Đoàn đều lĩnh giáo qua uy lực vây trận của Ngàn Sát Các, nhất thời đều chút do dự.
Thật sự Tiên Vô Mệnh quá dễ chuyện, vượt khỏi dự kiến của . Thân là các chủ Ngàn Sát Các, đầu lĩnh sát thủ khét tiếng, khác mạo phạm, còn thả tân nương tử, thật sự thể để yên?
Không nghĩ tới trong lòng "Tiên Vô Mệnh" cũng đang bối rối.
Hắn chỉ là con rối, lời đều là các chủ chân chính bảo , chính cũng cảm thấy thái quá, những hoài nghi cũng quá bình thường!
Chỉ là khi , bên tai truyền đến truyền âm nhỏ, "Tiên Vô Mệnh" căng da đầu tiếp tục : "Nếu gì, đó thể dồn chư vị chỗ chết, đích xác thành địch với các vị, mời các vị đến, đều là vì tham dự hôn lễ của và An Cửu. Nếu nàng vô tâm với , cũng thể cưỡng cầu, bằng buông tay. Các vị thật sự cần lo lắng, chỉ cần rời , nếu tại hạ lật lọng, ắt gặp thiên lôi đánh xuống."
Hắn lời gần như đang thề, bán tín bán nghi.
Cho dù như thế nào, nếu xung đột, kết cục thể là cả hai đều thiệt.
Vì thế khi giằng co một lát, đám Lâm Thanh Nghiên vẫn tạm thời tin lời .
như Tiên Vô Mệnh , nếu thật sự g.i.ế.c bọn họ, sớm vây g.i.ế.c bọn họ trong rừng.
Xét đến cùng, cũng chỉ một chuyện , đó chính là cưỡng bách An Cửu gả cho .
Điều thể quy kết vì vấn đề tình cảm, hiện giờ nếu nghĩ thông suốt buông tha An Cửu, cũng coi như là sai thể sửa, cũng cần chửi mắng nữa.
lúc hai bên đang định dừng bắt tay hòa, Phi Trần mặc áo cà sa đột nhiên tiến lên một bước, lạnh lùng : "Việc An thí chủ xong, bần tăng còn một việc, thảo luận đến cùng với thí chủ."
Tiên Vô Mệnh một đầu mồ hôi lạnh.
Sự tình còn kết thúc! Các chủ rốt cuộc gây bao nhiêu phiền toái ! Hắn sắp diễn nổi nữa !
"Đại sư chuyện gì?" Hắn cứng đờ mặt hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-305.html.]
Phi Trần : "Hơn một tháng , bảo vật hạt bồ đề của chùa Vô Âm mất trộm, lúc bần tăng nhận tin, tra chính là Ngàn Sát Các , thật ?"
Tiên Vô Mệnh dừng một lát, mới : "Thật sự xin , tại hạ quản giáo nghiêm, dung túng thuộc hạ phạm sai, hạt bồ đề do thuộc hạ dâng cho , sẽ trả hạt bồ đề cho quý tự, mong đại sư bao dung."
Nói xong, liền lập tức phân phó lấy hạt bồ đề, xin : "Hạt bồ đề còn nguyên, chỉ là nội lực bên trong dùng mất, thành thật xin , Ngàn Sát Các sẽ đáp ứng quý tự một điều kiện, coi như bồi thường cho chùa Vô Âm."
Có câu như , đánh kẻ chạy chứ đánh kẻ chạy .
Phong cách của Tiên Vô Mệnh ngoài dự đoán của , nửa điểm phủ nhận cũng , há mồm thừa nhận sai lầm, cúi đầu xin cộng thêm bồi thường, đều đến ngốc.
Nếu c.h.ế.t cũng hối cải, sai sát thủ g.i.ế.c , hoặc thề thốt phủ nhận, bọn họ thể đấu với đến cùng, nhưng xuống nước nhanh như , ai giữ mặt lạnh.
Tính Phi Trần vốn hùng hổ doạ , thấy còn thể gì?
Cũng chỉ : "Hạt bồ đề còn trở về là , điều kiện thì cần."
Về phần mấy Lâm Thanh Nghiên, khi hỏi ý An Cửu, nàng truy cứu chỉ sớm rời chỗ , cũng đào sâu nữa.
Một trận chiến vốn nên mưa gió bão bùng, bất tri bất giác, lặng yên đổi, thành nhẹ nhàng, ánh mặt trời chiếu khắp nơi.
Cuối cùng khi đoàn rời Ngàn Sát Vác, vẫn là Tiên Vô Mệnh tự đưa , thái độ thể từng thấy.
Thẳng đến khi khỏi cánh rừng, Hạ Tử Kình nhịn phun một câu: "Các chủ Ngàn Sát Các...... Còn nhiệt tình?"
Lời vặn chui tai An Cửu, nàng phụt một tiếng.
"Hắn đúng là...... Rất nhiệt tình." Nàng nhịn phụ họa.