Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 446

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:56:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lão gia, lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa béo, Ninh Cổ Tháp dù là đất cằn sỏi đá, nhưng bọn họ là Vương gia Vương phi, trong tay chắc chắn sẽ chút bạc......"

Vu Tiểu Thiếp bắt đầu để ý đến Cố Vãn Nguyệt, nhẹ giọng , "Hay là, chúng tìm đến bọn họ đòi chút ít......"

Sắc mặt Cố Võ Đức chút tối sầm, "Uy nghiêm của lão phu để ở ?"

"Cha con nào mối thù nào để qua đêm, lão gia. Ta sẽ lấy bút mực giấy nghiên, thư cho Cố Vãn Nguyệt."

Vu Tiểu Thiếp cũng cúi đầu Cố Vãn Nguyệt, nhưng nàng thật sự chịu nổi sự keo kiệt bủn xỉn , ngay cả giấy vệ sinh cũng dùng hai tờ một lúc để tiện hơn.

Chillllllll girl !

Hai liền lấy giấy mực bút nghiên, một phong thư gửi cho Cố Vãn Nguyệt, ngôn từ khẩn thiết đến mức, xong cả hai họ cũng tự đến .

Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành đến Cẩm Lâu, mấy họ một gian nhã gian. Tay nghề của Cẩm Lâu so với đây cải thiện ít.

Cố Vãn Nguyệt trong lòng còn suy nghĩ chuyện pha lê, ngược chẳng ăn chút nào.

Tô Cẩm Nhi nhận nàng khẩu vị, liền dậy đích xuống bếp.

"Đại tẩu, chẳng cho một cuốn thực đơn , hôm nay sẽ cho một món tôm say, nếm thử xem."

Cô tiểu ny vây tạp dề , trông dáng.

"Nha đầu nhà ngươi, ngược tâm ý dồn hết tài nghệ nấu nướng."

Tô Cẩm Nhi , "Phó đại nhân đến thành trấn Nhật Bất Lạc nhậm chức , mấy ngày mới trở về một chuyến, nếu dồn hết tâm tư tửu lầu, thì cả ngày vượt qua nổi."

Cố Vãn Nguyệt hiếu kỳ, "Hai thành lâu , còn gọi là Phó đại nhân?"

"Quen ."

Tô Cẩm Nhi lè lưỡi, nghĩ đến điều gì, mặt nàng đỏ lên, về phía phòng bếp.

Khiến Cố Vãn Nguyệt đành chịu, nàng dường như cẩn thận, ăn cẩu lương !

"Nương tử, uống chút ."

Tô Cảnh Hành rót cho Cố Vãn Nguyệt một chén , đôi mắt ôn nhu, khiến các vị khách đến tửu lầu ăn cơm liên tục về phía bên .

"Trời ạ, nam nhân trai quá."

"Đẹp trai thì gì, xem qua là gia thất. Ngược vị công t.ử bên cạnh , vẻ vẫn cưới vợ."

Màn Mây mặc áo trắng, mái tóc đen búi gọn thành một búi tóc, buộc ở đầu, toát khí chất quý công tử.

Hắn thấy tiếng động, nhướng mày sang, lập tức khiến một đám cô gái si mê thét lên.

"Đẹp quá, quá, đây là công t.ử nhà ai , thật là quá ."

Khóe miệng Cố Vãn Nguyệt co giật, "Thời gian ở Ngọc Thành trôi qua hơn, cũng trở nên thanh nhàn ."

Đều thời gian mỹ nam.

Thanh Liên canh giữ ở cửa , gặp những nữ nhân đều đối với Vân Mạc thổi phồng, mà Vân Mạc da mặt mỏng, đỏ mặt, nàng lặng lẽ đóng cửa .

"Đa tạ."

Vân Mạc thở dài một .

Những nữ nhân quá cuồng nhiệt, thật sự thế nào chống đỡ.

"Không khách khí."

