Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 526

Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:58:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ta thế tất cả lửa than trong lư hương, đổi bằng lửa than độc."

Cố Vãn Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, chút may mắn:

Chillllllll girl !

"Cho nên lát nữa bọn dù dùng chiếc lư hương đó để đốt hương liệu, ở đây cũng sẽ trúng độc nữa."

May mắn là loại độc vốn vô sắc vô vị, nên dù nàng thế, của Âm Sơn Hắc Thị cũng thể nào phát hiện.

"Tướng công, tiếp theo chúng nên gì?"

Cố Vãn Nguyệt nghĩ rằng, nếu Âm Sơn Hắc Thị lựa chọn thông đồng với Đột Quyết để động thủ với bọn , tự nhiên thể tùy tiện bỏ qua.

Tô Cảnh Hành trầm ngâm : "Hôm nay ở đây đông đúc, trong những đến tham gia hội đấu giá thiếu kẻ phận quý giá, thể tùy tiện động thủ. Đợi đến khi hội đấu giá kết thúc, chúng một chuyến để tìm kiếm manh mối."

"Cũng ."

Cố Vãn Nguyệt gật đầu, hai chờ thêm một lúc, thấy bên ngoài gian còn động tĩnh gì nữa, mới từ bên trong bước .

Sau đó, cả hai tìm một cơ hội, lặng lẽ phòng một.

Lúc , hội đấu giá tiến hành đến hồi kết, nhưng mấy vẫn xem vô cùng phấn khởi.

"Trời ạ, tính toán sơ qua, hôm nay hội đấu giá bán đấu giá hơn bốn mươi kiện bảo vật. Số bạc bọn kiếm hôm nay, đơn giản là nhiều đếm xuể." Tô T.ử Khanh cảm thán.

Cái Âm Sơn hội đấu giá quả thật quá giàu .

Nhiếp Thanh Lam c.ắ.n một miếng dưa, "Ta với ngươi ? Âm Sơn Hắc Thị khai trương thì thôi, một khi khai trương là thể ăn ba năm. Tất cả vật phẩm đấu giá hôm nay, chợ đen thể rút một phần ba. Ngoại trừ vật phẩm đấu giá, bọn còn các hãng giao dịch, cũng là nơi kiếm tiền."

Miệt Thanh Uyển tắc lưỡi, "Nói như , chủ nhân đằng Âm Sơn Hắc Thị chẳng là vô cùng giàu ?"

"Khẳng định giàu. Nếu giàu như , đời cũng cần lo lắng gì nữa."

Nhiếp Thanh Lam lộ vẻ hâm mộ, Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành liếc .

Chủ nhân đằng Âm Sơn Hắc Thị giàu đến , chắc hẳn thiếu tiền tài, thật Đột Quyết dùng vật gì mà thể thuyết phục hợp tác.

Xem , ban đêm lẽ cần bắt lấy tiền quản sự để thẩm vấn cho rõ ràng.

"Đại ca, đại tẩu, hai trở về."

Tô T.ử Khanh mắt sắc, trông thấy hai từ bên ngoài bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/526.html.]

"Ân." Tô Cảnh Hành khẽ gật đầu, kéo tay Cố Vãn Nguyệt xuống, thầm nghĩ trong lòng về chuyện Quỷ Y.

"Đợi lát nữa khi hội đấu giá kết thúc, lão phu sẽ bắt mạch xem bệnh cho ngươi." Ngay từ đầu, Tô Cảnh Hành vẫn kịp phản ứng, tại bắt mạch.

Đợi đến khi lấy tinh thần, sắc mặt tối sầm , ánh mắt đầy vẻ u oán về phía Cố Vãn Nguyệt.

"Nương tử," Vì cái nhà , thực sự bỏ quá nhiều, khác hoài nghi là bất lực.

Cố Vãn Nguyệt giật giật khóe miệng, lúc nãy nàng chỉ một lòng nghĩ đến việc cạnh tranh với Lục Vương Gia, ngờ hiểu lầm ý của nàng.

"Khụ khụ, Quỷ Y, hiểu lầm , tướng công thể hề vấn đề." Quỷ Y vẻ mặt tỏ ý " hiểu", : "Yên tâm , yên tâm , thể vấn đề, chỉ là tùy tiện bắt mạch xem qua một chút thôi." Người trẻ tuổi còn ngượng ngùng dám thừa nhận.

Cố Vãn Nguyệt nghĩ: Có vẻ càng giải thích càng đen tối, bây giờ đây?

" , nãy chúng thấy hội đấu giá truyền đến một tiếng ầm vang, là chuyện gì ?" Cố Vãn Nguyệt nhớ , khi bọn họ ở trong kho hàng, thấy một tiếng động lớn.

Tô T.ử Khanh vội vàng đáp lời: "Cũng rõ là chuyện gì xảy , bao sương 40 đột nhiên sập, may mắn là đè trúng vị khách bên trong. Hiện tại vị khách nhân chuyển sang bao sương tạm thời ." Cố Vãn Nguyệt khẽ gật đầu, thấy việc liên quan đến bọn họ, liền tiếp tục hỏi thêm.

Rất nhanh, hội đấu giá chính thức kết thúc, lục tục kéo rời .

"Chu công tử, là ngươi?" Nhìn thấy Chu Sinh bước từ trong bao sương tạm thời, Cố Vãn Nguyệt khỏi kinh ngạc.

"Vừa đổ sập, là bao sương của ngươi ư?" " ." Chu Sinh dường như thành thói quen, bất đắc dĩ khổ: "Cũng may tổn thương đến những khác, nếu thực sự là của ." Các bao sương trong buổi đấu giá đều nối liền với , một bao sương sập, dễ dàng kéo theo các bao sương khác cùng sập theo.

Kết quả kỳ lạ , trừ phòng khách của Chu Sinh, những ở xung quanh , đều hề ảnh hưởng.

Nói đến, nếu phụ cần một vật, nhất định để tới tham gia hội đấu giá, sẽ bao giờ đến cái loại nơi đông như thế .

Khóe miệng Cố Vãn Nguyệt giật giật: "Chu công t.ử may mắn, quả nhiên danh bất hư truyền!" Chu Sinh ngượng ngùng .

Đợi đến ngoài cửa, phát hiện chiếc xe ngựa đỗ ở bên ngoài, Mã Nhi từ lúc nào tuột dây cương chạy mất, chỉ còn một chiếc xe ngựa trống rỗng.

Chu Sinh:......

Cố Vãn Nguyệt thấy thế thực sự chút đồng tình với đối phương, hảo tâm : "Chu công tử, bằng ngươi cùng xe ngựa của chúng , cùng chúng trở về luôn." "Thôi ." Chu Sinh sợ liên lụy bọn họ, hôm nay đặc biệt may.

"Lên đây , chỉ dựa hai chân của ngươi , tới khi nào mới đến." Cố Vãn Nguyệt gọi, Chu Sinh thấy xe ngựa của bọn họ rộng rãi, cũng từ chối nữa, vội vàng lên xe ngựa.

Vừa vén rèm lên, thấy một ngờ tới.

Tống Tuyết ngẩng đầu, cùng Chu Sinh bốn mắt .

Chu Sinh gương mặt , chợt nhớ đến ngày đó ở trong phòng quần áo tại Cố phủ, Tống Tuyết sắc mặt ửng hồng, nắm tay rằng khó chịu.

Loading...