Trần t.ử Vọng , liền nàng đang lo lắng điều gì, vội vàng , "Vương gia đồng ý giúp đỡ hai chúng ." "Cái gì?" Khương Vân Cẩm khẽ run lên, chút dám tin về phía Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành.
Nói thật, hôm nay tại vương phủ nàng cự tuyệt ở ngoài cửa, thấy hai ân ái như , trong lòng nàng thật sự hâm mộ.
Mà trong lòng nàng cũng nửa điểm đều oán hận hai , bởi vì nàng cũng thương yêu, cảm giác chia sẻ thương với khác.
Cho nên hôm nay trở khách sạn đằng , nàng mới thể nào tiếp thu dùng thủ đoạn xa như câu dẫn vương gia, thà rằng chính uống độc dược.
Đương nhiên, độc d.ư.ợ.c cũng là nàng chuẩn sẵn từ .
Nàng sớm đường chuẩn sẵn bình độc d.ư.ợ.c , nếu như hôm nay nàng tiến vương phủ, như nàng sẽ uống hết bình độc d.ư.ợ.c khi viên phòng, để bảo thể trong sạch cùng của .
"Các ngươi, các ngươi thật sự nguyện ý giúp chúng ?" Cố Vãn Nguyệt lúc đối với Khương Vân Cẩm ấn tượng , đối với loại đáng thương , nàng xưa nay ôn nhu.
"Người hữu tình cuối cùng sẽ thành thuộc, nguyện ý tác thành cho hai ngươi." Cố Vãn Nguyệt tiếp tục .
"Chỉ điều, rốt cuộc lựa chọn thế nào, là xem hai các ngươi tự quyết định." Trần T.ử Vọng rõ sự lựa chọn của nàng.
"Khương cô nương, nếu như ngươi nguyện ý, thể tác thành cho ngươi và Trần T.ử Vọng." "Ta……" Ánh mắt Khương Vân Cẩm sáng lên, định gật đầu, nàng chợt nhớ điều gì, vội vàng lắc đầu.
"Ta thể đồng ý, mẫu của vẫn còn ở Kinh Thành. Nếu như bỏ thẳng một mạch, tin tức truyền đến Kinh Thành, mẫu của liền thể giữ tính mạng." Thế nên, nàng mới lựa chọn uống t.h.u.ố.c độc, cho dù là c.h.ế.t, cũng dám bỏ trốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/460.html.]
"Vân Cẩm……" Nhắc đến chuyện , Trần T.ử Vọng cũng trầm mặc.
Hắn , vướng bận nên tự nhiên cần lo lắng chuyện .
Thế nhưng Khương Vân Cẩm khác, nàng từ nhỏ sống nương tựa lẫn với mẫu , thể dùng tính mạng mẫu để đổi lấy hạnh phúc cho bản ?
Khương Vân Cẩm thành khẩn : "Vương gia và Vương phi, hai các ngươi thực lòng yêu . Trong mắt của các ngươi vò một hạt cát, tiểu nữ cũng từng nghĩ đến việc phá hoại hai ." Khương Vân Cẩm , Hoàng Thượng phái nàng đến, chẳng qua là cài bên cạnh Trấn Bắc Vương một tên gian tế, đồng thời phá hoại tình cảm giữa Tô Cảnh Hành và Cố Vãn Nguyệt.
"Nếu như Vương gia và Vương phi thể tin tưởng , khi trở về sẽ uống t.h.u.ố.c độc, giả vờ bệnh cấp tính c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, mong rằng hai hãy rủ lòng thương." "Vân Cẩm, ngươi……" Lòng bàn tay Trần T.ử Vọng run rẩy, thật sự ngờ rằng, đến lúc , đối phương vẫn còn đang nghĩ cho .
"Lòng thương," Khương Vân Cẩm về phía , lấy hết dũng khí : "Ta vốn thực lòng đến kết hôn với , trong đầu chỉ ngươi, thế nhưng Công chúa uy h.i.ế.p , nếu đến, liền sẽ g.i.ế.c mẫu và ngươi.
Ta thể nào lấy tính mạng của các ngươi trò đùa, nếu hi sinh một thể thành hai , nguyện ý." Hai ôm đầu rống, quả nhiên là một đôi uyên ương khốn khổ.
Chillllllll girl !
Cố Vãn Nguyệt ở bên cạnh thấy đành lòng, nhịn nhắc nhở: "Hai các ngươi hỏi , biện pháp nào đưa mẫu Khương cô nương ngoài?" Trần T.ử Vọng:…… Khương Vân Cẩm:…… , bọn họ thật sự quên mất vấn đề . Cũng là vì trong lòng hai mặc định rằng, Cố Vãn Nguyệt tuyệt đối chuyện , dù Kinh Thành bên là địa bàn của Hoàng đế, đưa Khương phu nhân ngoài thì dễ dàng ?
Cố Vãn Nguyệt nghĩ kỹ phương án, nàng lấy một viên đan d.ư.ợ.c từ trong ngực.
"Đây là đan d.ư.ợ.c giả c.h.ế.t do điều chế, ngươi ăn nó, sẽ còn hô hấp, các giác quan phong bế, giống như c.h.ế.t bình thường." Ánh mắt Quỷ Y sáng lên: "Ta sát, đời viên d.ư.ợ.c thần kỳ như , nha đầu thối tha , đồ như , ngươi cho ?" "Trước đây lão nhân gia ngài cũng hề hỏi mà." Mắt thấy Quỷ Y chằm chằm viên d.ư.ợ.c của nàng một cách hiếm , bất cứ lúc nào cũng đoạt lấy nghiên cứu, khiến Cố Vãn Nguyệt vội vàng giải thích:
"Ngươi yên tâm, viên t.h.u.ố.c nhiều, chỉ một viên tay ." "Vậy thì , thì ." Quỷ Y cuối cùng cũng thu hồi ánh mắt: "Hắc hắc, đợi ngươi giải quyết xong, đưa cho một viên đan d.ư.ợ.c để nghiên cứu nhé." "Được." Cố Vãn Nguyệt gật đầu, Quỷ Y thỏa mãn , nàng đầu đưa đan d.ư.ợ.c cho Khương Vân Cẩm.
"Sau khi ngươi trở về, hãy ăn viên đan d.ư.ợ.c , trong vòng nửa canh giờ nó sẽ phát tác, đến lúc đó sẽ cho vụng trộm đưa t.h.i t.h.ể của ngươi ngoài." Trần T.ử Vọng bừng tỉnh đại ngộ: "Cứ như , danh nghĩa Khương Trắc Phi c.h.ế.t, về Vân Cẩm liền thể sống cuộc sống ." "Cũng tính là quá đần, thể hiểu rõ chân tướng trong đó." Cố Vãn Nguyệt : "Để cho thỏa, ngươi nếu ăn viên t.h.u.ố.c giả c.h.ế.t , trong một đoạn thời gian dài cũng thể dùng bộ mặt thật gặp ." Khương Vân Cẩm sững sờ gật đầu: "Vậy mẫu bên ……" "Ta sẽ phái đến Kinh Thành một chuyến, đưa mẫu ngươi tới đây, để hai con các ngươi đoàn tụ."