Cố Vãn Nguyệt cũng ghé sát , khẽ , "Cái Đào Nhi thích ứng với sinh hoạt cổ đại, nhanh như bắt đầu hưởng thụ ." Nhìn chén quang, rượu nho ngon, cùng mỹ thực sơn hào hải vị bày mặt bàn .
Rõ ràng là đến đ.á.n.h trận, còn tưởng là đến hưởng thụ.
Động tác của hai nhẹ nhàng, trong quân trướng cũng hề phát hiện bên ngoài .
Cố Vãn Nguyệt lấy một cây mê hương, thổi cái lỗ mà Tô Cảnh Hành đào.
Đây là mê hương nàng đặc chế, màu mùi.
Thổi xong mê hương, hai chờ đợi thời gian uống cạn nửa chén , xác định Nhiễm Đình và Đào Nhi đều hôn mê, mới lách .
Vừa thấy Đào Nhi, trong khoảnh khắc đầu tiên, Tô Cảnh Hành liền nhớ những chuyện nàng , suýt nữa nhịn g.i.ế.c nàng.
Cũng may Cố Vãn Nguyệt ngăn , "Đừng nóng vội, cứ thế mà g.i.ế.c nàng thì quá dễ dàng cho nàng ." "Nương t.ử ." Dám hỏa thiêu lương thảo, gieo rắc dịch bệnh, phái vây bắt của , từng việc từng việc , để nàng đạt báo ứng mới thỏa.
Cố Vãn Nguyệt đến mặt Nhiễm Đình.
Xác định Nhiễm Đình hôn mê, nàng cho đối phương ăn thêm chút t.h.u.ố.c ngủ, phất tay thu gian.
Sau đó, nàng phất tay một nữa, tung năm tên ăn mày đ.á.n.h ngất xỉu ngoài.
"Ở đây sáu viên d.ư.ợ.c , đều là thôi tình d.ư.ợ.c mãnh liệt nhất, tướng công, ngươi cho bọn ăn ." Cố Vãn Nguyệt đắc ý móc sáu viên d.ư.ợ.c , chọc cho Tô Cảnh Hành đỏ mặt.
"Những d.ư.ợ.c ngươi lấy từ ?" Trên nương t.ử thật là đủ thứ d.ư.ợ.c kỳ kỳ quái quái, t.h.u.ố.c độc thì thôi , kết quả còn mê tình thuốc, thôi tình dược.
"Có cái là tự nghiên cứu, cái là mua , cái là lấy về từ khác." Cố Vãn Nguyệt chút nghĩ ngợi , nàng việc gì liền thích thu thập d.ư.ợ.c kỳ kỳ quái quái, luôn thể phát huy tác dụng, trong gian nhiều.
"Cái thôi tình dược......" "Thế nào?" "Không gì." Tô Cảnh Hành nhanh chóng một câu, đầu ngón tay khẽ run, hỏi nương t.ử t.h.u.ố.c do nàng nghiên cứu , nhưng tiện mở lời.
Vội vàng cho sáu tên ăn mày ăn sáu viên d.ư.ợ.c , xoa đầu ngón tay hỏi, "Cái thôi tình d.ư.ợ.c bao lâu sẽ phát tác."
"Nửa nén hương là đủ."
Viên thôi tình d.ư.ợ.c , chính là loại t.h.u.ố.c mãnh liệt nhất trong những gì nàng cất giữ.
Một khi phát tác sẽ khiến mất lý trí, d.ụ.c hỏa thiêu đốt chỉ truy cầu tình dục.
Mắt thấy mấy tên ăn mày xu thế d.ư.ợ.c hiệu phát tác, Cố Vãn Nguyệt trầm giọng :
"Đi thôi, chúng ngoài ."
Nàng ở trong trướng chứng kiến cảnh tượng hủy hoại tam quan .
"Ừm."
Hai khỏi quân trướng, liền bắt gặp một đội lính tuần tra.
"Này, hai các ngươi đang gì đấy?" Quan tuần tra cầm đầu hỏi.
Tô Cảnh Hành vội vàng kéo Cố Vãn Nguyệt , bắt chước giọng điệu của bọn : "Đại quốc sư mấy nam nhân thể cường tráng, chúng đang dẫn ."
