Trong khung cảnh lờ mờ, An Cửu thấy rõ mặt , chỉ thể mượn ánh sáng yếu ớt thấy đôi mắt tĩnh mịch của .
Đôi mắt đen của đàn ông sâu thấy đáy, An Cửu kinh ngạc phát hiện, trong đôi mắt mơ hồ che một tầng thuỷ sắc mỏng.
"Bùi Tịch..." Lúc , cô mơ hồ thấy công tử áo trắng trong trí nhớ.
"Vì cùng ? Vì cùng uống rượu?"
Người đàn ông vẫn bóp cằm cô, khàn giọng hỏi từng chữ.
"..." An Cửu há hốc mồm.
Còn kịp chuyện, một giọt nước ấm bỗng nhiên rơi xuống, nhỏ xuống chóp mũi cô.
Cô đột nhiên trừng lớn mắt.
"Là chỗ nào ?" Giọng nam nhân khàn đến cực điểm, ẩn chứa run rẩy chỉ cần chạm sẽ vỡ nát, ngữ khí hèn mọn hỏi cô: "Bây giờ , như , trở thành , vẫn thể khiến em thích ?"
Lông mi An Cửu run rẩy, lời nào.
Kỳ thực lúc phát hiện Bùi Tễ giả vờ lừa cô, nháy mắt cô nghi ngờ, như trả thù cô.
Những lời cô khi , đủ khiến hận cô.
Thế nhưng giờ khắc , ôm cô trong góc tối, xa xa là bản tình ca chầm chậm truyền tới, lặng lẽ trò chuyện, giọng của rõ ràng lọt tai cô.
Dường như mỗi câu mỗi chữ đều chạm trái tim, mỗi nhịp đập đều nương theo tiếng trống.
" cũng đổi, những sai lầm , sẽ tái phạm, vì , vì ... em thể yêu ?"
Những giọt nước rơi xuống ngày càng nhiều, giống như một cơn mưa.
An Cửu cắn môi, nhẹ nhàng nâng tay vuốt ve khóe mắt , khiến tay ẩm ướt.
"Anh cái gì...."
Động tác nhỏ dường như đang cho Bùi Tễ một tín hiệu, đàn ông đột nhiên cúi đầu, hôn cô.
An Cửu ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, lan tràn giữa miệng mũi, nương theo ít mùi cơ thể .
Môi lưỡi quấn lấy , cô kháng cự, mà im lặng bỏ mặc, kệ cậy mở răng công thành đoạt đất.
Đôi má ướt sũng, đó là những giọt nước mắt từ rơi xuống.
Nhìn như bao nhiêu sức nặng, nặng như ngàn cân.
Một lúc lâu , khi khí trong l*иg n.g.ự.c gần như cạn kiệt, suýt nữa thở nồi, An Cửu mới níu tóc đầu , kéo .
Người đàn ông vẫn thoả mãn, dù thối lui, cũng vẫn trán kề trán, chóp mũi kề chóp mũi với cô.
An Cửu hô hấp dồn dập, vẫn thỉnh thoảng hôn môi cô, giống như cá mổ mặt nước.
"Có uống nhiều quá Bùi Tễ?"
Sau khi hô hấp thoáng bình tĩnh , câu đầu tiên An Cửu chính là như .
Sau nụ hôn, đàn ông như tỉnh rượu ít, yết hầu lăn lăn, thấp giọng : "... ."
An Cửu nhẹ nhàng đẩy : "Buông em ."
Bùi Tễ chậm rãi buông cô .
Anh dám buông, biểu hiện của An Cửu rõ, cô vẫn còn tình cảm với , nếu sẽ để hôn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-350-ngoai-truyen-10.html.]
Nếu như , vẫn tiếp tục giả vờ.
Trong xã hội hiện đại, phụ nữ thích nhất chính là bộ dáng giả vờ, nếu bại lộ bản tính, chỉ sợ cô sẽ chạy nữa.
Về phần thấy cô hôn đàn ông khác... chỉ cần cô nguyện ý tiếp nhận , thì gì mà thể nhẫn nhịn?
Điều duy nhất thể chịu đựng , là mất cô.
An Cửu thẳng , đàn ông ủ rũ mặt.
Rõ ràng hình cao lớn lưng thẳng, nhưng mặt cô như thế , thực sự giống như một chú chó đáng thương chủ nhân để ý.
Ánh mắt cô rơi khuôn mặt , những giọt nước mắt trong đôi mắt đen biến mất, chẳng qua vành mắt chút đỏ, ngay cả trong ánh sáng mờ ảo, cũng thể thấy khóe mắt phiếm đỏ, như trang điểm hoa đào động lòng .
Vừa đáng thương đáng yêu.
An Cửu im lặng.
Sao cô cảm giác như một tra nữ?
Ho nhẹ một tiếng, cô : "Hôm nay em thật sự việc, đó là một em trai em quen , việc cần bàn với nhà ..."
Bùi Tễ gật đầu, một câu hỏi cũng : "Anh ."
An Cửu: "..."
An Cửu : "Anh gì hỏi ?"
Bùi Tễ lắc đầu: "Không ."
An Cửu trong lòng khẽ thở dài.
Cô chậm rãi : "Bùi Tễ, cho một cơ hội hỏi em, nếu bỏ lỡ cơ hội , nữa."
Bùi Tễ chớp mắt, như chút động lòng.
An Cửu thầm nghĩ, dù hỏi cô nhớ chuyện xảy ở thế giới , cô cũng sẽ cho sự thật.
, An Cửu luôn cho rằng, đó chỉ là một cuốn sách, càng giống một thế giới thật.
Từng câu chuyện trải qua ở thế giới đó, cũng nhất định xảy ở một góc nào đó thế giới.
Cô đợi hỏi.
Bùi Tễ cụp mắt cô, một hồi mới hé đôi môi mỏng, khàn giọng hỏi cô: "Em bây giờ... thích ?"
Lòng An Cửu khẽ động, bốn mắt với .
Một lúc , cái tha thiết của đàn ông, cô thở dài .
"...... Có."
Nhìn thấy đáy mắt tràn ngập vui sướиɠ, từng chút một như ngọn đèn nở rộ, An Cửu lặng lẽ vươn tay nắm lấy ngón tay rũ bên của đàn ông.
Bàn tay lạnh buốt, chút ấm nào, như thể băng tuyết.
Làm thích ?
Dâng một trái tim như đến mặt, ai thể từ chối chứ?
Ý nghĩ xẹt qua trong lòng, An Cửu khỏi cong mắt, nhón chân, ghé sát tai : "Bùi Tễ, em thích , chỉ một chút."
Là Bùi Tễ, cũng là Bùi Tịch.