"Như thế nào ?" Tô Cảnh Hành thấp giọng hỏi.
Cố Vãn Nguyệt lắc đầu, hiệu an tâm.
"Xem đại hán quả nhiên ý đồ ." Tô Cảnh Hành thần sắc lạnh lẽo, ánh mắt lạnh như băng rơi mặt đại hán .
Đại hán lập tức cảm thấy như mất nửa cái mạng.
"Đều để nhường lối, đều để nhường lối, đại phu tới."
Quan binh dẫn theo ba vị đại phu chạy tới, trong đó một vị đại phu do tuổi cao, chạy đến thở hồng hộc.
Hắn dẫn ba đến mặt Cố Vãn Nguyệt,
"Phu nhân, tìm đại phu. Vì lý do thỏa, tiểu nhân tìm mỗi một đại phu từ ba nhà y quán nổi tiếng trong thành."
"Tốt, để bọn khám bệnh ." Cố Vãn Nguyệt khen ngợi thoáng qua vị quan binh , vẫn thông minh.
"Chu Đại Phu, ngươi xem ." hai vị đại phu trẻ tuổi tự giác ở phía .
"Tốt, lão hủ xin khách khí."
Chu Đại Phu đeo mặt nạ, cách lớp vải lụa bắt mạch cho ba .
Xong việc, tròng trắng mắt và bựa lưỡi của ba .
Cuối cùng mới đến mặt Cố Vãn Nguyệt, bẩm báo, "Hồi bẩm phu nhân, ba là cảm nhiễm phong hàn, chứ dịch chuột."
"Thật, chúng thật dịch chuột ?" phụ nữ kích động rơi lệ.
Cố Vãn Nguyệt vẫn giữ thái độ lay chuyển, hiệu cho hai đại phu còn ,
"Các ngươi cũng xem một chút."
"Vâng."
Một lát , hai vị đại phu đều kết luận thống nhất với Chu Đại Phu.
"Dịch chuột dấu hiệu ác hàn, nhiệt độ cao, ho khan...... ba đều , đủ để thấy cũng là dịch chuột."
Hai vị đại phu trẻ tuổi cùng chắp tay.
"Không khả năng, bọn chính là dịch chuột!" đại hán mở to hai mắt, "Ta rõ ràng hạ cho bọn ......"
"Hạ cái gì?"
Cố Vãn Nguyệt sớm thấy đại hán điều bất thường, nên để Sở Phong nắm chặt .
"Nhanh, trả lời phu nhân!"
Sở Phong cũng khách khí, hung hăng giẫm lên mặt .
Chillllllll girl !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/351.html.]
Đại hán lập tức đau đến nước mắt chảy , nhưng ánh mắt lấp lóe đổi giọng,
"Ta oan uổng! Ta cũng là vì sự an của lưu dân thôi, nào ......"
Đại hán mặt lộ vẻ chột , rõ ràng là đang dối.
Cố Vãn Nguyệt lười lãng phí lời với : "Mau bắt xuống, nghiêm hình thẩm vấn." Kẻ cố tình gây rối loạn tại khu lưu dân, khẳng định do một chủ ý, chừng còn đồng bọn.
Sở Phong lập tức bắt xuống .
"Ngươi tên là gì?" Cố Vãn Nguyệt về phía quan binh .
"Tiểu nhân tên Ngưu Lực." Quan binh thấy phu nhân xinh như tiên t.ử chuyện với , liền đỏ mặt.
"Ngươi vất vả , lát nữa đến Cố phủ lĩnh tiền thưởng." Người sai phạt, cũng cần ban thưởng.
Cố Vãn Nguyệt thấy gia đình dù mắc dịch chuột, nhưng cũng giày vò đến mức hấp hối, "Đem bọn đưa về, tích cực chữa trị. Ngoài , cũng thanh toán tiền xem bệnh cho ba vị đại phu." Ba vị đại phu dịch chuột, sợ Ngọc Thành sẽ gặp một trận đại kiếp nạn.
