Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 518

Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:53:26
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vãn Nguyệt bất đắc dĩ ánh mắt của bọn họ cho mềm lòng: "Ta đồng ý với các ngươi, thể . mà,"

Nàng cảnh cáo: "Tuyệt đối chạy lung tung, thường xuyên theo bên cạnh và đại ca các ngươi."

"Vâng, chúng cam đoan ." Hai đồng thanh gật đầu.

Miệt Thanh Uyển : "Vãn Nguyệt tỷ, sẽ giúp trông chừng Tô T.ử Khanh!"

"Là trông chừng ngươi mới đúng chứ." Tô T.ử Khanh ôm ngực, cãi .

"Uy uy uy, ngươi cái gì đó, với cái công phu mèo ba chân của ngươi, mà còn trông ."

Hai ầm ĩ trong sân, Cố Vãn Nguyệt mặt đen đuổi : "Đi mau mau, đến chỗ khác mà chơi."

Tô T.ử Khanh và Miệt Thanh Uyển một tiếng, vội vàng chạy thật xa.

Ba ngày , Tô T.ử Khanh và Miệt Thanh Uyển sớm đến Cố phủ chờ Cố Vãn Nguyệt dẫn họ xuất phát hội đấu giá.

"Đại tẩu, hôm nay thật nha."

Cố Vãn Nguyệt mặc một váy dài màu xanh nhạt, đến mức gì sánh , Tô Cảnh Hành cũng cải trang, mặc một trường bào màu xanh sẫm.

"Đi thôi."

Tô Cảnh Hành nắm tay Cố Vãn Nguyệt, hai thong thả bước lên xe ngựa.

Tô T.ử Khanh, Miệt Thanh Uyển, Tô Cẩm Nhi và Nhiếp Thanh Lam bốn , thì một chiếc xe ngựa phía .

"Nương tử, hôm nay nàng thật ."

Vừa lên xe ngựa, Tô Cảnh Hành liền si ngốc Cố Vãn Nguyệt.

Cái ánh mắt cuồng nhiệt , khiến nàng chút đỏ mặt.

"Tướng công, đừng cứ mãi như ."

Tô Cảnh Hành kéo tay nàng, đặt trong lòng bàn tay xoa nắn: "Nàng là nương t.ử của , nàng thì ai."

Trong xe ngựa, bầu khí dần trở nên mập mờ.

Tô Cảnh Hành đặc biệt hưởng thụ thời gian hai ở bên , tính toán từ Ngọc Thành đến hội đấu giá mất một canh giờ, đều thể ở riêng cùng nương tử.

Khóe miệng nhếch lên, bỗng nhiên, giọng vội vã của Tống Tuyết truyền đến.

"Vãn Nguyệt, chờ một chút, chờ một chút!"

Cố Vãn Nguyệt vội vàng vén rèm xe lên liền thấy, Tống Tuyết kéo váy từ phía chạy tới.

"Tống tỷ tỷ, ngươi đến đây?"

"Ta các ngươi hội đấu giá, thể nào dẫn cùng ?"

Tống Tuyết chạy đến thở hồng hộc, Cố Vãn Nguyệt nhiệt tình gật đầu:

"Đương nhiên thể, Tống tỷ tỷ mau lên ngựa xe ."

Tống Tuyết liền lên xe ngựa, sắc mặt Tô Cảnh Hành chút tối sầm, gian hai tan biến.

Thấy Tống Tuyết bước lên, Tô Cảnh Hành bèn xuống xe cưỡi ngựa, khiến nàng chút ngại ngùng:

"Ta quấy rầy hai các ngươi ?"

"Không , ." Cố Vãn Nguyệt lắc đầu, sát Tống Tuyết, "Tống tỷ tỷ, ngươi đến hội đấu giá ?"

"Cha chồng trong các vật phẩm đấu giá Hắc Hùng Tâm, nên bảo đến mua." Tống Tuyết giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/518.html.]

Cố Vãn Nguyệt gật gù, Hắc Hùng Tâm công hiệu bổ trợ tim mạch, xem Chu Lão mua cho Chu Lão Phu Nhân, quả là tình yêu giữa những lớn tuổi!

