Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 335

Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:29:06
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía vang lên một thanh âm ầm ầm, kinh động chim chóc trong rừng núi, chúng đều bay tán loạn ngoài.

"Các ngươi chứ?"

Nhiếp Thanh Lam dẫn tới, bốn bề từ lúc nào vây đầy quan binh, một tên Huyện lệnh vội vàng chạy tới.

"Tham kiến quận chúa, quận chúa ngài chứ?"

Lời , nhất thời trừng lớn hai mắt, dám tin Nhiếp Thanh Lam.

"Xong đời ......" Vương Tam và mấy tên tay chân mặt xám như tro.

Bọn bắt cóc quận chúa, kẻ nào mà Tấn Vương chỉ độc nhất một , nay xem như chọc tới nhân vật nên dây .

Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành cũng chấn kinh.

Hai sợ phận của Nhiếp Thanh Lam, chỉ là ngờ tới, nàng của Tấn Vương.

"Xin , lúc cho các ngươi phận của ."

Nhiếp Thanh Lam lè lưỡi, sợ Cố Vãn Nguyệt vì chuyện mà xa lánh nàng.

"Ta ghét cái sự nhàm chán trong nhà, thường xuyên cõng ca ca hành tẩu giang hồ."

Nhiếp Thanh Lam từ nhỏ ôm mộng trở thành một nữ hiệp, khi khỏi vương phủ, cũng thường xuyên cướp của giàu chia cho nghèo.

Lần chính là vì nơi đây thường xuyên mất tích, nên mới đặc biệt cải trang ăn mặc để điều tra.

Không ngờ rằng cẩn thận, rơi bẫy rập của bọn họ.

Chillllllll girl !

"Quận chúa tha mạng, đều là Vương Tam ép buộc chúng !" Một đàn ông kinh hãi cầu xin tha thứ, suýt nữa thành tiếng.

"Chúng mạo phạm quận chúa, là Vương Tam, nếu chúng , Vương Tam liền sẽ đem chúng ném xuống hầm đào quặng."

Lời ngược sai, những ít nhiều đều chịu sự bức h.i.ế.p của Vương Tam.

Chỉ điều, bức h.i.ế.p thì bức hiếp, bọn cũng ý đồ .

"Lâm Huyện Lệnh, giao cho ngươi xử lý."

Nhiếp Thanh Lam lạnh lùng đầu, thêm với những .

Lâm Huyện Lệnh rõ địa vị của Nhiếp Thanh Lam trong lòng Tấn Vương, vội , "Quận chúa yên tâm, hạ quan nhất định sẽ nghiêm trị bọn ."

Ngay đó, quan binh lệnh nhốt bộ những tên tay chân xe chở tù.

"Các ngươi thả , đừng bắt !"

Một bóng bỗng nhiên từ trong đám thợ mỏ nhào , giữ chặt lấy Cát Đại Nương đang nhốt xe chở tù.

"Mẹ là vô tội, các ngươi bắt thì bắt , thả ."

Người đàn ông ôm Cát Đại Nương lớn, thu hút ánh mắt của Cố Vãn Nguyệt.

Cát Đại Nương vội vàng , "Nhị Hổ a, sai chuyện, là tiếp nhận trừng phạt, con buông ."

"Người cũng là vì ."

Nhị Hổ bỗng nhiên quỳ xuống hướng về phía Nhiếp Thanh Lam, khẩn cầu , "Tiểu thư, van cầu thả , là vô tội."

"Mẹ ngươi vô tội? Nàng thế nhưng giúp đỡ Vương Tam bọn , hãm hại lữ hành." Nhiếp Thanh Lam giận đến nhẹ, thất vọng chằm chằm Cát Đại Nương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/335.html.]

ngay từ đầu nàng căn bản hề nghi ngờ Cát Đại Nương là , cho nên mới yên tâm ăn đồ ăn đối phương mời.

Kết quả Cát Đại Nương hạ t.h.u.ố.c mê trong thức ăn, trực tiếp mê choáng nàng, giao nàng cho tên Vương Tam .

Muốn Nhiếp Thanh Lam hận thứ nhất là kẻ chủ mưu Vương Tam, thứ hai chính là đồng lõa Cát Đại Nương.

"Mẹ ép buộc." Nhị Hổ lệ rơi đầy mặt.

Hóa Nhị Hổ cùng Cát Đại Nương hai con sống nương tựa lẫn , kết quả Nhị Hổ Vương Tam bắt , ném xuống đáy hầm mỏ đào quặng.

Cát Đại Nương vì bảo tính mạng của nhi tử, mới thể theo Vương Tam.

"Mẹ tất cả cũng là vì ." Vương Tam dập đầu với Nhiếp Thanh Lam.

"Nói đáng c.h.ế.t thật sự, chi bằng bắt mới , van cầu các ngươi thả , bắt thì bắt ."

