Thanh Liên le lưỡi, "Đuổi ngựa mệt mỏi chút nào, chỉ là đám sói , đường luôn luôn gào t.h.ả.m thiết, ồn ào ngủ ." Cố Vãn Nguyệt thấy nha đầu đen ít, trông như một con khỉ gầy, nhịn , "Đợi chút nữa ngươi phòng thu chi lĩnh tiền thưởng, tới phòng lấy một hộp bột trân châu về thoa lên mặt." "Tạ ơn phu nhân." Thanh Liên hì hì, theo phu nhân thì luôn hy vọng, còn mỹ dung trợ cấp nữa.
"Trước đừng ba hoa, phu nhân, ngài mau xem Tình tiểu thư ." Lục Kinh ở bên cạnh, mặt lộ vẻ sốt ruột.
"Nàng ?" Cố Vãn Nguyệt mới tới hỏi, tại thấy Công Tôn Tình.
Lục Kinh vội vàng giải thích, "Bẩm phu nhân, vì thời gian gấp gáp, chúng thuyền tới. Chỉ là......" Trên mặt hiện lên mấy phần ảo não, chủ ý vẫn là do đưa .
"Tình tiểu thư từ nhỏ lớn lên ở Tây Bắc, căn bản từng thuyền, nên liên tục buồn nôn nôn mửa." Sớm Công Tôn Tình say sóng nghiêm trọng như , nhất định sẽ đề nghị thuyền.
"Ta xem nàng một chút." Cố Vãn Nguyệt biểu lộ Lục Kinh rõ ràng buông lỏng một , nhíu mày.
"Tinh nhi?" Xốc lên rèm xe ngựa, nàng liền thấy Công Tôn Tình tiều tụy tựa đệm êm.
"Má ơi, say sóng nghiêm trọng như ." Cố Vãn Nguyệt giật , sắc mặt Công Tôn Tình trắng bệch khác gì giấy, trong xe tràn ngập một mùi hôi, rõ ràng là mới nôn.
"Phu, phu nhân," Công Tôn Tình cố gắng nhấc lên tinh thần, "Ta thật là vô dụng." Nàng mới mở miệng chuyện, suýt chút nữa phun .
Cố Vãn Nguyệt vội vàng lấy phiến lá bạc hà từ gian , nhét trong lòng bàn tay nàng.
"Ngươi mau đưa lá bạc hà đặt ở mũi mà ngửi, ai , mau đưa Tình tiểu thư ôm đến phòng khách ." "Thuộc hạ đây." Lục Kinh một tay gạt Sở Phong , khiến cho hiểu .
Sau khi cõng Công Tôn Tình lên, Lục Kinh phi rời ngay.
Tô Cảnh Hành ở sắp xếp gần một vạn đầu chiến mã cùng Chiến Lang, còn Cố Vãn Nguyệt thì cùng chăm sóc Công Tôn Tình.
"Ta, nôn." Khinh công chao đảo giường, Công Tôn Tình mới chạm giường, liền nôn ào ào.
"Á!" Lục Kinh thấy đầy quần là đồ nôn mửa, vò đầu.
Công Tôn Tình nôn ngược chút tỉnh táo hơn, chặn , "Thật xin , thật xin , cố ý." Cái ói thì nhịn , nôn là nôn ngay.
"Không việc gì." Lục Kinh chỉ là chút đau lòng, nàng mà nôn mửa nghiêm trọng như , chứ ý ghét bỏ.
Thấy Cố Vãn Nguyệt Thanh Liên đỡ theo , vội vàng nhường một bên.
"Ta hết cho ngươi thi Châm ." Cố Vãn Nguyệt sờ lên trán Công Tôn Tình.
Nhìn dáng vẻ của nàng, ít nhất nôn mửa hai ba ngày .
Hơn nữa, hai ba ngày tuyệt đối là ăn uống gì, thần sắc mới thể suy yếu như thế.
