Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 338
Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:30:55
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng nghĩ rằng, nếu Cố Vãn Nguyệt là tiểu ân nhân cứu mạng, dĩ nhiên thật chiêu đãi nàng.
Chỉ tiếc Cố Vãn Nguyệt ở đây lâu, bằng nhất định sẽ tự xin mời đối phương về vương phủ, lấy lễ khách quý mà đối đãi.
Chillllllll girl !
Đã như , hết để đối phương tạm trú tại tửu lâu của chính , đến lúc đó tửu lâu cũng sẽ thật chiêu đãi Cố Vãn Nguyệt, như cũng xem là đường đột ân nhân cứu mạng.
Cố Vãn Nguyệt nghĩ tới tửu lâu là sản nghiệp của vương phủ, khó trách Nhiếp Thanh Lam lúc tiến thong thả như ở nhà , những chưởng quỹ tiểu nhị cũng đều nàng.
Nàng bừng tỉnh đại ngộ khẽ gật đầu, cũng hiểu đối phương ý cảm kích ơn cứu mạng của nàng, như nàng cũng cần quá khách sáo.
"Đa tạ vương gia, cùng phu quân tới chỗ , quen, đích thật là vẫn tìm chỗ đặt chân. Đã như , hai xin ở tửu lâu ."
Nhiếp Đăng đối với Cố Vãn Nguyệt mới đối diện hảo cảm, chỉ thấy phần bụng nàng gồ lên, liền đối phương là vợ .
Bây giờ nàng chủ động nhắc tới phu quân, khỏi hỏi: "Xin hỏi phu nhân tướng công ở nơi nào? Nếu đều là ân nhân cứu mạng của tiểu , đương nhiên chiêu đãi cùng một chỗ."
Nhiếp Đăng bề ngoài trông vẻ thô kệch, nhưng kỳ thật tâm tư tỉ mỉ, việc vô cùng chu đáo, khiến vô cùng thư thái.
Cố Vãn Nguyệt là cùng Tô Cảnh Hành cùng , chỉ là Tô Cảnh Hành việc tạm thời rời , nàng cũng hỏi đối phương , chỉ là đợi tại tửu lâu.
Nghĩ đến phận hai bọn họ tiện để lộ, nhiều chuyện cũng dễ .
Cố Vãn Nguyệt tùy tiện tìm một cái cớ lấp l.i.ế.m cho qua: "Chúng mới đến Hà Đông, vô cùng ưa thích phong thổ nơi đây. Vừa tướng công nhà thấy thích mỹ thực ở đây, nên phiên chợ xem món ăn vặt gì , chờ một lát hẳn là sẽ trở về."
Nói đến đây, nàng lo lắng Nhiếp Đăng mặt nhận với Tô Cảnh Hành, nếu hai chạm mặt, sợ rằng sẽ gây nên phiền toái cần thiết.
"Vương gia trăm công nghìn việc, liền cần tại hai lãng phí thời gian. Tướng công nhà còn lúc nào thể về, các loại nếm qua cơm rau dưa, vương gia liền dẫn quận chúa rời ."
Lời của Cố Vãn Nguyệt mặc dù rõ ràng, nhưng Nhiếp Đăng là thông minh, thể Cố Vãn Nguyệt căn bản để nàng và Tô Cảnh Hành gặp .
Kỳ thật ngay từ đầu chỉ chút hiếu kỳ, một nam nhân thể cưới Cố Vãn Nguyệt nên là may mắn đến cỡ nào, cho nên mới gặp một .
Có thể nếu Cố Vãn Nguyệt tìm cớ, cũng miễn cưỡng nữa.
"Đã như , hết chiêu đãi phu nhân ăn cơm . Đây là thực đơn của tửu lâu chúng , phía nhiều đồ ăn đều là đặc sắc Hà Đông, cũng là món chiêu bài của tửu lâu .
Phu nhân từ Kinh Thành bên đường xa mà đến, chắc hẳn từng ăn qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/338.html.]
Không bằng xem xem thực đơn phía món nào ăn, đừng khách khí, cứ việc gọi đồ ăn, tửu lâu là nhà ."
Nói nhiều như , nhiều việc như , Cố Vãn Nguyệt vẫn luôn thời gian nghỉ ngơi, kỳ thật nàng thật sự chút đói bụng.
Nghe Nhiếp Đăng , nàng liền khách khí nữa, cầm lấy thực đơn mà .
Sau khi gọi hai món ăn chiêu bài, bọn họ liền đặt thực đơn xuống.
Dù khi họ đến, Nhiếp Đăng gọi nhiều món, bộ đều là món Nhiếp Thanh Lam thích ăn.
Ba bọn họ cũng ăn bao nhiêu, cũng cần thiết lãng phí.
