Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-05-06 18:58:44
Lượt xem: 167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mày vốn nhíu chặt bất giác thả lỏng, mặt mày nhẹ nhõm, còn thấy thống khổ khó nhịn, chỉ khát cầu thật sâu.

 

An Cửu thể nhận thấy cơ thể tự giác co rút, hẳn là đau đớn gây . Mỗi đau đến tàn nhẫn, động tác hôn nàng cũng sẽ trở nên dùng sức, hung ác như nuốt nàng bụng.

 

Sau khi An Cửu lẳng lặng một lúc lâu, lặng yên một tiếng động khép mi mắt khi phát hiện.

 

Không khi nào Bùi Tịch buông cổ tay nàng, ngón tay thon dài nhéo cổ nàng, ấn nàng thật sâu cửa.

 

An Cửu yên lặng vươn hai tay nhỏ nhắn mềm mại, ôm cổ , vùi cái ôm tràn đầy mùi thuốc.

 

Một đêm cuối cùng khi nào ngủ, An Cửu cũng nhớ.

 

nàng chỉ , bọn họ ôm hôn lâu, môi và đầu lưỡi nàng đều tê rần.

 

Nàng cũng cơ bản xác định, hôn dường như thật sự thể giảm bớt thống khổ cho Bùi Tịch.

 

An Cửu đoán, lẽ cũng chỉ là cách dời lực chú ý phổ biến.

 

Ví dụ khi trẻ em ở hiện đại tiêm thuốc ba sẽ dùng phim hoạt hình để dời lực chú ý, tâm trí đứa trẻ đều ở TV, kim đ.â.m xuống sẽ cảm giác quá đau.

 

Tâm trí đều ở hôn, cho nên chẳng sợ cơ thể đau, cũng thể tận lực xem nhẹ một phần.

 

Cuối cùng An Cửu thật sự quá mệt, liền kéo Bùi Tịch đến giường.

 

Đương nhiên cái gì cũng , bộ dáng mơ hồ của Bùi Tịch, căn bản chẳng gì.

 

Hai ngủ đơn thuần cạnh , mỗi Bùi Tịch cảm thấy khó chịu, sẽ kéo An Cửu hôn, nhiều An Cửu ngủ đều hôn tỉnh, mơ mơ màng màng đáp vài cái, tiếp tục ngủ.

 

Thẳng đến trời sáng, An Cửu mới quấy rầy nữa.

 

Nàng thỏa mãn mà ngủ một giấc đến trời sáng, ý thức rốt cuộc trở nên tỉnh táo, mở mắt , liền thấy mép giường .

 

Một bạch y như tuyết, tóc đen nhánh thả ở lưng, khuôn mặt thanh tuấn một đôi mắt đen hẹp dài, đuôi mắt cong lên, dường như mang theo ý ấm áp.

 

Không Bùi Tịch thì là ai?

 

An Cửu vội vàng dậy, như thấy quỷ mà che ngực, trừng lớn mắt, ngữ khí hoảng sợ : "Bùi Bùi Bùi Tịch? Sao ở đây! Huynh đột nhập nhà riêng!!"

 

Công tử bạch y sắc mặt bình thản, đáy mắt ẩn chứa một tia tìm tòi nghiên cứu.

 

Hắn bình tĩnh nàng, nụ môi biến mất, chậm rãi mở miệng: "Cô xác định, đây là phòng của cô?"

 

Nghe lời , thiếu nữ đảo mắt bốn phía, khuôn mặt nhỏ xinh động lòng lập tức tái nhợt.

 

"Đây, đây đây đây, đây phòng ! Sao ở đây! Có !!"

 

Bùi Tịch im lặng một lát, ngữ khí hoài nghi: "...... Chuyện đêm qua, cô đều nhớ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-92.html.]

Trời còn sáng Bùi Tịch tỉnh, hoặc là kỳ thật cả đêm ngủ, chỉ là thần chí tương đối mơ hồ, thẳng đến khi trời sáng mới dần dần khôi phục tỉnh táo, một nữa tìm lý trí.

 

Một khắc tỉnh táo , thấy gắt gao ôm một , nọ một hồng y, thuận theo rúc trong lòng n.g.ự.c , ngủ đến khuôn mặt ửng đỏ, miệng nhỏ hồng nhuận sưng.

 

Hắn mờ mịt từ giường dậy, trong bóng đêm nhớ hết thảy chuyện xảy tối hôm qua.

 

Bởi vì động tác dậy, sợi tóc rơi mặt thiếu nữ, tay nhỏ của nàng theo bản năng gạt , nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đừng......"

 

Rốt cuộc là trải qua cái gì, cho nên trong lúc ngủ mơ, theo bản năng mớ như ?

 

Bùi Tịch đương nhiên mất trí nhớ, đều nhớ tất cả.

 

Đầu óc tỉnh táo nhớ hết thảy, mùi hoa đào ngào ngạt, đôi môi mềm ấm thơm ngọt, cơ thể thiếu nữ giống đám mây.

 

Đêm qua, trong cuộc đời ngắn ngủi của Bùi Tịch, là độc phát "Thoải mái" nhất mà trải qua.

 

Quá khứ mỗi tỉnh , nhớ đều là giãy giụa và chật vật, là đau đớn cùng oán giận vô tận. Mà nay, điều đầu tiên nhớ , là sợi tóc dây dưa bên , môi dính liền môi......

 

Thậm chí, còn kìm thêm.

 

Thiếu nữ say rượu đột nhiên xâm nhập phòng , giống như một liều thuốc an thần cực mạnh, trấn an thống khổ tra tấn nhiều năm, cho một loại vui sướng khó thể miêu tả.

 

Bùi Tịch mắt đen nặng nề, tầm mắt dừng mặt thiếu nữ.

 

Nàng thật sự nhớ ?

 

An Cửu ngủ bao lâu, Bùi Tịch liền ở mép giường bấy lâu, đặt tay mặt nàng, thu về.

 

Nàng đánh vỡ bí mật của , cho nên dù nàng cho an ủi, Bùi Tịch cũng thể buông tha nàng.

 

Cũng , cuối cùng vẫn thể xuống tay.

 

Tưởng tượng thiếu nữ sẽ biến thành con rối vô tri vô giác, sẽ còn gặp khuôn mặt nhỏ kiều diễm đắc ý đó, Bùi Tịch liền tự giác chút mâu thuẫn.

 

Hắn thích bỏ dở nửa chừng, thật vất vả khiến nữ nhân thích "Phi Y", kế hoạch thành một nửa, thật sự cần sinh thêm nhiều chuyện.

 

Đồng thời đáy lòng một thanh âm đang , lẽ...... chuyện sẽ tệ như nghĩ?

 

Cứ chần chờ như , thẳng đến khi hai mắt thiếu nữ bắt đầu động, như tỉnh .

 

Bùi Tịch ngừng động tác, chờ xem phản ứng của nàng.

 

Nếu nàng tỉnh liền la to, liền khống chế nàng, cùng lắm thì cầm tù, cầm tù nàng là Bùi Tịch, nàng chỉ hận Bùi Tịch, nàng vẫn sẽ yêu "Phi Y".

 

Đến lúc đó tìm song sinh, liền dùng phận Phi Y giao hợp với nàng, cũng thể giải độc.

 

Nếu thể thương lượng càng , chỉ cần nàng bảo đảm đem chuyện tối hôm qua cho khác, cũng thể buông tha nàng.

 

Bùi Tịch nghĩ tới chính là, nàng thế nhưng...... Cái gì cũng nhớ.

Loading...