Ngày gặp Minh Dập, An Cửu liền ám chỉ hôn sự là ép. Ngốc bạch ngọt như Minh Dập, tuyệt đối sẽ ngơ, hiện tại phản ứng của sớm trong dự đoán của nàng.
Minh Dập : "Tất nhiên là thật, An tiểu thư ? Ngày mai phụ vương sẽ trở , tối nay liền lặng lẽ đưa nàng rời ."
Khi lời , Minh Mập đau lòng, nhưng cũng thể trơ mắt một thiếu nữ như hoa cầm tù khô héo ở hậu viện.
An Cửu : "Ta Dược Vương Cốc, đưa đến chỗ Bùi Tịch, tìm ."
Minh Dập ngẩn , mới hiểu lời An Cửu ý gì.
Hắn nhớ lúc ở sơn trang Kim Xà thấy vị công tử thần y , trong lòng hiện rõ tiếc nuối.
An tiểu thư cuối cùng vẫn chọn Bùi thần y, tuy rằng chút bất ngờ, nhưng nhớ lúc Bùi thần y chiếu cố An Cửu, cảm giác gì ngạc nhiên.
Không nam nhân nào cũng thể giống Bùi thần y, hầu hạ trong lòng như hầu hạ tổ tông, dù Minh Dập tự nhận .
Nghĩ như , đột nhiên cảm giác thua cũng oan.
Minh Dập : "Được, tiên ngoài dự tiệc, chờ tiệc tan, liền tới tìm nàng."
Minh Dập xong lời liền rời .
Diện tích Vương phủ rộng lớn, để chứng minh coi trọng mối hôn sự , trong phủ chiêu đãi khách khứa, phát nhiều thiệp mời, trong phòng bầy đầy bàn tiệc.
Bốn Hạ Tử Kình cầm thiệp mời cửa, tùy tiện tìm một bàn xuống.
Bọn họ tới khéo, thấy tân nương cửa, nhưng thật thấy trong phòng tiệc Minh thế tử mặt đầy vui mừng kính rượu quan khách, công tử một bộ cẩm y đỏ sậm, nếu là Minh Dập, chỉ sợ sẽ cho rằng chính là tân lang yêu vợ.
Ngồi một hồi, Bùi Tịch liền n.g.ự.c chút khó chịu, một dạo trong viện.
Lâm Thanh Nghiên rời , ánh mắt lộ thương hại.
Hạ Tử Kình hỏi: "Chúng nên theo ?"
Lâm Thanh Nghiên vội vàng kéo : "Đừng, để một , Bùi Tịch cũng khá đáng thương......"
Bọn họ ở trong thành ngốc càng lâu, đồn đãi càng nhiều, cơ hồ tin, An Cửu là tự về nhà, tự nguyện thành hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-270.html.]
Không chỉ thành hôn, tin đồn nhảm nhí của nàng cùng Minh thế tử Minh Dập đều đúng.
Hôm nay Bùi Tịch kiên trì mặc một hồng y cửa, trong mắt Lâm Thanh Nghiên, đó là thương tâm đến quật cường.
Có câu như thế , tuy rằng thành với nàng , nhưng cũng mặc hồng y, phảng phất là tân lang .
Đau, quá đau!
Ngẫm nước mắt cũng rơi xuống.
Lâm Thanh Nghiên , Bùi Tịch đang đau đớn trong suy nghĩ của nàng, lúc lặng yên hôn phòng ở hậu viện.
Tất cả thị nữ canh giữ ở cửa đều lâm hôn mê, bất tỉnh nhân sự.
Hắn đẩy cửa , từng bước đến mặt tân nương.
Tân nương đội khăn voan đỏ, thấy tiếng bước chân, gì hỏi: "Ai thế? Cát Hương ?"
Nam nhân mắt đen xung quanh một vòng, giơ tay, cầm lấy cân hỉ bạch ngọc bàn, chậm rãi vén vải đỏ.
Khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ dần dần hiện , nàng trang điểm tân nương cũng khác xưa, đến bừng bừng khí thế. Vừa một lọt mắt, liền khiến n.g.ự.c đánh trống reo hò mãnh liệt.
Theo khăn voan nhấc lên, đôi mắt thiếu nữ rũ cũng từng chút nâng lên, hai má nàng phiếm hồng, khóe mắt đuôi mày đều là ngượng ngùng của tiểu nữ nhi.
Đôi mắt ngấn nước lấp lánh, đưa tình ẩn tình.
khi cặp mắt hoa đào ẩn tình thấy rõ mặt, sắc mặt thiếu nữ đột nhiên tái nhợt.
"Chàng, ......" Từng lớp đỏ bừng mặt rút , thiếu nữ môi đỏ run rẩy, biểu tình như sét đánh.
"Thấy , bất ngờ ?" Không đổi khuôn mặt từ khi nào, nam nhân bộ dáng "Phi Y" nhẹ nhàng hỏi.
Tiếng mềm nhẹ, như đang với tình nhân, đáy mắt đen nhánh một mảnh u ám nguy hiểm đến cực điểm.
Thân hình thon dài cúi xuống, hai hồng y chiếu rọi , vạt áo rũ mật bên . Nếu thấy, lẽ sẽ cho rằng, đây là một đôi tân lang tân nương.
Đầu ngón tay nam nhân bóp chặt khuôn mặt kinh hoàng thất thố của thiếu nữ, mắt đen hẹp dài sâu mắt nàng, rốt cuộc khống chế , bên môi nhếch lên độ cung lạnh băng, hung ác.
"Vừa nàng, là chờ ai?"