"Mau bảo thợ hoa mang xuống, xem thử thể chuyện lặt vặt , nghiên cứu kỹ lưỡng một chút."
Tiết phu nhân xua tay , là ảo giác , bàn tay nàng chạm cành hoa bỗng thấy ngứa ngáy.
"Thẩm Chưởng Quỹ, ngươi ."
Tiết phu nhân lạnh, "Cái cô Lý Thu Điệp nghĩ thoáng cửa hàng son phấn, ha ha, cứ hết tới khác cho nàng toại nguyện. Còn tìm Tô phu nhân chỗ dựa, hai nữ nhân nội trạch, sẽ các nàng t.h.ả.m bại mà kết thúc."
Hai kề tai nhỏ, đang mưu đồ bí mật.
Cố Vãn Nguyệt đến đó, mất hứng thú để tiếp.
Nàng tại Tiết phu nhân đối địch với tiệm hoa đào, còn loại chuyện hạ lưu, buồn nôn .
Thì nàng thù oán với Lý Thu Điệp.
Xem tìm cơ hội, cần nhắc nhở Lý Thu Điệp một chút.
Tuy nhiên, mặc kệ Tiết phu nhân và Lý Thu Điệp thù hận gì, nàng tổn hại lợi ích của nàng là thật.
Đã theo đến đây, Cố Vãn Nguyệt sẽ tùy tiện bỏ qua cho nàng .
"Tướng công, chúng đến khố phòng Tiết gia xem thử."
Đã lâu độn hàng, nàng thấy ngứa tay .
"Đi thôi." Khóe miệng Tô Cảnh Hành ngậm vẻ cưng chiều.
Cố Vãn Nguyệt với suy nghĩ "chân muỗi cũng là thịt", âm thầm tiến khố phòng Tiết gia.
Kết quả, cảnh tượng thấy khiến nàng kinh ngạc ngây .
Trang sức châu báu rực rỡ muôn màu, mấy cái rương chứa hoàng kim, cùng với đầy ắp lương thực dự trữ cả một nhà kho.
"Cái Tiết gia , gì ở Ngọc Thành ?"
"Chỉ là một võ tướng nhỏ nhoi thôi."
Tô Cảnh Hành xoa xoa lòng bàn tay, ánh mắt cũng bất ngờ, xem tìm cơ hội, nên điều tra kỹ lưỡng về Tiết Đinh .
Rốt cuộc gì, mới vơ vét nhiều hoàng kim như thế.
Hoàng kim trong Hầu phủ, cũng nhiều bằng hoàng kim đang nắm giữ.
" là nên tra xét một chút, chắc chắn là tham ô ít tiền của."
Cố Vãn Nguyệt mò lên một cuốn sổ sách, kín đáo đưa cho Tô Cảnh Hành, tự vơ vét hoàng kim.
Dọn sạch bộ khố phòng, hai ghé qua phòng bếp, thu hết đồ ăn thức uống .
"Đi thôi." Cố Vãn Nguyệt khối vàng trong gian, đến cong cả khóe mắt.
Khi nào tìm thời gian, nàng đem vàng nấu chảy, đúc thành một bộ trang sức đầu mặt để đeo chơi.
Hai rời khỏi Tiết gia, liền thẳng về Cố phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/436.html.]
"Ta tắm rửa, chút bẩn ." Cố Vãn Nguyệt thực sự chịu nổi mùi m.á.u tươi , nhà, nàng tiến gian riêng để tắm rửa.
Đôi mắt Tô Cảnh Hành sâu thẳm, suy nghĩ một chút, cũng sai múc nước đến để tắm rửa.
Hắn rửa sạch sẽ một chút, để nương t.ử sẽ chán ghét.
Cố Vãn Nguyệt tâm tư của Tô Cảnh Hành, khi tắm gội xong, nàng sấy khô tóc, bôi tinh dầu dưỡng tóc, mới từ gian bước .
Tóc cổ đại thật dài, sấy khô mái tóc dài tốn ít công phu của nàng.
