Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 511

Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:48:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Làm phiền ngươi giúp một chút, đem Tống tỷ tỷ mang lên giường ." Cố Vãn Nguyệt lên tiếng chào hỏi Chu Sinh.

Chu Sinh gật gật đầu, hai lời liền ôm Tống Tuyết, động tác nhẹ nhàng đưa nàng đặt lên giường.

Chớ là một thư sinh, cao lớn, nhưng khí lực cũng nhỏ.

"Ân, khó chịu......" Vừa đặt xuống, Chu Sinh dậy rời , thì Tống Tuyết bắt lấy tay áo của , khẽ nỉ non một tiếng.

Chu Sinh chỉ thấy nàng, vốn ngày thường đoan trang xinh , giờ phút hai gò má đỏ bừng, hai con ngươi đẫm nước, tràn đầy xuân tình nhu hòa, hầu kết giật giật, tai đều đỏ.

Hắn vội vàng rút tay , lưng với Tống Tuyết, với Cố Vãn Nguyệt, "Tại hạ xin phép cửa chờ." "Tốt." Cố Vãn Nguyệt liếc Chu Sinh, thấy chỉ cứu Tống tỷ tỷ, mà còn là một quân t.ử chính trực.

Cố Vãn Nguyệt bắt mạch cho Tống Tuyết, may mắn Chu Sinh mặc dù chế mê tình hương, nhưng vật gì quá mạnh, d.ư.ợ.c lực của mê tình hương cũng hề cường hãn.

Cố Vãn Nguyệt lấy từ trong gian một viên thanh tâm cho nàng uống , đó dùng ngân châm để xua tà hỏa trong cơ thể nàng , chỉ trong chốc lát, Tống Tuyết dần dần yên tĩnh trở .

Cố Vãn Nguyệt xác nhận nàng , nàng đắp chăn, ngoài.

Chu Sinh liền vội vàng tiến lên hỏi, "Chu thiếu phu nhân thế nào ?" Cố Vãn Nguyệt thấy vẻ quan tâm trong mắt , giống tình cảm bạn bè bình thường, trong lòng khẽ động, đáp, "Không việc gì, bất quá trong thời gian ngắn tỉnh , ít nhất chờ mấy canh giờ." "Không việc gì là ," Chu Sinh thở dài một , cũng hỏi thêm gì, chắp tay , "Không việc gì xin phép rời ." Cố Vãn Nguyệt chút ngoài ý , "Ngươi đợi Tống tỷ tỷ tỉnh ?" Chu Sinh rõ ràng ý tứ với Tống tỷ tỷ, đợi nàng tỉnh , gì cũng nên để nàng cứu nàng.

Chu Sinh lắc đầu, "Chu thiếu phu nhân hôm nay vốn kinh sợ, thêm chuyện như thế cũng chuyện vẻ vang gì, nghĩ nàng sẽ thấy quá nhiều , cứ để nàng nghỉ ngơi thật ." Nói xong liền vội vàng cáo từ rời .

Cố Vãn Nguyệt nhịn cảm thán, Chu Sinh tuy rằng xui xẻo một chút, nhưng phong độ, phẩm hạnh tệ.

"Phu nhân," Hồng Chiêu từ trong nhà , nhếch miệng, "Chu Xá thật là buồn nôn, nô tỳ bất quá là hù dọa một chút, kết quả mà sợ đến đái quần......" Mùi vị đó, trực tiếp nàng chạy ngoài.

"Ngươi phái mấy trông chừng Chu Xá, gọi Tần ma ma bên cạnh Tống tỷ tỷ đến chăm sóc nàng." Cố Vãn Nguyệt phân phó xong, nhấc chân phòng , hôm nay nàng là nữ chủ nhân, thể rời quá lâu, nếu sẽ gây nên nghi ngờ của các tân khách.

Chu lão phu nhân thấy Tống Tuyết mãi về, mà bên cạnh Cố Vãn Nguyệt gọi Tần ma ma , khỏi lo lắng, "Là Tuyết Nhi xảy chuyện gì ?" Cố Vãn Nguyệt vội vàng , "Không , Tống tỷ tỷ thắng nổi tửu lực, chút choáng đầu, đang ngủ trong buồng lò sưởi, để Tần ma ma chăm sóc nàng." Chu lão phu nhân chút nghi ngờ, nàng vẫn bên cạnh Tống Tuyết, đương nhiên con dâu chỉ uống hai chén rượu trái cây.

thấy Cố Vãn Nguyệt , trong lòng mơ hồ phỏng đoán, vội vàng cho Tần ma ma ngoài.

"Lão phu nhân cần lo lắng, đợi yến hội kết thúc, sẽ dẫn ngài tìm Tống tỷ tỷ." Cố Vãn Nguyệt nhẹ nhàng một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/511.html.]

Sở dĩ để Chu lão phu nhân ngay bây giờ, là lo lắng Chu lão và Chu lão phu nhân đột ngột rời tiệc, sẽ lớn chuyện, tiết lộ tin tức.

Hơn nữa, nàng tính toán đợi Tống Tuyết tỉnh , hỏi ý kiến nàng xem nên xử lý như thế nào.

Chu lão phu nhân lời cam đoan , trong lòng an tâm ít, vội vàng chăm sóc Niếp Niếp.

"Đã xảy chuyện gì?"

Các loại Cố Vãn Nguyệt tới bên cạnh, Tô Cảnh Hành đặt chén rượu xuống, khẽ giọng hỏi nàng.

Vừa còn nhiều quan quyền quý tiến lên mời rượu, bây giờ thấy ánh mắt của Trấn Bắc Vương, từng đều hiểu chuyện mà lui xuống.

Cố Vãn Nguyệt ghé tai thầm thì vài câu, khiến Tô Cảnh Hành biến sắc.

"Hắn dám gan lớn đến ?" "Cũng hẳn," Cố Vãn Nguyệt buông tay, "Cũng may Chu Sinh kịp thời đuổi đến." Hai vợ chồng nhỏ một lúc, tiếp tục chủ trì yến hội đầy sống động. Hôm nay, trong yến hội ít quen đến, Nghiêm gia, Lý gia và Thịnh gia đều phái đại diện tới dự.

Cố Vãn Nguyệt nhân cơ hội mời Nghiêm lão gia đến Đồng Sơn Thư Viện dạy học, giao cho ông chức quản sổ sách, thật sự chút khuất tài.

"Tỷ tỷ," Nghiêm Ti Nguyên ôm lấy bắp chân Cố Vãn Nguyệt, đôi mắt đen láy tràn đầy sùng bái.

Kể từ khi Cố Vãn Nguyệt và những khác chuyển đến Ngọc Thành, Nghiêm Ti Nguyên lâu gặp nàng.

"Ti Nguyên, lâu gặp, ngươi cao lớn hơn ." Đứa nhỏ đúng là lớn nhanh, bao nhiêu tháng gặp, cao lên một đoạn.

Nghiêm Ti Nguyên đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu.

"Xắn Nguyệt tỷ tỷ vẫn xinh như ." Cố Vãn Nguyệt lời dỗ ngọt của mà tâm hoa nộ phóng, nghĩ thầm, đứa nhỏ đấy, tuổi nhỏ mà dỗ như , lớn lên còn sẽ bao nhiêu cô nương vì mà thần hồn điên đảo.

"Ta thể sờ một chút tiểu ?" Nghiêm Ti Nguyên Tiểu Trạm Trạm, chút hiếu kỳ.

"Được chứ." Cố Vãn Nguyệt bảo nhũ mẫu ôm hài t.ử xuống thấp một chút, Nghiêm Ti Nguyên dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm khuôn mặt Tiểu Trạm Trạm, Tiểu Trạm Trạm liền nắm lấy ngón tay .

Hai cặp mắt, bốn mắt , mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Chillllllll girl !

 

Loading...