Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 447

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:58:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt âm tàn khiến cảm thấy lạnh lẽo trong đầu.

"Đại bá ngươi điên ? Chúng đắc tội ngươi." Tô Cẩm Nhi quả thật tức c.h.ế.t .

Tô Cảnh Hành phí lời với , trực tiếp để Sở Phong lục soát .

"Chủ tử, từ tìm thấy một gói bột phấn, chắc hẳn là độc d.ư.ợ.c dùng." Sở Phong giao t.h.u.ố.c bột cho Tô Cảnh Hành, Cố Vãn Nguyệt nhận lấy ngửi thử.

"Hạc Đính Hồng." Độc d.ư.ợ.c kiến huyết phong hầu.

Mọi hề xa lạ gì với độc d.ư.ợ.c , chỉ cần uống một chút, lập tức thể ngỏm củ tỏi.

"Hạc Đính Hồng? Ngươi thật sự điên ? Ngươi chúng c.h.ế.t. Lòng ngươi quá ác độc , dù thế nào chúng từng cũng là một nhà mà." Tô Cẩm Nhi dám tin mà chất vấn.

Còn tưởng rằng là loại t.h.u.ố.c xổ gì đó, ai ngờ mới tay là độc dược.

Lại còn là độc d.ư.ợ.c kiến huyết phong hầu.

Tô Hoa Dương hận bọn đến mức nào? Tô Cẩm Nhi thật sự nghĩ .

"Người một nhà? Đã từng cũng cho rằng chúng một nhà. các ngươi xem tổ mẫu của các ngươi sống sờ sờ c.h.ế.t mặt các ngươi, các ngươi thờ ơ, từ khoảnh khắc đó trở , chúng còn là một nhà nữa ." Tô Hoa Dương lạnh lùng mấy , Tô Cảnh Hành khẽ trầm đôi mắt.

"Độc d.ư.ợ.c , là ai đưa cho ngươi?" Hạc Đính Hồng loại độc d.ư.ợ.c kiến huyết phong hầu nhận sự quản chế của quan phủ, trong tiệm t.h.u.ố.c cũng mua .

Tô Hoa Dương chỉ là một tên tội phạm lưu đày, ngay cả cơm no cũng khó khăn, gì đến việc mua Hạc Đính Hồng, tiền .

Chillllllll girl !

Ánh mắt Tô Hoa Dương chớp lên, "Ta ngươi đang gì." Nhìn vẻ mặt như , mấy càng thêm xác định đang che giấu điều gì đó.

"Không , thì chịu hình phạt." Tô Cảnh Hành cho một cơ hội, chỉ cần an phận thủ thường, sẽ khó đối phương.

Đáng tiếc là những an phận thủ thường, hơn nữa còn đến đây để hạ độc bọn .

Nếu đối phương tự dâng tới cửa, Tô Cảnh Hành thể nào nương tay.

"Ha ha, c.h.ế.t, cũng chẳng sống.

Ta chính là một cái mệnh tiện, dù bây giờ cũng chỉ là một tên tội phạm lưu đày, vĩnh viễn ngày nổi danh.

Chi bằng ngươi g.i.ế.c , cho dù ngươi g.i.ế.c , cũng sẽ ." Tô Hoa Dương mạnh miệng , khiến Tô Cẩm Nhi tức giận.

"Đại bá ngươi thật sự điên , một nhà chúng cũng từng hại ngươi .

Hơn nữa, lúc là các ngươi nhất định ân đoạn nghĩa tuyệt với đại ca, bây giờ ngược trách chúng quan tâm ngươi.

Ban đầu đường lưu vong, đại ca suýt chút nữa c.h.ế.t, tại ai quản ?" Lời của Tô Cẩm Nhi hợp tình hợp lý, ngay cả Cố Vãn Nguyệt cũng nhịn vỗ tay khen , đáng tiếc Tô Hoa Dương nếu thể hiểu , thì hành động như ngày hôm nay.

