Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 474

Cập nhật lúc: 2025-11-24 06:23:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tuỳ ngươi."

Cố Vãn Nguyệt theo bản đồ bên trong. Đợi lát nữa nếu gặp lúc cần ẩn nấp, nàng sẽ sớm đ.á.n.h ngất Xuân Cúc.

Có sự chỉ dẫn của bản đồ, ba nhanh tới cửa địa cung.

Nhìn hai bên cửa là hai pho tượng sư t.ử đá to lớn, cùng với các tiêu chí cánh cửa, Cố Vãn Nguyệt chợt cảm thấy, lẽ nào địa cung là lăng mộ của một vị đại nhân vật nào đó ?

"Tướng công, ngươi từng ai xây dựng lăng mộ ở nơi ?"

"Không ." Tô Cảnh Hành lắc đầu.

Ninh Cổ Tháp nghèo nàn xa xôi, trong hoàng thất sẽ xây dựng lăng mộ ở chỗ .

"Có lẽ là của một phú ông nào đó thôi."

Nhìn cánh cửa lớn mở , Cố Vãn Nguyệt suy đoán hẳn là ngư dân tiến trong địa cung.

"Nương tử, nắm tay nàng."

Tô Cảnh Hành , nhưng từ khi tiến địa cung , một cảm giác kỳ lạ. Giống như thứ gì đó đang triệu hoán .

Tiến cánh cửa lớn, bên trong là một hành lang dài, hai bên hành lang là vách đá bóng loáng, bên trong vô cùng tối tăm, Cố Vãn Nguyệt thể lấy thêm một chiếc đèn pin cường quang để chiếu sáng.

Cũng may Xuân Cúc dường như sợ đến choáng váng, nhắm mắt theo sát phía bọn họ, căn bản dám lên tiếng.

"Phía dường như ."

Đi thời gian uống nửa chén , Cố Vãn Nguyệt dường như cảm nhận phía đang kêu cứu, nàng cùng Tô Cảnh Hành , hai vội vàng bay lên .

Chỉ thấy tại chỗ sâu hành lang, một đất trống trải, bên trong ngổn ngang lộn xộn đổ đầy .

"Đói quá, c.h.ế.t đói ."

"Ai tới cứu chúng nha?"

"Sắp chịu đựng nổi nữa ......"

Cố Vãn Nguyệt dùng đèn pin lia lia , thoáng thấy Nam Dương Vương ở góc, vội vàng chạy tới.

Lúc , những ngư dân đều hoặc nhiều hoặc ít hôn mê , chỉ Nam Dương Vương là còn tỉnh dậy.

Chillllllll girl !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/474.html.]

Trông thấy hai , mặt Nam Dương Vương lộ vẻ kích động.

"Vương gia, Vương phi, vì hai vị ở nơi ?" Cố Vãn Nguyệt lấy một chi nước đường đưa cho Nam Dương Vương, đồng thời giải thích:

"Ta cùng tướng công tin ngươi xảy chuyện, liền roi thúc ngựa chạy tới đây. Ngươi thương đấy chứ?" Nam Dương Vương vô cùng cảm động, liền hướng hai chắp tay thi lễ.

"Đa tạ Vương gia và Vương phi vẫn còn ghi nhớ lão phu." Cố Vãn Nguyệt thấy thần sắc suy yếu, vội vàng , "Mau mau uống hết chỗ nước đường , nó thể giúp ngươi khôi phục thể lực." "Tốt." Nam Dương Vương lời mở nước đường , uống một ngụm, quả nhiên cảm thấy khí lực khôi phục ít, liền vội vàng ừng ực ừng ực uống hết sạch chỗ nước đường còn .

Trong lúc Nam Dương Vương uống nước đường, Cố Vãn Nguyệt thăm dò xem những ngư dân khác, nàng phát hiện cơ bản những ngư dân đều đang bất tỉnh vì đói.

Xuân Cúc cũng chạy tới xem xét, nhưng khi tìm một vòng, nàng phát hiện phu quân của .

"Đại Ngưu Ca , vì thấy Đại Ngưu Ca?" Đại Ngưu là đầu tiên rơi xuống vòng xoáy, theo lý mà , cũng nên ở chỗ , thế nhưng vì tìm thấy ?

Xuân Cúc sốt ruột đến điên .

Vừa mới trông thấy những ngư dân , trong lòng nàng vui mừng, cứ ngỡ cuối cùng tìm phu quân, thật ngờ đến khi kỹ , thì một ai là Đại Ngưu Ca.

Cố Vãn Nguyệt cũng phát hiện rằng ngư dân trong sơn động chỉ sáu , cộng thêm Xuân Cúc thì là bảy .

Thế nhưng, cuốn sổ nhỏ của thôn trưởng đưa cho nàng ghi chép mười hai , cách khác là năm ở chỗ .

Vì những ngư dân khác vẫn đang hôn mê, Cố Vãn Nguyệt đành đầu hỏi Nam Dương Vương.

"Khi ngươi tới đây cũng chỉ những ? Những khác ? Vương gia ?" Nam Dương Vương lắc đầu, gật đầu, "Khi lão phu tới, tất cả ngư dân đều ở đây." "Vậy bây giờ vì chỉ sáu ?" "Một ngư dân nhốt ở đây lâu, bọn họ ăn sạch bộ những thứ thể ăn trong ." "Không còn cách nào, chúng đành quyết định cử một địa cung tìm kiếm thức ăn." Nam Dương Vương chỉ chỗ sâu của địa đạo, "Kết quả, mới bước , chúng liền gặp một đám quái vật vô cùng hung ác. Những còn đều chạy thoát ngoài, chỉ còn sáu vẫn còn ở bên trong." Nghe thấy lời , Xuân Cúc trực tiếp ngã liệt xuống đất.

"Đại Ngưu Ca của c.h.ế.t ở trong đó ?" Nàng hề suy nghĩ, liền dậy, lao thẳng về phía sâu bên trong địa đạo.

"Cho dù c.h.ế.t, cũng c.h.ế.t cùng một chỗ." "Ngươi thể !" Nam Dương Vương vội vàng ngăn , "Một cô gái yếu ớt chẳng khác nào chịu c.h.ế.t. Quái vật vô cùng đáng sợ, ngay cả lão phu cũng đối thủ của chúng." Cố Vãn Nguyệt phát hiện cánh tay Nam Dương Vương quả thực thương, hơn nữa vết thương vẻ như là thứ gì đó cắn.

"Vương gia, để xem vết thương của ngài nhiễm độc ." Nam Dương Vương gật đầu, để lộ vết thương cho nàng xem. Cũng may, khi xem xét, vết thương độc.

Ở bên , Xuân Cúc vẫn cứ xông trong.

"Cho dù để sống sót thì còn ý nghĩa gì chứ? Đại Ngưu Ca c.h.ế.t, chi bằng c.h.ế.t cùng còn hơn, để cho quái vật ăn cũng cả." Xuân Cúc , thừa lúc chú ý, bỗng nhiên chạy thẳng sâu bên trong hang động.

Cũng may Cố Vãn Nguyệt nhanh tay lẹ mắt, bay vọt tới, dùng một cái thủ đao đ.á.n.h nàng ngất xỉu.

Nàng đặt Xuân Cúc xuống đất , đầu với Tô Cảnh Hành:

"Tướng công, chúng cùng xem thử ."

Loading...