Trong quân trướng truyền một tiếng rên rỉ, mấy tên lính tuần tra đều rộ lên.
Quả nhiên ai nghi ngờ Tô Cảnh Hành và Cố Vãn Nguyệt, họ buôn chuyện vài câu, lượt rời tiếp tục tuần tra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/396.html.]
Trong quân trướng, Đào Nhi khi hôn mê, mơ mơ hồ hồ một cỗ nóng bức khô khốc tỉnh giấc.
Cái khô nóng khác biệt với khô nóng của thời tiết, nó giống như một ngọn lửa bốc cháy từ bên trong cơ thể nàng, thiêu đốt và hòa tan bộ cơ thể nàng .
Đào Nhi thậm chí cảm thấy thần kinh hưng phấn một cách khó hiểu, chỉ cởi bỏ quần áo.
Nàng vô thức kéo áo khoác , mờ mờ nhớ rõ ràng đang Nhiễm Đình đ.á.n.h đàn, một hồi giống như ngủ .
Có lẽ vì quá mức hưng phấn, lúc nàng mới trì độn nhận nến trong quân trướng tắt hết, chỉ còn ánh trăng m.ô.n.g lung xuyên qua tấm vải lều chiếu .
Dưới ánh trăng, nàng thấy một cái bóng xuất hiện phía lưng.
Đào Nhi vội vàng đầu , giây tiếp theo liền kinh ngạc sững sờ.
Đứng lưng nàng rõ ràng là một nam tử, một nam nhân xí với mái tóc rối bời như ổ gà, miệng đầy răng vàng, bốc mùi hôi thối hệt như tên ăn mày.
Hắn sắc mị mị nắm lấy cánh tay Đào Nhi, "Hắc hắc hắc, tiểu mỹ nhân, để thương ngươi thật nhé……"
Đào Nhi sắp phát điên .
Nàng vì trong quân trướng của xuất hiện tên ăn mày, nhưng trong khoảnh khắc, nàng bỗng nhiên nhớ đến mấy ngày , nàng từng thuê tên ăn mày ở Ngọc Thành đối phó Tô Cẩm Nhi, sắp trở thành tân nương tử.
Vốn dĩ là đối phó Cố Vãn Nguyệt, nhưng bên cạnh Cố Vãn Nguyệt quá nhiều thủ vệ, Cố phủ vây kín như thùng sắt, của nàng căn bản thể nào lọt .
Thế nên nàng nhắm mục tiêu Tô Cẩm Nhi, mà Cố Vãn Nguyệt quan tâm, việc tổn thương cũng sẽ khiến Cố Vãn Nguyệt đau lòng tương tự.
Nàng phái tìm năm tên ăn mày.
Và lúc , phía tên ăn mày còn bốn tên ăn mày khác, mắt lom lom chằm chằm Đào Nhi, mặt mỗi tên đều treo một nụ ý .
"Không, ……"
Đào Nhi theo bản năng chạy trốn.
Nàng dậy thì cơ thể mềm nhũn, còn sức lực để chạy trốn, nhưng một luồng sức lực khác đang gào thét đòi hỏi tình yêu nam nữ.
Nàng thể chạy .
Chillllllll girl !
Năm tên ăn mày lượt xông tới, vây kín nàng ở giữa.
"Cứu mạng, cứu mạng……" Tiếng cầu cứu của Đào Nhi dần nhỏ , đó là một loại âm thanh khác.
Về phần Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành, khi rời khỏi quân trướng, cả hai nghĩ lỡ tới đây , thể một chuyến uổng công, chi bằng xem thử thứ gì thể càn quét sạch sẽ .
Thế là hai như thổ phỉ, giả lính tuần tra.
Vừa , thu…
Nơi nào họ đến, giấy vệ sinh cũng họ lấy hết.
Mãi cho đến khi thu gom gần hết bộ đại quân, hai bỗng nhiên thấy một bóng quen thuộc dẫn về phía .
"Mau trốn !"
Tô Cảnh Hành hành động nhanh nhẹn, lập tức kéo Cố Vãn Nguyệt trốn quân trướng.