"Là các ngươi tam phòng liên lụy chúng , hại bộ Tô gia lưu vong, ban đầu ở đường, chúng tránh xa các ngươi một chút cũng là chuyện hợp tình hợp lý." Tô Hoa Dương hề chút suy nghĩ về chính .

"Cho dù chúng sai đến , nhưng chúng chung quy là trưởng bối của các ngươi. Chúng gặp rủi ro, các ngươi thấy c.h.ế.t cứu, loại bất hiếu như các ngươi, tư cách gì sống đời , hôm nay chính là trời thu lấy tính mệnh của các ngươi." Tô Hoa Dương lớn, "Đáng tiếc , đáng tiếc lão thiên mắt, để cho những như các ngươi sống đời . Không để cho các ngươi hạ độc c.h.ế.t, quả nhiên là đáng tiếc." Tô Hoa Dương thở dài.

Hắn đây là cơ hội cuối cùng của chính , hôm nay thất bại, về g.i.ế.c bọn , tuyệt đối thể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/447.html.]

"Ngươi thật sự điên , điên ."

Tô Cẩm Nhi lui .

Ban đầu nàng còn cùng đối phương giảng đạo lý một chút, nhưng giờ phút nàng nhận , Tô Hoa Dương triệt để nổi điên, thể đạo lý với kẻ như .

"Người lưng ngươi là ai?" Cố Vãn Nguyệt bực bội hỏi .

Đám Tô gia quả thực quá dai dẳng, âm hồn tan.

"Ta ." Tô Hoa Dương c.ắ.n chặt răng, nhất quyết hé lời.

"Ngươi thể màng sống c.h.ế.t của , nhưng phu nhân và nhi t.ử của ngươi, ngươi cũng mặc kệ ?"

Tô Cảnh Hành phất phất tay, Sở Phong lập tức dẫn .

Hành tung của mấy bọn vẫn luôn trong tay Ánh Nguyệt Vệ, chỉ là rõ Tô Hoa Dương chui chỗ trống nào mà chạy tới gây loạn.

"Cha, tướng công!"

Kim Thị và Tô Triệt áp giải , cả hai ép quỳ mặt đất, đừng nhắc đến sự t.h.ả.m hại.

Tô Triệt kích động , "Tô Cảnh Hành, ngươi cái gì ? Cả nhà chúng ngươi hãm hại đủ t.h.ả.m , tại ngươi còn chịu buông tha chúng ?"

Trước , tôn kính đường ca .

Thế nhưng từ khi lưu đày đường, một nhà bọn trở nên ngày càng t.h.ả.m hại, thậm chí lúc cơm cũng đủ no.

Trong khi đó, gia đình đường ca dần dần lên như diều gặp gió, ở trong phủ như , khiến lòng bắt đầu bất mãn.

Tại rõ ràng là Tô Cảnh Hành hãm hại bọn họ lưu vong, nhưng cuối cùng bọn họ trở nên t.h.ả.m hại đến mức .

"Xem ngươi vẫn chuyện gì xảy ."

Tô Cẩm Nhi giận dữ nắm chặt tay, "Ngươi tư cách gì mà chỉ trích đại ca của ?"

"Ngươi ý gì?" Tô Triệt xảy chuyện gì.

"Chúng vốn dĩ so đo với các ngươi nữa, chỉ cần các ngươi an phận thủ thường, sẽ ai khó các ngươi, dù cho các ngươi an gia ở Ngọc Thành, cũng ai quấy rối các ngươi."

Nếu một nhà bọn thông minh, họ sẽ rằng chỉ cần an phận sinh hoạt, dù cho Tô gia quan tâm đến họ, họ vẫn thể sống ở Ngọc Thành.

, thế nào nữa, bọn cũng là thích của Tô gia, chỉ cần mang cái danh , hàng xóm láng giềng đều sẽ kính trọng họ.

Bọn bất cứ việc gì, đều là chuyện đơn giản.

Thế nhưng, hết tới khác bọn nghĩ quẩn, nhất định đối nghịch với bọn , thậm chí còn tiếc tự đến đầu độc.

Người một nhà ngu xuẩn đến ?

 

Loading...