Thẳng đến lúc trở về Thạch Hàn Thôn lâu, mà vẫn thấy Phó Lan Hành đến tìm nàng, nàng mới chút nản lòng thoái chí.
Thế nhưng, trớ trêu lúc , Phó Lan Hành bất chấp tính mạng cứu nàng.
"Ta thấy rõ ràng, lúc ngươi nhảy xuống hồ băng căn bản hề suy nghĩ nhiều, ngươi là đến cứu , đúng ?" Phó Lan Hành thấy nước mắt trong mắt Tô Cẩm Nhi, dám thẳng mặt đối phương, " .
mà, cho dù té xuống ngươi, là khác, qua thấy cũng sẽ tay cứu giúp.
Việc liên quan gì đến chuyện khác." Nói xong câu đó, chỉ cảm thấy tim đập loạn dữ dội, khó chịu như kim đâm, vội vàng gấp giọng .
"Ta còn việc gấp cần , nhanh chóng đến biên phòng, nên tiện ở đây hàn huyên cùng Tô cô nương. Nếu cơ hội, sẽ đến ăn món nàng nấu." "Phó đại nhân!" Tô Cẩm Nhi còn gì đó, nhưng Phó Lan Hành căn bản cho nàng cơ hội , trong chớp mắt dẫn theo tớ biến mất đường nhỏ.
"Phó đại nhân…" Hai dòng nước mắt chảy dài má, Tô Cẩm Nhi vươn tay lau vết lệ .
"Ngươi xem, vì cớ gì mà ngươi chịu khổ như thế?" Giọng của Kim Hữu Tiền chợt vang lên lưng, đưa một chiếc khăn tay cho Tô Cẩm Nhi.
"Cái tên Phó Lan Hành đúng là đồ ý chí sắt đá, cho dù ngươi đối với đến mấy, cũng vì mà đổi ." Tô Cẩm Nhi , nàng thấp giọng , "Không của đại nhân, là liều lĩnh, lỗ mãng. Hắn luôn xem như , là tự đa tình mà nhận ." Nói xong, nàng cũng nhận lấy chiếc khăn tay trong tay Kim Hữu Tiền, mà chỉ dõi mắt Phó Lan Hành xa.
Đến khi đường nhỏ còn thấy bóng dáng ngựa nữa, nàng mới đầu .
"Đừng cho khác ." Kim Hữu Tiền khổ một tiếng, lặng lẽ thu chiếc khăn tay của .
"Ngươi yên tâm , những gì hôm nay thấy tuyệt đối sẽ cho ai khác." Chỉ là trong lòng nghĩ rằng, sẽ đem chuyện cho khác. Thế nhưng Cẩm Nhi Cẩm Nhi, khi nào thì ngươi mới thể xem ở bên cạnh ? Dưới gầm trời chỉ một Phó Lan Hành là nam nhân .
Hắn Kim Hữu Tiền thích nàng, sẵn lòng che chở nàng.
"Đa tạ." Vừa Phó Lan Hành từ " ", tựa như một thanh đao, đ.â.m thẳng tim Tô Cẩm Nhi.
Từ khi lưu đày, nàng đổi tính cách đại tiểu thư kiêu căng, nóng nảy đây, trở nên tùy tiện hơn.
hôm nay những lời thật sự khiến nàng tổn thương, lúc ai gì nàng cũng , cũng trò chuyện với khác, chỉ về phòng, lặng lẽ trốn trong chăn ngủ một giấc.
Nhìn bóng lưng Tô Cẩm Nhi xa, Kim Hữu Tiền thở dài một tiếng.
Là ngoài cuộc như , suy nghĩ thật sự của Phó Lan Hành.
Chillllllll girl !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/346.html.]
Chỉ sợ, ngay cả chính Phó Lan Hành cũng , lúc nhảy xuống hồ băng cứu , thần sắc lo lắng đến mức nào.
"Đi thôi, về trong thành ." Kim Hữu Tiền nhét chiếc khăn tay trở trong ngực, bước .
"Công tử, chúng ở Tô gia nữa ?" Gã sai vặt nghi hoặc hỏi, bọn ở Tô gia vài ngày .
Rõ ràng là công t.ử đến vì theo đuổi Tô Cẩm Nhi mà.
Hiện tại yêu của Cẩm Nhi cô nương khiến nàng thương tâm, chẳng là cơ hội ?
"Tiểu nhân thấy Cẩm Nhi cô nương đỗi đau lòng, nếu công t.ử thể nhân lúc mua chút đồ vật đến lấy lòng Cẩm Nhi cô nương, nàng sẽ đổi tâm ý?" Gã sai vặt rụt rè đưa lời đề nghị.
công t.ử cũng gần hai mươi lăm tuổi, trưởng thành, thể thích một thật dễ dàng.
Hắn đây kẻ hạ nhân cũng theo đó mà lo lắng.
"Không cần." Kim Hữu Tiền quang minh lạc , "Quân t.ử lợi dụng lúc gặp khó khăn." Nói , mang theo gã sai vặt đ.á.n.h xe rời .
Bên Tô Cẩm Nhi khi Phó Lan Hành cự tuyệt, liền trở về phòng ròng rã một canh giờ.
Cho đến khi Dương thị gọi nàng dùng bữa chiều, nàng mới chịu ngừng .
Nàng lấy gương tự soi , trong gương thấy đôi mắt sưng đỏ như quả hạch đào.
Tô Cẩm Nhi để khác chuyện , liền dối là do rơi xuống nước nên thể khỏe, ngủ một lát.
"Chẳng lẽ mắc phong hàn? Mẹ sẽ để cho đại tẩu của con đến xem bệnh cho con." Dương thị vốn là thương yêu nữ nhi, lúc liền tìm Cố Vãn Nguyệt.
Tô Cẩm Nhi vội , "Không việc gì , con chỉ là do rơi xuống nước, chút buồn ngủ.
Ngủ một giấc là sẽ khỏe , đại tẩu đang m.a.n.g t.h.a.i đừng phiền nàng ." Dương thị giọng Tô Cẩm Nhi chút nghẹn ngào, trong lòng hiểu rõ, bèn thở dài một tiếng, "Được , lát nữa sẽ giúp con mang cơm tối lên, con nếu ăn một chút thì ăn, nếu ăn vô thì cứ để ở một bên." Nói xong bà thức thời rời .
Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành Tô Cẩm Nhi ăn cơm, cũng phòng bếp sắc cho nàng một bát thuốc, đặt ở ngoài cửa .
Có lẽ là nhờ sự yêu thương của nhà, ngày thứ hai Tô Cẩm Nhi nhanh chóng trở nên sinh long hoạt hổ như thường.