Tống Tuyết thổ lộ: "Ta từng qua hội đấu giá, lo lắng sẽ xảy chuyện ngoài ý . Nghe các ngươi cũng , liền vội vàng chạy đến, định cùng các ngươi chung."

Cố Vãn Nguyệt : "Không sai, chúng cũng đến xem náo nhiệt, thì cùng ."

Tống Tuyết thấy yên tâm hơn nhiều, Cố Vãn Nguyệt tiện thể hỏi về chuyện của Chu Xá.

Tống Tuyết lạnh : "Cha chồng sai đưa về Tịnh Châu, chính nghĩ một kế, giả vờ lòng một kỹ nữ, cưới thì chịu, nên mới viện cớ để từ hôn với ."

Cố Vãn Nguyệt tặc lưỡi: "Tuần tự hại , thể hề lưu tình a."

Thật trong phòng, Tô Cảnh Hành gì với .

" , bất quá, chỉ cần thể thành công từ hôn, thoát khỏi tên cặn bã ."

Tống Tuyết vẫn còn chút lo lắng.

Đáng tiếc Chu Xá c.h.ế.t, nàng sợ tên cặn bã sẽ trả thù.

"Phải , hỏi ngươi một chuyện."

Tống Tuyết chợt nhớ điều gì, thôi, Cố Vãn Nguyệt vội vàng :

"Ngươi cứ hỏi ."

Nàng c.ắ.n cắn môi, lắc đầu: "Thôi , lẽ là nghĩ sai, ."

Cái vẻ ấp a ấp úng , cho Cố Vãn Nguyệt cảm thấy m.ô.n.g lung, thầm nghĩ nàng rốt cuộc hỏi cái gì, thể thẳng .

Một lúc lâu , xe ngựa dừng bên ngoài hội đấu giá.

Bên ngoài đậu ít xe ngựa kín đáo, nhiều dùng khăn che mặt, hoặc đội mũ che, tuần tự hội đấu giá.

Cố Vãn Nguyệt và những khác thì che mặt, dù đây chính là địa bàn của chính họ.

"Nương tử,"

Tô Cảnh Hành đột nhiên dùng ánh mắt hiệu về phía xa, Cố Vãn Nguyệt thuận theo ánh mắt của qua.

Nàng thấy một thanh niên nam tử, dẫn theo hai gã sai vặt, thận trọng bước từ cửa , đó nhân viên tạp vụ của hội đấu giá dẫn họ phòng bao.

Cố Vãn Nguyệt liếc phòng bao, là phòng 2.

"Tướng công, đó là Lục Vương Gia ?"

"Không sai." Tô Cảnh Hành gật đầu, quen Lục Vương Gia, rõ tướng mạo đối phương.

Chillllllll girl !

Ha ha, Cố Vãn Nguyệt lạnh, nghĩ đến mấy Lục Vương Gia từng ám hại bọn họ đây.

Nay, còn dám tới địa phận Ninh Cổ Tháp, quả là gan lớn.

"Vương gia, Vương phi mời theo tiểu nhân đến phòng một."

Nhân viên tạp vụ đến mặt hai , Tô Cảnh Hành thản nhiên : "Dẫn đường phía ."

Hắn nắm tay Cố Vãn Nguyệt, hai lẳng lặng đ.á.n.h giá phòng đấu giá.

Nhiếp Thanh Lam và những khác thì hưng phấn theo phía .

"Trời ạ, vẫn là đầu tiên tới hội đấu giá." Miệt Thanh Uyển hai mắt sáng rực, quá đỗi mới lạ.

Tô T.ử Khanh ôn nhu : "Nếu nàng ưa thích, về chúng sẽ đến thường xuyên hơn."

Nhiếp Thanh Lam liếc mắt: "Xin nhờ, buổi đấu giá ba năm mới tổ chức một thôi."

Tô T.ử Khanh chút giữ nét mặt: "Ngươi vẻ hiểu rõ về buổi đấu giá , ngươi tới nhiều ?"

Loading...