"Nương tử, chải đầu cho nàng." Tô Cảnh Hành thấy nàng tóc đen buông xõa, cầm lược, ôn nhu chải mái tóc dài cho nàng.
Động tác của thật nhu hòa, khiến Cố Vãn Nguyệt chút say mê.
"Tô Cảnh Hành, ngươi chải tóc cho mấy nữ nhân , động tác thuần thục như ." Cố Vãn Nguyệt hỏi một câu, nàng nhận ngữ khí của chút hờn dỗi.
"Chỉ chải cho mỗi nàng thôi." Tô Cảnh Hành vô tội, trời đất chứng giám, trong phòng ngay cả nha phục vụ cũng , tất cả đều là gã sai vặt.
"Vậy tay nghề của ngươi thật tồi." "Nếu nàng thích, sẽ chải đầu cho nàng cả đời." Lời đầy ẩn ý, khuôn mặt Cố Vãn Nguyệt bất giác đỏ lên, in sâu trong gương đồng.
Nàng phản bác, khẽ "ừm" một tiếng, ai nam nhân ngây thơ chứ, khi lời tình tứ thì cũng vẻ lắm, lẽ nào nam nhân đối với loại chuyện đều tự học hết ?
Cố Vãn Nguyệt dứt khoát cầm lấy sữa dưỡng da, nhẹ nhàng thoa lên mặt.
Ngón tay nam nhân thỉnh thoảng chạm da thịt nàng, khiến nàng khẽ run rẩy.
Cảm giác mập mờ kéo dài khiến tâm trạng Tô Cảnh Hành vui vẻ, đặc biệt trân quý thời gian , hận thể cứ giữ mãi như .
Chỉ là chải đầu, nguyện ý chải cho nàng cả một đời.
"Chủ t.ử phu nhân," Nhũ mẫu vội vã tiến , thấy hai đều đỏ mặt, bà là từng trải, liền vội vàng ngoài.
"Nô tỳ đáng c.h.ế.t, nô tỳ sẽ trở ." "Khoan ," Cố Vãn Nguyệt gọi nhũ mẫu , nhũ mẫu ít khi đến tìm nàng, nàng lo lắng Trạm Trạm xảy chuyện gì.
"Đã xảy chuyện gì ?" "Tiểu công t.ử ồn ào chịu ngủ, hình như là gặp ngài." Cố Vãn Nguyệt vội vàng , "Ta xem một chút." Nàng cảm thấy áy náy, hôm nay cả ngày nàng bận rộn bên ngoài, mà quên mất đến thăm con trai.
"Nương tử, tiên hãy chải tóc xong ." Sắc mặt Tô Cảnh Hành đen , khó khăn lắm mới ở cùng nương tử, kết quả tiểu t.ử thối phá hỏng.
"Ừm, ngươi qua ." Cố Vãn Nguyệt đuổi nhũ mẫu , tấm gương mờ ảo, đột nhiên cảm thấy bực bội.
Tấm gương đồng quá rõ nét, thoa kem dưỡng da cũng tiện, nếu thể đem gương hiện đại đến đây thì mấy.
Ý nghĩ chợt lóe lên, khi chải đầu xong, hai cùng xem Tiểu Trạm Trạm.
Trạm Trạm hôm nay ở trong nhà, đợi mẫu cả ngày.
Ngàn chờ vạn đợi, trời tối mà vẫn gặp mẫu một .
Bất đắc dĩ, chỉ thể dùng cách lóc.
Chillllllll girl !
Nhìn thấy mẫu xinh , lập tức nín mỉm .
"A oa a oa……" Tiểu Trạm Trạm quơ quơ tay nhỏ, Cố Vãn Nguyệt ôm lòng, vòng tay ấm áp của mẫu vẫn như trong ký ức !
"Trạm Trạm, xin con nhé, hôm nay mẫu bận rộn quá, nên quên đến thăm con, tuyệt đối sẽ như nữa."