Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 430

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:42:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Loại độc ác , c.h.ế.t đáng đời." Cố Vãn Nguyệt nhíu mày, "Bất quá, Tô Hoa Dương và bọn ……" Tô Lão Thái c.h.ế.t, là ác giả ác báo của nàng.

hiện tại nàng lo lắng là, Tô Hoa Dương sẽ tính cái c.h.ế.t của Tô Lão Thái lên đầu bọn họ, và bất cứ lúc nào cũng thể báo thù lưng.

"Yên tâm, sẽ cho theo dõi bọn họ." Tô Cảnh Hành nheo mắt , nếu bọn họ hành động thiếu suy nghĩ hoặc việc ác, sẽ để thủ hạ trực tiếp kết liễu bọn họ.

hiện tại, g.i.ế.c bọn họ chút áp lực nào.

"Nương tử, nàng cảm thấy quá tàn nhẫn ?" Tô Cảnh Hành cúi đầu xuống, thu vẻ mặt lạnh lùng, tỏ vẻ ủy khuất.

"Đương nhiên là ." Cố Vãn Nguyệt vươn tay, nhéo nhéo gương mặt .

"Có thù tất báo, thích." Tô Cẩm Nhi: "...... ơn chiếu cố những còn ở bên cạnh ?" Hai cứ thế mà thể hiện tình cảm quá mức !

"Ta cũng thích nương tử." Tô Cảnh Hành hôn một cái lên mặt nàng, kéo tay nàng, rảo bước nhà.

Ngoài cửa, Lý Thu Điệp vội vàng tới bái phỏng.

Cố Vãn Nguyệt nhíu mày, liền nàng đến vì chuyện gì.

Mời chính sảnh, sai nha dâng .

"Ngươi , uống một chút quả mới điều chế." Lý Thu Điệp lo lắng đến mức môi nổi lên, "Ta thật sự tâm tư uống ...... đông gia, ngươi chuyện của Phiêu Hương Lầu ?" Việc ban đầu nàng tự giải quyết, nhưng thật ngờ, chưởng quỹ Phiêu Hương Lầu quá vô sỉ.

Bọn họ mặc kệ cho tiệm Hoa Đào Trang trưng bày cái gì, bọn họ đều chép.

Lý Thu Điệp suýt nữa tức giận đến tìm họ lý luận, còn hỏi đến quan phủ.

Chỉ là thời cổ đại những thứ như bằng độc quyền, bọn họ chép liền chép, quan phủ cũng bọn họ.

Chillllllll girl !

"Bọn vô sỉ chép hết bộ những thứ trong cửa tiệm chúng , hiện tại nhiều khách nhân đều họ cướp ." "Ta ." Cố Vãn Nguyệt trấn an ,

"Ngươi xuống , đừng gấp." Lý Thu Điệp ngỡ rằng nàng chuyện, nên mới thể bình tĩnh đến .

Nào ngờ Cố Vãn Nguyệt chuyện, còn tâm tư thong dong uống .

"Đông gia, cứ tiếp tục như thế, đồ vật của chúng sắp bọn chép xong cả !" "Vậy khách nhân của chúng cướp ?" Cố Vãn Nguyệt mỉm hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/430.html.]

Lý Thu Điệp lắc đầu, "Không ." Mặc dù son phấn bột nước của Phiêu Hương Cư đều theo mẫu nhà họ, nhưng chất lượng vẫn còn chút chênh lệch so với bên họ.

Khách nhân cũng kẻ ngốc, những Phiêu Hương Cư hấp dẫn , về cơ bản đều là một khách ham món lợi nhỏ.

"Vậy thì , chúng còn nên cảm tạ Phiêu Hương Cư, giúp chúng sàng lọc mất một nhóm khách hàng thấp kém." Nụ của Cố Vãn Nguyệt khiến Lý Thu Điệp bừng tỉnh đại ngộ.

