Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 355

Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:17:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chờ chút, nàng ngoài, nhưng vì cùng khách sạn, chi bằng đón bọn họ phủ, tiện cho nàng chữa bệnh cho nàng ."

Tô Cảnh Hành nghĩ, chắc chắn thể ngăn Cố Vãn Nguyệt.

Một khi Khương Dung bệnh nặng, Cố Vãn Nguyệt chắc chắn sẽ bận tâm việc đang mang thai, vẫn qua xem xét.

Chi bằng đưa phủ , cũng tiện cho nàng khỏi chạy tới chạy lui.

Cố Vãn Nguyệt dừng bước, "Ngươi đúng, cứ đón trong phủ mà ở."

Tô Cảnh Hành sai đón, nửa canh giờ , một chiếc xe ngựa tiến Cố phủ.

"Mẹ, cầu xin đừng sinh bệnh nữa nha, Tiểu Sở thổi cho một chút ?"

Tiểu nữ hài ba tuổi rạp giường, ngừng dùng tay nhỏ bé sờ trán phụ nữ trẻ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy lo lắng, nhưng nàng hiểu chuyện, hiểu rõ mẫu bệnh nặng, thể lóc thêm, khiến mẫu lo lắng.

"Khụ khụ, cha ngươi......" Khương Dung ho khan yếu ớt, thể nàng vốn .

Không ngờ từ Kinh Thành đến đây, đường quen khí hậu , một trận bệnh dậy nổi.

Đây chính là một cơn phong hàn, mà ở thời cổ đại nó thể cướp mạng .

Cho nên khi bệnh nặng, Khương Dung lo lắng sẽ gặp phu quân cuối.

nàng dám tình hình hiện tại cho phu quân, sợ đối phương lo lắng, ảnh hưởng đến việc xử lý công vụ trong tay.

"Mẹ, cha sẽ trở về." Vệ Tiểu Sở xoa tay cho mẫu .

"Người nhất định mau chóng khỏe , chờ cha về, chúng cùng ăn món thịt kho tàu ?"

"Ừm......" Khương Dung hữu khí vô lực sờ lên Tiểu Sở.

Một bên, Vệ Mẫu kéo căng khuôn mặt, lời nào, nhưng trong lòng cũng nóng như lửa đốt, hận thể mắng chửi.

Cho đến khi ngẩng đầu, thấy Tô Cảnh Hành và Cố Vãn Nguyệt tiến , bà mới vội vàng tiến lên.

"Hai vị, hai vị là quý nhân mà con trai nhắc đến trong thư ?"

Vệ Mẫu hàn huyên, bất chấp tất cả, trực tiếp cầu xin hai : "Con dâu phong hàn, vốn chuyện gì lớn, nhưng giờ ngày càng nghiêm trọng, xin hai vị tìm đại phu xem cho nàng . Ba góa phụ chúng mới đến nơi , thực sự quen cuộc sống nơi đây, cũng tìm đại phu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/355.html.]

Cố Vãn Nguyệt vội : "Lão phu nhân lên, cần đa lễ như ." Tô Cảnh Hành ở bên cạnh hỗ trợ giải thích: "Nương t.ử nhà chính là đại phu, ôn dịch chính là nàng chữa khỏi, những bệnh nhân từng qua tay nàng thì kể xiết." Vệ Mẫu vốn còn đôi chút lo lắng, nhưng đối phương từng trị liệu ôn dịch, trong nháy mắt cảm thấy Cố Vãn Nguyệt lợi hại, vội vàng nhường sang một bên.

Chillllllll girl !

"Tiểu Sở, tránh bên cạnh một chút, đừng quấy rầy phu nhân khám bệnh cho ngươi." Vệ Mẫu ôm hài t.ử đến một bên.

Cố Vãn Nguyệt vội vàng xuống, bắt mạch cho Khương Dung. Lần bắt mạch thật sự kinh ngạc thôi, đối phương mang thai.

"Tẩu phu nhân mang thai, các ngươi ?" "Cái gì?" Trên khuôn mặt Khương Dung vốn là một mảnh bệnh trạng, cả hữu khí vô lực.

thấy câu xong, nàng khôi phục một chút sinh khí, đôi mắt cũng sáng lên.

Vệ Mẫu chấn kinh: "Chúng thật sự , suốt theo con đường chỉ lo chạy trốn mạng, gì còn chuyện ?

Trời đất ơi, xe ngựa thuyền, đứa nhỏ chịu đựng nổi giày vò, khó trách của hài t.ử nó cũng cùng một chỗ sinh bệnh." Vệ Mẫu giờ phút đau lòng vô cùng, đối với con dâu nàng thật sự là yêu thương vô cùng.

Lúc khi Vệ Thành cưới nàng, nàng cũng từng phản đối qua, nguyên nhân là bởi vì đối phương cha , thật sự là một phúc khí.

Thế nhưng từ khi nàng dâu về nhà, cuộc sống của nhà bọn họ ngày càng , hơn nữa nàng dâu cần cù chịu khó.

Không chỉ là nhiều tâm tư , đối với nàng, bà bà , càng là .

Vệ Thành học ở trong học đường, hai con bọn họ ở chung trong nhà ngày dài tháng rộng, bây giờ cũng giống chồng nàng dâu mà càng giống là một đôi con.

Biết Khương Dung mang thai, còn bôn ba một chặng đường, Vệ Mẫu đau lòng hơn?

"Nếu mang thai, bây giờ? Người m.a.n.g t.h.a.i sinh nở thể uống t.h.u.ố.c ? Thế nhưng là con dâu bệnh nặng……" Vệ Mẫu đến đây, đổi giọng, "Phu nhân nha, ngươi ngàn vạn cứu cứu nàng dâu của con .

Đứa nhỏ thành hình hài, sinh cũng tính là đứa bé, vẫn là đặt nàng dâu của lên hàng đầu." Hốc mắt Khương Dung đỏ lên: "Mẹ……" Trong lòng nàng cảm động, bình thường mặc dù mở miệng lời nào , nhưng là thật lòng đối với nàng, con dâu .

Chỉ bất quá nghĩ đến đứa nhỏ cũng là hài t.ử của nàng cùng phu quân, nàng cũng đành lòng để đứa nhỏ xảy chuyện gì.

"Tô phu nhân, ngài xem, biện pháp gì thật sự là nỡ đứa nhỏ ." Cố Vãn Nguyệt vội vàng : "Các ngươi đừng gấp, hết để cho bắt mạch xem ." Vừa mới nàng chỉ là sơ bộ bắt mạch, phát hiện đối phương mang thai, kinh ngạc xong liền buông tay tiếp tục xem tiếp.

"Vâng." Khương Dung ôn nhu nhẹ gật đầu.

Cố Vãn Nguyệt tiếp tục bắt mạch cho nàng, một lát mới dời tay .

"Vẫn còn may là bệnh nặng gì, chỉ là bởi vì tàu xe mệt mỏi, cộng thêm mang thai, cho nên tổn thương mẫu thể, đặc biệt suy yếu mà thôi." Nói những lời xong, Cố Vãn Nguyệt chính cũng thở dài một , nếu Khương Dung thật sự vấn đề gì, đến lúc đó nàng thật sự cùng Vệ Thành giao đại.

khi ở Tây Bắc, nàng thế nhưng là đáp ứng đối phương, thật bảo hộ vợ con đối phương.

"Mẹ thật sự chứ?" Vệ Tiểu Sở lộ hai cái lúm đồng tiền ngọt ngào, vội vàng quỳ xuống dập đầu với nàng.

"Tiên nữ tỷ tỷ, cám ơn ngươi."

Loading...