Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 330
Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:25:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên triều đình, từng vị triều thần cau mày khổ sở, hồi báo tình hình t.a.i n.ạ.n tại các nơi.
"Tâu Hoàng thượng, tình hình t.a.i n.ạ.n bây giờ các nơi nghiêm trọng như , chính là lúc cần dùng bạc, quả thật chịu nổi giày vò." Một lão thần do dự dâng sớ, khuyên Hoàng đế tạm thời dừng việc tiến đ.á.n.h Ninh Cổ Tháp, tập trung tất cả tài lực để cứu trợ tai nạn.
Nghĩ tới nghĩ lui, lão thần dám mở lời.
Hoàng đế luôn chỉ lo tìm vui tiêu khiển, từ khi tiền bạc trong tư khố đ.á.n.h cắp, liền bắt đầu tham ô quốc khố để xây dựng cung điện.
Một vị đại thần khác quen thói vui lòng Hoàng thượng lên tiếng, "Bất kể quốc khố khẩn trương đến , việc chinh phạt loạn thần tặc t.ử tuyệt đối thể ngừng." Hắn lớn tiếng , "Tô Cảnh Hành gan lớn như , dám mưu đồ bí mật tạo phản tại Ninh Cổ Tháp. E rằng nếu kéo dài thời gian, sẽ thành họa lớn trong lòng!" Nếu Cố Vãn Nguyệt ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, chuyện chính là Khương Đức Chí, kẻ từng mang binh đến Trấn Bắc Vương Phủ xét nhà.
Kể từ khi giẫm lên Tô Cảnh Hành để thăng chức, nay là tam phẩm đại quan.
"Nếu Hoàng thượng tin tưởng, vi thần nguyện ý lãnh binh chặt lấy đầu Tô Cảnh Hành." Nghe đồn rằng Tô Cảnh Hành tàn phế.
Một tàn phế gì đáng sợ, Khương Đức Chí còn châm chọc đối phương một phen.
"Hoàng thượng, Tô Cảnh Hành vẫn là Trấn Bắc Vương năm đó," lão thần nhắc nhở, "Hay là chúng nên bàn bạc kỹ lưỡng hơn." Khi triều đình tranh luận ngừng, Hoàng đế đang long ỷ liên tục nhíu mày.
"Đủ , cả ngày triều đình tới lui, cũng một kết quả." Hoàng đế chút kiên nhẫn dậy, lười biếng liếc đám , trong lòng phiền muộn rời , trực tiếp tuyên bố bãi triều.
"Hoàng thượng, chúng đây là đến cung nào?" tổng quản thái giám lo lắng theo lưng Mộ Dung Đình.
Chillllllll girl !
"Còn hỏi?" Mộ Dung Đình khó chịu , xa, "Đến trong cung Hoàng hậu." Mộ Dung Đình bước , Hoàng hậu dẫn thái giám cung nữ sân tiếp giá.
"Bích Nhi mau lên, trẫm , thể ngươi , cần hành lễ với trẫm." Hoàng hậu ho khan một tiếng, nâng khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành lên, cung kính tuân theo, "Dù cho Hoàng thượng đau lòng Thần Thiếp, Thần Thiếp cũng thể mất lễ nghi, để khác bàn tán." Nàng vẻ mặt yếu đuối, "Ban đầu Hoàng thượng lập Thần Thiếp hậu, nhiều đại thần phản đối, nếu Thần Thiếp bổn phận của một cung chủ, chẳng sẽ Hoàng thượng khó xử ?" Ánh mắt Hoàng hậu thâm tình Mộ Dung Đình, "Hoàng thượng đối với Thần Thiếp như , Thần Thiếp để Hoàng thượng khó xử vì chuyện của Thần Thiếp." Mộ Dung Đình vốn dĩ trong lòng vui, lúc cảm thấy khoan khoái, tinh thần sảng khoái.
"Ngươi luôn cách để trẫm vui." Mộ Dung Đình tự ôm Hoàng hậu, nội điện.
"Lẽ giờ là giờ triều sớm, Hoàng thượng đến đây? Nơi Thần Thiếp chuyện gì triều đình khiến Hoàng thượng phiền lòng ?" Ánh mắt Hoàng hậu chợt lóe lên, đợi đến khi Mộ Dung Đình sang, nàng khôi phục vẻ ôn nhu.
"Cũng chỉ vì chuyện của Tô Cảnh Hành, trẫm đày đến Ninh Cổ Tháp, là mong thể an phận thủ thường, đừng gây thêm phiền phức. Không ngờ những an phận, mà còn tự tích trữ binh lực, mua lương thảo, chuẩn mưu phản."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/330.html.]
