"Thế nào nương tử?"
Tô Cảnh Hành còn đang xử lý công việc, thấy Cố Vãn Nguyệt vội vã tới, liền vội vàng dậy nắm lấy tay nàng.
Sờ lấy bàn tay nhỏ mềm mại của nương tử, trong lòng vui mừng khôn xiết, Cố Vãn Nguyệt trầm giọng ,
"Tướng công, mới dạo phố, phát hiện trong thành bỗng nhiên rộ lên tập tục ăn chuột."
"Nàng cũng chuyện ?"
Tô Cảnh Hành vẻ mặt nghiêm túc, đoán mục đích Cố Vãn Nguyệt vội vã tới,
"Nàng đang hoài nghi, việc liên quan đến Bách Hoa Các ."
"Không sai."
Cố Vãn Nguyệt gật đầu, việc tuyên truyền ăn chuột thể kéo dài tuổi thọ, giống tà giáo.
"Sáng sớm, Sở Phong cũng báo cáo việc ." Tô Cảnh Hành gọi Sở Phong , để thuật cho Cố Vãn Nguyệt một nữa.
"Không chỉ là ăn chuột, còn ăn các loại vật sống khác, thậm chí còn đến hươu thai,"
Sở Phong trầm giọng , "Những tập tục , đều là từ La Gia lưu truyền . Nghe đại tiểu thư La Gia, mấy năm vì bệnh nặng nên đưa đến đạo quán, kết quả đoạn thời gian tiếp về, chỉ dung mạo khôi phục như lúc hai mươi tuổi, ngay cả bệnh cũng khỏi. Vị đại tiểu thư là nhờ Thổ Phương t.ử (phương t.h.u.ố.c dân gian) trong đạo quán mà điều dưỡng, lúc đầu nhiều tin, kết quả ma ma (vú nuôi) nhà họ Tần bệnh đến mức xuống giường, nàng thử cho con trai bắt chuột sống về ăn, mà bệnh kỳ tích mà khỏi."
Cố Vãn Nguyệt càng càng thấy hợp lẽ thường, "Đơn giản là hoang đường, nếu ăn chuột mà thể trị bệnh, đời còn cần đại phu gì?"
Lại còn ăn chuột sống!
Nàng là rõ, nhiều tật bệnh, chính là từ chuột truyền sang .
Tô Cảnh Hành phất phất tay, ý bảo Sở Phong lui xuống .
"Ta sai điều tra La gia, vội, mất mấy tháng."
Hắn kéo Cố Vãn Nguyệt xuống, rót cho nàng một chén : "Hôm nay, của phòng đấu giá đến nha môn báo án, rằng một trận hỏa hoạn lớn đêm qua thiêu rụi hội đấu giá đến mức chẳng còn gì, Tiền quản sự và Lệ Cơ táng biển lửa."
Cố Vãn Nguyệt tuyệt đối đau lòng cho bọn họ, hai tâm tư độc ác, thiêu c.h.ế.t là đáng đời.
"Ngươi định xử lý việc như thế nào?"
"Ta sẽ giả vờ phái vài điều tra, đó trong lúc vô tình, để lộ tin tức phòng đấu giá bỏ t.h.u.ố.c độc lư hương."
Vẻ mặt Tô Cảnh Hành chút gian xảo, khiến Cố Vãn Nguyệt khