Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 402

Cập nhật lúc: 2025-11-24 01:52:59
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lợi hại." Cố Vãn Nguyệt nở nụ tươi tắn với Tô Cảnh Hành, khiến tim nam nhân đập nhanh hơn.

"Nàng cũng ." Rất ít khi phối hợp với như .

"G.i.ế.c nàng ngay ?" Tô Cảnh Hành Cố Vãn Nguyệt dường như còn điều hỏi.

Quả nhiên nàng lắc đầu, "Trước tiên cứ giữ nàng một lúc." Cố Vãn Nguyệt Đào Nhi, "Ta hỏi ngươi, ngươi gọi là Thần Nữ là ý gì?" Hơn nữa Đào Nhi còn , nàng coi nàng là kết nghĩa, thế nhưng những chuyện Cố Vãn Nguyệt hề .

Đào Nhi Tô Cảnh Hành giẫm lòng bàn chân, biểu cảm méo mó, sự tra hỏi của Cố Vãn Nguyệt khiến nàng đắc ý bật thành tiếng.

"Hóa ngươi vẫn nhớ ?" Đào Nhi vui vẻ , "Vậy cứ nhất quyết cho ngươi ." "Không , ngươi thích thì ." Cố Vãn Nguyệt im lặng, nếu điều Đào Nhi là sự thật, nàng tự khắc sẽ .

"Khoan , ngươi cầu xin ?" Chắc là nghĩ Cố Vãn Nguyệt truy hỏi, Đào Nhi chút sốt ruột, ngần ngại chủ động, "Ta thể cho ngươi , nhưng ngươi đồng ý với , tha cho một con đường sống." "Tùy điều ngươi ." Cố Vãn Nguyệt cũng lập tức đồng ý.

"Là chuyện liên quan đến quá khứ của ngươi, ngươi quá khứ…" Ánh mắt Đào Nhi chợt lóe lên. "Ngươi đây." Cố Vãn Nguyệt tiến gần, Tô Cảnh Hành kinh hô, "Cẩn thận!" "Ngươi c.h.ế.t ha ha ha!" Đào Nhi lớn điên cuồng, rút chủy thủ giấu kín nhắm thẳng Cố Vãn Nguyệt. Cố Vãn Nguyệt vốn dĩ vẫn luôn đề phòng, cũng tùy tiện tin lời nàng, thấy Đào Nhi đ.â.m tới, liền nhanh chóng tránh .

Lại tuyệt đối ngờ rằng, Đào Nhi hướng về phía nàng, mà là nhắm bụng nàng.

"Cẩn thận!" Tô Cảnh Hành tay bắt lấy chủy thủ.

"Tô Cảnh Hành, là ngươi phá hỏng chuyện của ." Đào Nhi mặt đầy khó chịu, "Trước ngươi luôn bảo vệ nàng." "Im miệng!" Trong hai mắt Tô Cảnh Hành tỏa một luồng khí thế gì sánh kịp, chấn động đến nỗi Đào Nhi cũng ngây , bụng đ.â.m một nhát kiếm.

"A." Nàng xoay bỏ chạy, m.á.u tươi mặt tuyết kéo một vệt dài.

Tô Cảnh Hành cũng chính mới xảy chuyện gì, giống như biến thành một khác.

Hắn còn kịp suy nghĩ nhiều, ánh mắt nhanh liền đọng , chỉ thấy Cố Vãn Nguyệt ôm bụng, lời nào.

"Nương tử, nàng thế nào, là đau bụng ?" Cố Vãn Nguyệt khẽ gật đầu, về phía Đào Nhi bỏ chạy đầy vẻ tiếc nuối.

"Nàng trốn thoát ." Tô Cảnh Hành gấp gáp, ngữ khí càng lúc càng lớn, "Đến lúc , mặc kệ nàng ! Thân thể của nàng mới là quan trọng nhất, đau bụng là chuyện gì xảy ? Là do hài tử, nàng thương?" Hắn hối hận vô cùng.

Sớm nên chiều theo tính khí của nàng, nên để nàng đến Mẫu Đan Giang, đáng lẽ đưa nàng lên thuyền, nên để nàng khỏi gian.

Nàng giận cứ giận, chịu đựng là .

"Tô Cảnh Hành," vẻ mặt Cố Vãn Nguyệt chút đau đớn, "Ta giống như sắp sinh ." "Cái gì?" Mới chỉ tám tháng mà thôi.

Chillllllll girl !

