoà nhã nhắm mắt niệm kinh Phật.
Một đầu khác, An Cửu cùng ông lão ăn uống thỏa thích, ông lão khen: "Cô nương nhà ngươi đúng là mạnh miệng, như đích xác ngon hơn nhiều."
An Cửu ăn đến miệng bóng nhẫy, tủm tỉm : "Đương nhiên , nếu bàn về ăn, đời ai thể bằng ."
Ông lão hứng thú : "Quả thực như thế? Tiểu cô nương mới bao lớn, sợ là cửa nhà cũng bước , thể so sánh với thiên hạ?"
An Cửu : "Ngài đừng coi khinh , qua ít nơi đó."
Ông lão càng thêm hứng thú, ông lúc trẻ cũng là nhân vật hành tẩu giang hồ kiến thức rộng rãi, lập tức : "Nếu như thế, đây liền kiểm tra ngươi......"
Hai liền đàm luận về giang sơn vạn dặm trong mùi cá nướng, về món dê con nướng, bơ ở Tây Bắc, về cơm tập thể, gà hun khói nơi Cực Bắc giá lạnh, về mì Dương Xuân, vịt muối ở Giang Nam, ngoài đồ ăn ngon, còn nhiều phong tục, tất cả đều khiến hướng tới.
Ông lão chăm chú , đôi mắt thần liền sáng lên, trung phía xa, phảng phất cũng chờ mong một ngày ngắm những cảnh , lãnh hội mỹ thực muôn màu muôn vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-202.html.]
Ông vốn là một tiêu sái tùy ý, ẩn cư trong núi sâu lâu, tiểu cô nương giảng nhiều thứ, đều giống trong trí nhớ của ông .
50 năm qua, ngoại giới biến hóa muôn vàn, phảng phất giống như thương hải tang điền*.
* Thương hải tang điền: phản ánh sự đổi của trời đất và cuộc sống
Ông lão bỗng nhiên nặng nề thở dài, ngay cả món cá nướng thơm ngon, ăn đến trong miệng cũng mùi vị gì.
"Tiền bối, ngài vô cớ thở dài? Có chuyện gì phiền lòng ?"
Ông lão đảo mắt, thấy sự lo lắng hiện lên trong mắt thiếu nữ, tinh thần nhoáng lên.
Trong trí nhớ, tựa hồ cũng từng thiếu nữ kiều mỹ, thường theo phía ông , thúc giục ông tắm rửa quần áo, ông sạch sẽ ngăn nắp, đối với một tay ăn chơi hành tẩu giang hồ mà , đó thật đúng là khó .
Mỗi khi như , ông bất đắc dĩ thở dài, thiếu nữ liền hỏi ông : "Đại hiệp, thở dài cái gì? Mẹ , thể thường xuyên thở dài, đẩy hết phúc khí mất."
Ông cớ gì thở dài?
Tất nhiên là bởi vì nàng.
Nghĩ đến đây, ông lão bỗng nhiên , : "Ta là đang cảm khái, ngươi nhỏ tuổi như , qua chặng đường dài, kiến thức về non sông gấm vóc muôn màu muôn vẻ, lão đây theo kịp ngươi."
"Tiền bối hiện tại cũng thể ngoài nha, ngài còn khỏe mạnh, cả ngày canh giữ ở nơi núi sâu nhàm chán ?" An Cửu giống như vô tình .
Ông lão ngẩn , một lát mới lắc đầu : "Bỏ ."
Về phần vì bỏ, giải thích, An Cửu cũng hỏi.
Ông lão trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên : "Tiểu cô nương, ngươi cho một chút chuyện bên ngoài, nhiều năm như , giang hồ kiếm khách nổi danh ?"