Nàng vẫn còn đôi chút bực tức, "Thế nhưng bọn chép đồ đạc của chúng một cách kiêng kỵ như , thật sự khiến buồn nôn." Vì chuyện , Lý Thu Điệp ăn cơm cũng thấy ngon.

Bị sắc mặt của Thẩm Chưởng Quỹ cho tức giận.

"Kể từ hôm nay, Đào Hoa Trai chúng sẽ thực hành chế độ hội viên." Cố Vãn Nguyệt phân phó, "Phàm là khách nhân đến Đào Hoa Trai chúng mua sắm son phấn bột nước, đều thể nhận một tấm thẻ hội viên. Sau họ chính là quý khách VIP tôn quý của Đào Hoa Trai." "Ta hiểu ." Lý Thu Điệp khẽ gật đầu, ý của Cố Vãn Nguyệt là sàng lọc khách hàng.

"Vẫn là Đông gia giữ sự bình tĩnh, đổi thì sớm gϊếŧ qua bên ." Lý Thu Điệp ghi nhớ lời phân phó của Cố Vãn Nguyệt, đồng thời nhắc nhở thêm.

"Bất quá thấy đám tiểu nhân Phiêu Hương Cư , chắc hẳn sẽ còn hành động khác." Cố Vãn Nguyệt để bọn trong lòng, bọn cứ dựa Đào Hoa Trai mà chép, thì cũng tự mất chiêu bài của chính .

Việc bọn diệt vong, chỉ là chuyện sớm muộn.

"Yên tâm, sẽ cẩn thận." "Ừm." Cảm xúc của Lý Thu Điệp xoa dịu ít, nàng đột nhiên hỏi, "Hôm nay thấy Vân công tử?" Hai gần đây một chút qua trong phương diện ăn.

"Hắn ngoài bận rộn , cũng ." Mặc dù Vân Mạc ở tại Cố phủ, nhưng nàng ít khi chú ý đến hành tung của đối phương.

"A, xin phép ." Vẻ mặt Lý Thu Điệp trông vẻ thất vọng, nhưng nhanh nàng liền che giấu cảm xúc , để lộ mặt Cố Vãn Nguyệt.

Đợi khi Lý Thu Điệp rời , Cố Vãn Nguyệt dành thời gian đến thăm Tô T.ử Khanh.

Mấy ngày nay vẫn luôn ngoan ngoãn dưỡng thương trong sân, hề ngoài lung tung, thương thế ngược hơn nhiều.

"Thử một chút, xem thể xuống đất ." "Vâng." Tô T.ử Khanh theo lời Cố Vãn Nguyệt, xuống vài bước, đó cao hứng , "Vết thương ở bắp đùi vẫn còn đau, bất quá, vẻ thể bộ . Mấy ngày nay sẽ chăm xuống đất hơn." Cố Vãn Nguyệt gật đầu, "Dưỡng thương giường gần như thì cần nhiều một chút, nếu cơ bắp ở chân sẽ thoái hóa, cũng sẽ liệt ." Nàng từ trong gian lấy một lọ thuốc, đặt mặt .

"Mặc dù là nam hài tử, nhưng vết sẹo lưu chân cũng khó coi. Đây là t.h.u.ố.c mỡ tẩy sẹo. Ngươi mỗi ngày khi ngủ bôi một chút lên vết thương đóng vảy, thể ngăn ngừa để sẹo." Tô T.ử Khanh hì hì, "Ta còn cảm thấy cần cái thứ , nam hài t.ử chừa chút sẹo thì ." Mặc dù ngoài miệng , vẫn ngoan ngoãn cầm lấy t.h.u.ố.c mỡ. Đây là tấm lòng của đại tẩu, đương nhiên thể phụ lòng.

" đại tẩu, mấy ngày nay nào đến phủ …" Tô T.ử Khanh như điều hỏi.

"Người nào?" Cố Vãn Nguyệt giả vờ hiểu.

"Không , gì. Ta ở Ngọc Thành kết giao vài bằng hữu, mấy ngày nay đều gặp bọn họ, chỉ là hỏi xem bọn họ tới tìm ."

Loading...