Tô Cảnh Hành chợt nhận , Cố Vãn Nguyệt là sinh non, phần lớn là do Đào Nhi nãy kinh động.

"Ta bế nàng tìm đại phu." Tô Cảnh Hành liền ôm lấy Cố Vãn Nguyệt. Lúc , bọn họ tiến sâu nội địa núi tuyết, phi ngoài, tối thiểu mất hai canh giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/402.html.]

Hai canh giờ...

Tô Cảnh Hành vận dụng nội lực, chân phát tiếng gió vù vù.

Cố Vãn Nguyệt trong lòng , nhắm nghiền mắt, lông mày khẽ cau , khiến càng thêm sốt ruột thôi.

Phụ nữ sinh sản từ xưa đến nay luôn nguy hiểm, chỉ nửa bước là giẫm Quỷ Môn quan, cho dù bà mụ đỡ đẻ, cũng thường xuyên xảy cảnh con đều tổn hại.

Tô Cảnh Hành trong lòng căng thẳng, "Nàng sẽ chuyện gì." Hắn để ý đến lòng bàn tay đang m.á.u me đầm đìa.

Chỉ hy vọng tốc độ của nhanh hơn, nhanh hơn nữa.

Cố Vãn Nguyệt nhắm mắt, giờ phút trong lòng cũng chút khẩn trương.

Nàng mặc dù là thầy thuốc, nhưng thể tự đỡ đẻ cho , hơn nữa còn là sinh non.

"Hài tử, chỉ mong ngươi thể bình an." Sau một canh giờ, Tô Cảnh Hành dùng tốc độ nhanh nhất đến một thôn trang gần đó.

"Có ai ?" Vừa đến, Tô Cảnh Hành liền gõ cửa một gia đình vẻ ngoài khí phái nhất.

"Ai đó?" Trong cánh cửa, một phụ nhân trẻ tuổi ló đầu , ánh mắt đảo qua Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành.

Tô Cảnh Hành nhanh chóng : "Nương t.ử của đột nhiên sinh non, xin hỏi trong thôn bà mụ nào ?" Phụ nhân trẻ tuổi thấy bụng Cố Vãn Nguyệt nổi lên cao, nhiệt tình , "Mẹ chính là bà mụ, hôm nay lúc ở nhà, các ngươi mau ." "Đa tạ." Tô Cảnh Hành ôm Cố Vãn Nguyệt nhanh chóng tiến trong viện.

"Đặt ở phòng phía , gọi , ai da, nương t.ử nước ối vỡ !" Phụ nhân trẻ vội vàng rời .

Tô Cảnh Hành ôm Cố Vãn Nguyệt phòng, "Nương tử, đừng sợ, tìm bà mụ ." Dù sốt ruột, ngữ khí của vẫn ôn nhu.

"Ta trong n.g.ự.c Huyết Sâm Hoàn." Cố Vãn Nguyệt cau mày .

Lần đầu con, mới việc sinh nở đau đớn đến như .

Tô Cảnh Hành liền đặt Cố Vãn Nguyệt xuống, lấy một viên d.ư.ợ.c đút cho nàng.

Lúc , phụ nhân trẻ tuổi cũng mang theo bà mụ vội vàng tới, "Nương t.ử sinh ở chỗ nào?" "Ở đây." Tô Cảnh Hành lên tiếng, thấy ánh mắt bà mụ bước thanh minh, vẻ mặt chất phác, của tà môn ma đạo, yên tâm giao Cố Vãn Nguyệt cho nàng đồng thời dặn dò.

"Mong rằng đại nương nhất định bảo nương t.ử của bình an." Sinh con hung hiểm, điểm Tô Cảnh Hành rõ.

Hắn tự nhiên hy vọng con bình an, nhưng nếu thật sự vạn nhất, sẽ chút do dự chọn Cố Vãn Nguyệt.

Không thể bỏ rơi hài tử, mà là Cố Vãn Nguyệt đối với , còn trọng yếu hơn cả tính mệnh.

"Sau khi bình an sinh sản, tại hạ tự thâm tạ." Đại nương bật , "Chuyện đỡ đẻ nhiều , giống như ngươi hỏi han gì về hài tử, chỉ lo cho phu nhân thì cũng là đầu tiên gặp." Nàng qua sờ lên bụng Cố Vãn Nguyệt, kinh ngạc : "Ai da, phu nhân nhà ngươi là sinh non, còn là sinh non tám tháng, quả thật là chút khó giải quyết."

Loading...