"Cũng may là trở về sớm, nếu muộn một chút thì cả đều hư thoát." Cố Vãn Nguyệt lấy ngân châm , kỳ thật dùng những biện pháp khác cũng , ví như miếng dán say xe cùng t.h.u.ố.c say xe.
Công Tôn Tình rõ ràng lộ vẻ mười phần khó chịu, dùng những vật thấy hiệu quả thực sự là quá chậm.
Thi Châm tuy rằng phiền phức, nhưng là thể khiến nàng lập tức thoải mái.
"Đỡ hơn chút nào ?" Sau khi thi Châm tất, thần sắc Công Tôn Tình quả nhiên dễ hơn ít, cũng sức lực chuyện.
"Để phu nhân chế giễu, nôn đầy cả ." Công Tôn Tình nhớ tới bẩn thỉu, phi thường ý tứ.
Dù cũng là nữ nhi gia, là thích trang điểm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/362.html.]
Ánh mắt liếc qua Lục Kinh, dáng vẻ chật vật đường của nàng, chỉ sợ đều tên Ám Vệ thấy hết .
Lục Kinh ho khan mặt chỗ khác.
" , Chiến Lang cùng chiến mã mang đến." Công Tôn Tình nhớ tới chính sự.
"Ta đều thấy, đưa bọn chúng sắp xếp tại thú trường ." Cố Vãn Nguyệt ôn nhu , "Không cần vội, ngươi đường mệt mỏi, nghỉ ngơi thật một chút."
"Tốt."
Công Tôn Tình mùi khó chịu, thoải mái, nàng cũng mau chóng tắm rửa.
Chillllllll girl !
Cố Vãn Nguyệt tâm tư của đối phương, dậy tiên nhường gian cho nàng.
"Hồng Chiêu, ngươi hãy đến nhà bếp nhỏ dặn dò, đồ ăn thanh đạm một chút trong hai ngày , đưa đến trong phòng của Tình tiểu thư."
Người khi say sóng, nên ăn quá nhiều chất béo.
"Nô tỳ ngay đây ạ." Hồng Chiêu khẽ khàng cúi .
Cố Vãn Nguyệt thì xoay tìm Tô Cảnh Hành, dự định xem qua đám chiến mã .
Khi nàng thấy trong thú trường, những chiến mã cùng Chiến Lang đang yếu ớt, nàng nhịn bật .
"Xem chỉ con say sóng, mà ngay cả những con ngựa cùng sói cũng cùng say sóng."
là đến từ Tây Bắc, cũng sẽ thuyền.
Tô Cảnh Hành cũng là đầu tiên , động vật còn thể say sóng.
Thế nhưng thấy chúng rõ ràng thoải mái, lo lắng những chiến mã và Chiến Lang xảy chuyện gì, liền hỏi:
"Người say sóng t.h.u.ố.c chống say xe, động vật say sóng thì ? Bọn chúng như chứ?"
Cố Vãn Nguyệt nghĩ một lát, "Động vật cũng sinh mệnh, cũng sẽ quen khí hậu. Ta mặc dù t.h.u.ố.c chống say xe, nhưng ngự thú khúc."
Mấy ngày nay nàng học tập ngự thú khúc, học một bài từ khúc.
Nó thể trấn an tinh thần của bách thú, khiến chúng cảm thấy vui vẻ và buông lỏng.
"Nương tử, nàng thổi thử xem."
Tô Cảnh Hành cảm thấy thật thần kỳ, trấn an cảm xúc của động vật, đây cũng là đầu tiên .
Cố Vãn Nguyệt vội vàng lấy cây sáo , đặt bên miệng khẽ thổi.
Nàng mỗi ngày đều luyện tập trong gian, đối với những từ khúc , sớm khắc sâu trong lòng.
Hiện tại nàng thổi lên thuận buồm xuôi gió, căn bản cũng cần phổ nhạc.
Theo từ khúc vang lên, một cảnh tượng kinh ngạc xảy .