"Hai hổ, đừng quản nữa......" Cát Đại Nương dám thẳng ánh mắt của Nhiếp Thanh Lam và Cố Vãn Nguyệt, cúi đầu thở dài.

"Là sai, mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, nên tiếp tay cho kẻ ác. Kết quả hôm nay cũng là cái nên gánh chịu." Nàng sờ lên khuôn mặt của Hai Hổ, "Con trai, ngươi gầy , chắc là chịu ít khổ hầm mỏ, nhưng chỉ cần ngươi còn sống là ." Cố Vãn Nguyệt đó chỉ thấy thần sắc Cát Đại Nương khác thường, hóa đối phương là ép buộc.

Việc cũng khó để lý giải vì khi hai bọn họ đến tá túc, Cát Đại Nương ngay từ đầu tỏ tình nguyện.

Nhiếp Thanh Lam cũng ngờ rằng, Cát Đại Nương Vương Tam cưỡng bách.

Mắt thấy hai con ôm đầu rống, trong lòng nàng cũng thấy thương xót cho hai họ.

Chỉ điều, chuyện sai trái thì nhận trừng phạt, mỏ còn bao sinh mệnh, tất cả đều c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng.

"Lâm Huyện Lệnh, đối với hình phạt của Cát Đại Nương, hãy cố gắng giảm nhẹ một chút ." Nhiếp Thanh Lam là mềm lòng, nhanh liền còn trách cứ Cát Đại Nương nữa.

"Vâng." Lâm Huyện Lệnh liền vội vàng gật đầu, bất quá sẽ cho nàng rằng, dựa theo tuổi tác cao của Cát Đại Nương , cho dù là hình phạt nhẹ nhất trong phòng giam, e rằng đối phương cũng chịu đựng nổi.

Nhiếp Thanh Lam đầu, hung tợn những tên tay chân , "Còn những cùng Vương Tam đều là đồng bọn, cũng cần nương tay, trừng phạt bọn thế nào thì cứ như ." Cả đám còn lập tức kêu t.h.ả.m thiết.

Bởi vì lượng hại hầm mỏ thực sự quá nhiều, Lâm Huyện Lệnh chỉ thể đưa bọn đến nha môn, từng thẩm vấn nơi ở, sắp xếp thỏa.

"Quận chúa, ngài là chứng, việc , còn phiền ngài cùng hạ quan đến huyện nha một chuyến." Đương nhiên, Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành cũng cần .

" , Vương Tam ?" Nhiếp Thanh Lam đầu, tìm một vòng đều thấy bóng dáng Vương Tam.

Vừa nãy đạp đối phương một trận, nàng còn cảm thấy đủ, đang tìm Vương Tam để tính toán kỹ lưỡng.

Cố Vãn Nguyệt cũng giấu giếm, thẳng, "Chúng bảo dẫn đường, lúc chúng tiến hầm mỏ, giở một chút tiểu xảo, cho nên trực tiếp tảng đá đập c.h.ế.t, giờ đây ở hầm mỏ e rằng c.h.ế.t thây." Lâm Huyện Lệnh thấy , vội vàng phái xuống tìm kiếm.

Chỉ điều, đúng như lời Cố Vãn Nguyệt , bộ hầm mỏ sụp đổ.

Đừng là xuống tìm , ngay cả việc xung quanh cũng nguy hiểm.

"Thật là kỳ lạ, hầm mỏ đang yên đang lành sập ?" Lâm Huyện Lệnh khá là đáng tiếc, theo lẽ thường loại hầm mỏ nếu xảy chuyện, sẽ thuộc về huyện nha của bọn họ quản lý.

Nghe mỏ là mỏ vàng, còn đang tính toán kiếm một khoản lớn từ bên trong, ngờ hầm mỏ sập.

Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành liếc , để ý đến đối phương.

Ngược là Nhiếp Thanh Lam như , "Dưới đáy hầm mỏ cũng chôn vùi bao nhiêu nhân mạng, loại nơi đầy rẫy tội ác sập thì sập, gì đáng tiếc, chẳng lẽ huyện lệnh ngươi còn ý đồ khác ?" "Hạ quan dám." Lâm Huyện Lệnh sợ hãi vội vàng quỳ xuống.

Vị quận chúa của bọn họ đúng là sảng khoái chuyện sảng khoái, lời gì cũng giấu trong lòng, thẳng khiến kinh sợ.

Lâm Huyện Lệnh cẩn thận quan sát thần sắc của Nhiếp Thanh Lam, giải thích, "Quận chúa ngài hiểu lầm , hạ quan ý tứ đó, chỉ là nghĩ lẽ đáy còn sống sót, nên định phái xuống tìm kiếm.

Ngài xem, hầm mỏ đột nhiên cứ thế sập xuống, nếu còn nhân mạng kẹt bên trong, chẳng là quá đáng tiếc ." Lâm Huyện Lệnh giải thích, lau mồ hôi lạnh trán.

"Vậy bây giờ?"

Loading...