"Đại ca cùng Vãn Nguyệt Tỷ nhiều như , cuối cùng cũng đến phiên ." Nhiếp Thanh Lam nãy chỉ im lặng bên cạnh hai chuyện, giờ đây cuối cùng cũng tìm cơ hội, nàng ôm cánh tay Cố Vãn Nguyệt, kích động :
"Vãn Nguyệt Tỷ, ngươi ngươi từ Kim Thành bên đó tới, kỳ thực vẫn luôn hướng về Kim Thành, nơi đó chơi vui ? Có gì ngon ăn, ngon uống? Nghe Kinh Thành bên đó hết sức phồn hoa, so với nơi chúng đây phồn hoa gấp đôi, chỉ, vẫn luôn tìm cơ hội chơi đó." Câu ngược là sai, từ nhỏ đến lớn, nơi xa nhất nàng từng qua cũng chỉ là ở Hà Đông, mặc dù đại ca cho phép nàng ngoài hành hiệp trượng nghĩa, hành tẩu giang hồ, thế nhưng bộ đều là trong phạm vi quản hạt của đại ca.
Điều thể trách Nhiếp Đăng quá khắc nghiệt, thật sự là bởi vì Nhiếp Thanh Lam dù cũng là một nữ hài tử, nếu như gặp nguy hiểm gì ở bên ngoài, chỉ sợ sẽ hối hận kịp.
Mặc dù để Nhiếp Thanh Lam ngoài hành hiệp trượng nghĩa, nhưng Hà Đông là trong phạm vi quản hạt của bọn họ, cho dù chuyện gì xảy cũng dễ tìm cách cứu viện.
Giống như hôm nay, huyện lệnh nhanh chạy tới, hơn nữa cũng trực tiếp nhận Nhiếp Thanh Lam.
Nếu như là ở bên ngoài Hà Đông, còn sẽ phát sinh chuyện gì .
Nếu đến Kinh Thành bên đó, lẽ đối phương căn bản Nhiếp Thanh Lam là ai, đến lúc đó tùy tiện tóm lấy nàng, cũng sẽ chút nào cẩn thận từng li từng tí hộ tống nàng trở về như hôm nay, càng thêm sẽ thông tri Nhiếp Đăng.
Cố Vãn Nguyệt ý hướng về Kinh Thành của đối phương, khóe miệng lộ một nụ , nàng vỗ vỗ đầu Nhiếp Thanh Lam, an ủi:
"Bây giờ chúng coi như là bằng hữu, nếu là bằng hữu, tương lai khẳng định sẽ cơ hội gặp , nếu cơ hội, sẽ dẫn ngươi Kim Thành bên đó xem một chút, Kinh Thành bên đó xác thực mười phần phồn hoa, bất quá chuyện cũng nhiều, thấy là xa xa Hà Đông bên an nhàn ." Điều đích xác là đạo lý đúng, điểm Nhiếp Thanh Lam cũng phản đối, mặc dù nàng hướng về Kim Thành bên đó, thế nhưng nàng luôn cảm thấy bất kể nơi nào cũng bằng quê hương của , nhà bọn họ Hà Đông mặc dù dồi dào, thế nhưng sự quản lý của ca ca, cũng coi như ngay ngắn rõ ràng.
"Nghe bên ngoài Hà Đông nhiều nạn dân, những nạn dân trải qua t.a.i n.ạ.n nhưng ai cấp phát, để bọn vượt qua tai nạn, từng trôi dạt khắp nơi, dân chúng lầm than, nhiều đều chạy đến Hà Đông chúng bên , thật sự là Kim Thành bên đó rốt cuộc biến thành dáng vẻ gì, vì hoàng đế cũng mặc kệ những bách tính ?" Nhiếp Thanh Lam khẩu ngăn cản, chuyện cũng suy nghĩ kỹ, căn bản những lời nàng , nếu như hữu tâm truyền , truyền đến tai cẩu hoàng đế, thể sẽ mang đến phiền phức cho bọn họ.
Chỉ bất quá lời của nàng cũng thuộc về sự thật, sai, kể từ các nơi xảy tai nạn, hoàng đế đích thực là cứu tế, cũng để đại thần chiếu cố những nạn dân , hiện tại nhiều nạn dân sống nổi nữa.
"Tiểu , qua với ngươi là ở bên ngoài chuyện cẩn thận ? Hoàng thượng như thế nào cũng là thần t.ử nho nhỏ chúng thể tùy tiện , lời như về đừng nữa, nếu như hữu tâm thấy thì bây giờ?" Nhiếp Đăng thật sự là bất đắc dĩ nha, cô của cái gì cũng dám nha, một ngày mất đầu cũng .
"Nơi ngoại nhân, ngay mặt Vãn Nguyệt Tỷ, cái gì thể ."