Bây giờ thấy chỉ là một việc hiểu lầm (Ô Long), từng đều thở phào nhẹ nhõm, Chu Đại Phu cũng bụng kê đơn t.h.u.ố.c cho gia đình , mà lấy tiền khám bệnh.
"Lão phu xin cáo lui ." Nói dẫn theo hai vị đại phu trẻ tuổi khác rời .
Cố Vãn Nguyệt lập tức ấn tượng với các đại phu ở Ngọc Thành, thấy đám đông xung quanh tản bớt, nàng với những lưu dân , "Nếu Ninh Cổ Tháp xây dựng khu lưu dân, thì nhất định sẽ bảo vệ an cho các ngươi. Về , đừng thấy gió tưởng mưa rơi." Những theo gây chuyện đều lộ vẻ hối hận, từng nhao nhao quỳ xuống tạ ơn.
"Phu nhân trách cứ bọn ?" Lý Thu Điệp thấy Cố Vãn Nguyệt tuyệt nhiên hề tức giận, tò mò hỏi.
Cố Vãn Nguyệt : "Bọn lưu dân đều là những vô tri, dễ dàng khác lợi dụng.
Nếu trách, thì trách kẻ đằng chủ mưu, trách bọn họ vô dụng như thế." Lời sai chút nào.
"Hôm nay, đa tạ Lý phu nhân bênh vực lẽ ." Cố Vãn Nguyệt cái mới về Lý Thu Điệp .
"Ta cũng chỉ là tình cờ ngang qua thấy ," Lý Thu Điệp đầy vẻ ngại ngùng, "Lúc theo gã tra nam mà đối nghịch với các ngươi, nhưng ai đúng ai sai phân biệt rõ ràng." Khu lưu dân là một việc lợi cho Ninh Cổ Tháp và bách tính, là con cái của Lý Gia, nàng tự nhiên nên gìn giữ.
"Đại tiểu thư, xong ." Phía bỗng nhiên chạy tới một tỳ nữ, thần sắc kinh hoảng.
"Hoa đào của chúng một đám tới gây rối." "Cái gì, nhanh về xem ." Lý Thu Điệp biến sắc, ngượng ngùng về phía Cố Vãn Nguyệt, "Chắc là thể cùng phu nhân chuyện thêm nữa, cửa hàng của xảy chút việc, lập tức trở về xem xét." "Lý tiểu thư cứ tự nhiên." Cố Vãn Nguyệt thần sắc đối phương, hẳn là việc gì gấp gáp, cho nên cũng giữ đối phương .
Bên Lý Thu Điệp vội vã rời , đám đông xung quanh cũng tản , một trận nháo kịch kết thúc.
"Nương tử, trời cũng còn sớm, chúng về thôi." Tô Cảnh Hành thấy sắc trời tối, nhắc nhở.
"Cũng ." Cố Vãn Nguyệt khẽ gật đầu, một nữa lên xe ngựa.
Nghĩ đến chuyện xảy ở khu lưu dân hôm nay, nàng suy tư , "Phải chuyên môn thiết lập một y quán tại khu lưu dân mới ." Nếu lưu dân càng ngày càng nhiều, tụ tập càng nhiều thì càng dễ sinh bệnh, nếu đại phu xem bệnh cho bọn họ, thì quả thật là một chuyện phiền toái.
Tô Cảnh Hành trầm tư : "Nếu để y quán khám bệnh cho lưu dân, để lợi nhuận đây?" "Điều tạm thời vẫn nghĩ , thôi, đợi về nhà tính toán cẩn thận ." Cố Vãn Nguyệt cũng chỉ nghĩ đến vấn đề , cụ thể thế nào, nàng nhất thời cũng chủ ý.
Vợ chồng hai bèn tạm thời gác chuyện .
Sau khi dùng bữa tối xong, Sở Phong đến báo: "Tên đại hán quả thật là sai khiến."