Mộ Dung Đình nheo mắt : "Hiện nay triều đình tranh luận ngớt về việc xử trí , đang do dự nên phái binh qua thảo phạt ." Hoàng hậu khẽ: "Hoàng thượng lúc g.i.ế.c , là ngài tha thứ, ngờ chỉ đặt Ân Tứ của thiên t.ử ở trong lòng, hơn nữa còn dám gan to bằng trời đến ." "Lần tuyệt đối thể nào cô tức dưỡng gian, nếu phụ lòng tâm ý của hoàng thượng, thì hoàng thượng cũng cần hạ thủ lưu tình với , trực tiếp phái đến g.i.ế.c c.h.ế.t là ." Hoàng hậu nhanh.
Mộ Dung Đình chút ngoài ý : "Bình thường ngươi luôn hỏi đến những chuyện triều chính , hơn nữa mặc kệ là trẫm g.i.ế.c ai, ngươi cuối cùng đều khuyên một chút ? Sao trở nên tâm ngoan như thế?" "Thần chỉ là lo lắng cho hoàng thượng thôi, hoàng thượng tha cho một mạng, nếu hạ thủ lưu tình, chỉ sợ sẽ dẫn đến nhiễu loạn lớn." Trên khuôn mặt hoàng hậu lộ một tia mất tự nhiên, nhưng nàng che giấu , nhanh biến thành vẻ ôn nhu khiếp nhược.
"Thần lo lắng giang sơn của hoàng thượng sẽ như tai họa, cho nên mới khẩn cầu hoàng thượng thể thống hạ sát thủ, tuyệt đối đừng nhân từ như nữa." Nói đến đây, nàng đầu , cố ý rơi xuống một giọt nước mắt, đau lòng :
"Sớm như , hoàng thượng g.i.ế.c , thần liền nên để hoàng thượng kiên trì ý nghĩ của .
Hoàng thượng, thần hiện tại hối hận khi những đại thần ngăn cản ngài lúc , thần khuyên ngài trực tiếp g.i.ế.c , mới dẫn đến nhiễu loạn ngày hôm nay." Mộ Dung Đình cẩn thận đối phương một chút, đó mới tiếng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng hoàng hậu.
"Trẫm nàng vì trẫm suy nghĩ, gầm trời còn một nào thể như nàng, tâm ý suy tính cho trẫm." Hoàng hậu cúi đầu xuống, đúng lộ vẻ thẹn thùng, thâm tình :
"Hoàng thượng là phu quân của thần , thần chỉ thể dựa một hoàng thượng, vì ngài cân nhắc, còn thể vì ai cân nhắc đây?" "Được, trẫm liền nàng, lập tức phái g.i.ế.c Tô Cảnh Hành." Mộ Dung Đình ôm hoàng hậu, trực tiếp tuyên chỉ, để Khương Đức Chí lãnh binh Ninh Cổ Tháp tru sát Tô Cảnh Hành.
"Thần , bên cạnh Tô Cảnh Hành một nữ tử, hình như là nương t.ử của . Nếu nương t.ử của , e rằng sẽ gan lớn như , thần cảm thấy nhất định là nữ nhân sai sử." Hoàng hậu đầy ẩn ý.
Mộ Dung Đình đối với Cố Vãn Nguyệt ấn tượng gì, dù lúc tứ hôn cho Tô Cảnh Hành, chỉ là đối phương khó chịu một chút, chứ thật ban thưởng cho một vợ hiền lành.
Sau một cưới gả, trực tiếp liền quên mất Cố Vãn Nguyệt.
Kể cả nhà ngoại của Cố Vãn Nguyệt, cũng quên mất.
"Hoàng hậu đúng, lúc đích thật là một trung tâm sáng rõ, trẫm còn tưởng rằng cho dù đẩy đến Ninh Cổ Tháp, cũng gây nên sóng gió gì, dù trong đầu của chứa đựng bách tính…" Không thể , cẩu hoàng đế vẫn hiểu Tô Cảnh Hành, đối phương vì bách tính đời cân nhắc, cũng sẽ tùy tiện mưu phản.
"Lần mà chuyện như ở Ninh Cổ Tháp, đích thật là vượt quá dự kiến của trẫm, đúng như lời nàng , xem là một nữ nhân ở lưng châm ngòi thổi gió, trẫm nhất định bắt nữ nhân …" Mộ Dung Đình lập tức cứu mạng điều tra nữ nhân tứ hôn cho Tô Cảnh Hành lúc , rốt cuộc là ai.
Bắt hết nhà ngoại của nàng, tương lai chừng thể phát huy tác dụng.
Chỉ bất quá cẩu hoàng đế nghìn tính vạn tính, hẳn là tính rằng Cố Vãn Nguyệt đoạn hôn với gia đình nàng.
Cho dù lấy những đó uy hiếp, cũng tác dụng gì.