Cố Vãn Nguyệt khó chịu lắc đầu, "Ngươi và là vợ chồng, giữa phu thê cần những lời khách sáo, xa lạ như , vả cũng là vì cân nhắc cho bách tính Ninh Cổ Tháp." Nàng tuy Đại Tề thuần túy, nhưng từng qua tiểu thuyết gốc, cũng Đột Quyết đối với bách tính Đại Tề thể là truy cùng g.i.ế.c tận.
Biên cảnh hàng năm đều Đột Quyết vượt qua phòng tuyến đến đây bắt bách tính , ngược sát và g.i.ế.c hại, ngay cả phụ nữ và trẻ em cũng tha.
Có thể suy , một khi những như lẫn Ninh Cổ Tháp, chừng sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Ninh Cổ Tháp.
"Ninh Cổ Tháp cũng là gia viên xây dựng nên, là thế ngoại đào nguyên tạo , nếu bọn ở đây động thủ, cũng đồng ý." Cố Vãn Nguyệt mỉm , Tô Cảnh Hành dịu dàng về phía nàng, linh hồn hai tại khoảnh khắc đạt đến sự cộng hưởng.
Nếu quyết định tìm kiếm bộ phòng đấu giá một phen, tiên cần bản đồ của phòng đấu giá.
Ý thức của Cố Vãn Nguyệt tiến gian, yêu cầu hệ thống khẩn cấp cung cấp một bản đồ phòng đấu giá cho nàng.
Sau đó hai lấy cớ việc, rời khỏi phòng một.
"Đại ca và đại tẩu hôm nay , trông vẻ bận rộn?" Nhiếp Thanh Lam bĩu môi, "Các ngươi , một khi lúng túng sẽ giả vờ rằng bận rộn. Vương gia chắc chắn là quá lúng túng, sợ các ngươi nhạo sự bất lực của , cho nên tìm cớ rời ." Mấy tiểu hài nhi , Tô T.ử Khanh lắc đầu, "Ta hiện tại vẫn dám tin, đại ca minh thần võ của bất lực, thế nào cũng giống nha." Nhiếp Thanh Lam lắc đầu, "Cái ngươi , một từ gọi là miệng cọp gan thỏ, chừng đại ca ngươi chỉ là vẻ ngoài cường tráng, kỳ thực phương diện căn bản ." Tô Cẩm Nhi lập tức nổi giận, "Ngươi chuyện thể nào uyển chuyển một chút , như cũng quá khó , nếu đại ca thấy, hẳn sẽ đau lòng." " nha, nếu đại ca chúng ở đây nghị luận bất lực, khẳng định sẽ khó chịu." Mặc dù mấy ngoài miệng còn tin, nhưng trong đầu nhận định sự thật Tô Cảnh Hành bất lực, Tô T.ử Khanh đáng thương về phía Quỷ Y, cầu xin , "Tiền bối xem ở việc đại ca và đại tẩu đối với ngươi như , khi trở về ngươi nhất định nghiên cứu cái thứ gì mà mãnh ngưu đan đó, mau cứu đại ca ." Quỷ Y đang say mê trong niềm vui phát tài, phất tay, sảng khoái gật đầu.
"Việc nhỏ, việc nhỏ." Hắn chợt nhớ tới điều gì đó, "Bất quá lão già chợt nhớ , đại tẩu các ngươi cũng y thuật, cô nàng còn trị hết sự bất lực của , đan d.ư.ợ.c của lão già thật sự thể ?" Mấy : Làm đây? Bọn cũng nha.
Nếu Tô Cảnh Hành ở đây thấy những lời của bọn , đoán chừng sẽ tươi sống tức hộc máu. Lại vợ chồng hai rời khỏi phòng 1, tìm một góc tối .
Cố Vãn Nguyệt đem bản đồ hệ thống truyền tống cho nàng in dấu một bản, lấy từ trong gian .
Lập tức bộ bố cục phòng đấu giá hiện mặt hai , giờ phút nơi bọn đang là trung tâm phòng đấu giá, bốn phía xung quanh đều là khách nhân của phòng đấu giá.
Còn về bảo vật của phòng đấu giá, thì cất giữ trong kho hàng phía , nơi đó thủ vệ ba tầng trong ba tầng ngoài.
Và trong đó còn một căn phòng nhỏ đáng chú ý.
Tô Cảnh Hành giải thích , "Âm Sơn Hắc Thị tổ chức hội đấu giá ở Ninh Cổ Tháp, khẳng định quản sự chủ trì hội đấu giá, đoán quản sự hẳn đang ở trong gian phòng đó." Cố Vãn Nguyệt hiếu kỳ , "Trường hợp lớn như , chủ nhân chợ đen xuất hiện ?" Tô Cảnh Hành lắc đầu, "Chủ nhân Âm Sơn Hắc Thị đến vô ảnh vô tung, ai cũng là ai. Bình thường xưa nay tùy tiện lộ diện mặt khác, đều giao cho ba quản sự của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/523.html.]
Lần quản sự Ninh Cổ Tháp để tổ chức buổi đấu giá tên là Tiền Đại.
Chillllllll girl !
Cố Vãn Nguyệt như điều suy nghĩ, xem chủ nhân của buổi đấu giá thật sự đỗi thần bí.
Nếu từng xuất hiện mặt khác, thì xem như chạm mặt trực tiếp với , lẽ cũng thể nhận là chủ nhân của hội đấu giá.
Nói cách khác, tìm thì khác nào mò kim đáy biển.
"Mặc dù chúng từng gặp qua chủ nhân của hội đấu giá , nhưng ba vị quản sự trướng thì nhất định gặp ."
Mắt Cố Vãn Nguyệt sáng lên, nàng hề chần chừ mà lập tức mang theo Tô Cảnh Hành thuấn di lên xà nhà của căn phòng nhỏ .
Hai đến nơi mới căn phòng nhỏ ở vị trí cao nhất bên trong sàn bán đấu giá, ở phía thể thấy rõ ràng nhất cử nhất động của bộ phòng đấu giá.
Ngay giờ khắc , đang trong phòng chính là một nam nhân trung niên chút mập mạp và xí, bên cạnh còn một vị mỹ nữ xinh , đang đút nho cho ăn.
"Tiểu yêu tinh, việc hầu hạ càng ngày càng dễ chịu."
"Gia, nô tỳ còn thể khiến ngài thoải mái hơn nữa cơ."
Nữ t.ử đặt quả nho miệng đào của , miệng đối miệng, dùng chiếc lưỡi linh hoạt đẩy quả nho trong miệng Tiền Quản Sự.
Tiền Quản Sự lập tức kích động, một đôi tay lớn dùng sức xoa nắn nữ tử, trong phòng chỉ chốc lát liền vang lên âm thanh thích hợp với trẻ nhỏ.
Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành đồng loạt đỏ mặt.
Hai tuyệt đối ngờ rằng, đến căn phòng liền chứng kiến một màn thích hợp với trẻ nhỏ như .
May mắn , thời gian của vị quản sự họ Tiền khá ngắn, chỉ một lát hành quân lặng lẽ, nếu thật sự là quá đỗi tra tấn .
Tô Cảnh Hành khẽ dùng khẩu ngữ với Cố Vãn Nguyệt, "Nữ t.ử là Đột Quyết."