Hắn nắm tay nàng lòng bàn tay, nhưng cũng vì , tay vẫn duy trì trạng thái cứng đờ, liền dùng cả hai tay nắm chặt bàn tay , hà đó.
Mấy ở cửa ngây ngốc một màn .
Bùi Tịch coi như thấy bọn họ.
Hạ Tử Kình bước nhanh đến, hốc mắt bất giác đỏ, quát lớn: "Bùi Tịch, đang gì?"
Nam nhân mắt điếc tai ngơ.
Trong mắt chỉ thiếu nữ trong lòng, chỉ tân nương của . Hắn ôm nàng, giống ôm đứa trẻ, ôm trọn nàng trong lòng, trừ tóc ai thấy bộ dáng nàng.
Trái tim Hạ Tử Kình chùng xuống.
Hắn bộ dáng An Cửu một chút, nhưng mới duỗi tay , nam nhân vẫn luôn rũ đầu đột nhiên ngẩng đầu, thẳng .
Đôi mắt hẹp dài u ám, giống lệ quỷ bò
từ trong địa ngục.
"Đừng chạm nàng! Nàng là của !"
Hắn lạnh giọng , càng ôm chặt nữ tử lòng, ống tay áo to rộng che khuất hình nàng, phảng phất hận thể giấu nàng n.g.ự.c .
Giấu nàng , nàng vĩnh viễn là của , cuối cùng rời khỏi .
Minh Dập chậm rãi , đôi tân lang tân nương dựa sát , run rẩy hỏi: "An Cửu, An Cửu nàng......"
"Suỵt —— các ngươi đừng ồn, nàng chỉ ngủ một giấc."
Bùi Tịch đột nhiên , rũ mắt nàng, ôn nhu , về phía , : "Nàng chính là như , lúc tuyết rơi sợ lạnh, liền thích ngủ trong lòng ."
"Chờ nàng ngủ đủ , sẽ tỉnh thôi."
Hắn , một bên chỉnh vạt áp cho trong lòng.
Thẳng đến lúc , mới thấy rõ nửa khuôn mặt của nữ tử.
Khuôn mặt to bằng bàn tay trắng, bất kì một tia sắc nào, trắng đến mức khiến khỏi nghĩ đến chết.
Hai mắt thiếu nữ nhắm chặt, lông mi mảnh dài cong vυ"t, bao trùm xuống, tạo một cái bóng u ám mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-335.html.]
Môi mất màu đỏ, chuyển sang màu xanh tím khỏe mạnh, cánh môi khô nứt.
Nhìn vết nứt , Bùi Tịch nhăn mày, cúi đầu hôn lên.
Hắn tựa hồ thấy trong phòng, cũng thèm để ý tầm mắt , chỉ lo hôn nàng, hôn đến môi nàng ướŧ áŧ, còn khô nữa.
Sau đó mới cảm thấy mỹ mãn rút lui, lẩm bẩm: "Dường như thiếu son môi, thoa cho nàng một chút nhé?"
Nữ tử vẫn nhúc nhích, mặt mày tinh xảo xinh yên lặng, phảng phất lâm một hồi trầm miên
vĩnh hằng.
Bùi Tịch nghiêng tai lắng một lát, như là đáp án, mặt mày cong cong, chậm rãi : "Ta , nàng thích son hoa đào, liền dùng màu đó ."
Ngay đó liền ôm nàng dậy, đến bàn trang điểm.
Minh Dập bỗng nhiên đỏ mắt, Hạ Tử Kình giơ tay lau mặt, nhanh chóng tiến lên một bước, giữ chặt cánh tay Bùi Tịch.
"Bùi Tịch, nàng chết!"
Lời , nam nhân mặc hồng y đột nhiên ngơ ngẩn, như là hạ chú Định Thân, hai mắt đăm đăm, biểu tình dại .
"Rốt cuộc thế ? An Cửu vì chết! Bùi Tịch, ngươi cho một lời giải thích! Ta giao nàng cho ngươi, ngươi chính là chiếu cố nàng như ?"
Sau khi ngơ ngẩn ngắn ngủi, Bùi Tịch bừng tỉnh hồn, giống như phát sinh chuyện gì, nâng mi mắt, hai nam nhân mặt, biểu tình bọn họ khỏi bi thống, đột nhiên một tiếng.
"Các ngươi đang gì ? An Cửu đang ngủ, nàng chết? Đừng ồn, nàng chỉ là giận , mới để ý tới ai. Chờ nàng hết giận sẽ trở thôi."
Không đợi hai đáp , liền mặt , ôm trong lòng đến bàn trang điểm xuống, một tay ôm nàng, một tay lấy bút lông, chấm son môi màu hoa đào, từng chút từng chút thoa lên đôi môi xanh tím của nữ tử thành màu hoa nhẹ nhàng.
Hắn ôn nhu mỉm , ảnh hai phản chiếu trong gương, thì thầm tai nàng: "Như thích ?"
"Chờ ngày mai đổi màu khác cho nàng, ?"
Giọng nam nhân mềm mại dịu dàng, ôn nhuận tao nhã như một.
Ở đây đông rét lạnh, khỏi khiến rùng , cả ngăn lạnh run.
Giờ khắc , bọn họ bừng tỉnh ý thức .
Bùi Tịch tựa hồ điên .