Thanh Liên nhẹ nhàng lên tiếng, đáy lòng chút ngọt ngào, chỉ cần thể cùng Vân công t.ử chuyện một câu, nàng liền vui vẻ.

"Tôm say tới , tôm say tới !"

Tô Cẩm Nhi cao hứng bưng tôm say lên lầu, đến như một trái cây vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/446.html.]

"Món tôm say nghiên cứu lâu, đại tẩu ngươi nếm thử xem, là hương vị trong ấn tượng của ngươi ."

Tô Cẩm Nhi đặt tôm say mặt Cố Vãn Nguyệt.

Ân, địa vị trong gia đình qua thấy ngay.

"Đã thể ngửi thấy mùi thơm ."

Tô Cẩm Nhi tự bếp, Cố Vãn Nguyệt tự nhiên thể nể mặt, kẹp một con tôm say bỏ trong chén.

Lúc Sở Phong vội vàng tiến , nhỏ gì đó với Tô Cảnh Hành.

"Nương tử, món tôm say thể ăn."

Tô Cảnh Hành mặt đen , lấy đĩa tôm say , khiến Tô Cẩm Nhi kêu lên ngạc nhiên.

"Tại thể ăn? Đại ca, gần đây tài nấu nướng của tiến bộ nhiều, tuyệt đối là thức ăn tối tăm !"

Để chứng minh món là ăn ngon, nàng đang định tự nếm thử, liền Tô Cảnh Hành lạnh giọng :

"Có độc."

"Cái gì?!" Tô Cẩm Nhi sợ hãi đến mức ném con tôm xa.

Kịp phản ứng , nàng kinh ngạc , "Có độc, thể độc? Tôm là do tự mà."

Toàn bộ quá trình đều nhờ ai khác, cũng hề rời khỏi tầm mắt của nàng.

Cuối cùng vẫn là nàng tự bưng tới.

"Chờ một chút,"

Cố Vãn Nguyệt Tô Cảnh Hành sẽ đùa bừa bãi, hơn nữa Sở Phong rõ ràng tiến , gì đó bên tai .

"Ta dùng ngân châm thử một chút."

Ngân châm thử độc cắm con tôm say, kết quả là cây ngân châm đều biến thành màu đen.

Sợ đến mức Tô Cẩm Nhi bệt xuống ghế, "Đại tẩu, chuyện gì đang xảy nữa."

Nàng nóng nảy ngẩng đầu, "Đại tẩu tin , tuyệt đối thể nào bỏ độc tôm say."

Nàng lo lắng mấy hiểu lầm chính , dù món tôm là do nàng tự tay xong bưng lên.

"Biết là ngươi."

Cố Vãn Nguyệt vỗ vỗ mu bàn tay Tô Cẩm Nhi, nàng từ lúc đầu hề nghi ngờ nàng.

"Người hạ độc Sở Phong bắt giữ, đang ở hậu viện, chúng xem một chút ."

Tô Cảnh Hành sắc mặt trầm xuống, thẳng là ai, nhưng trong lòng Cố Vãn Nguyệt dự cảm lành.

Quả nhiên mấy đến hậu viện xem xét, Tô Hoa Dương đang trói trong sân.

"Đại bá?!"

Tô Cẩm Nhi kinh hãi, chợt nhớ tới lúc bưng tôm say lên lầu, cẩn thận va chạm với một vị khách nhân.

Lúc đó nàng cảm thấy hình vị khách nhân giống với Tô Hoa Dương, chỉ là vì vội vàng bưng tôm say cho đại tẩu ăn, nên để ý.

"Có là lúc đụng , bỏ độc tôm say ?"

Nàng tức giận đến nên lời.

"Sao ngươi thể bỏ độc đồ ?" đây chẳng hại c.h.ế.t nàng ?

Tô Cẩm Nhi sốt ruột hỏi, Tô Hoa Dương trầm mặt,

"Không thể hạ độc c.h.ế.t hết đám bạch nhãn lang các ngươi, thật sự là lão thiên mắt."

Loading...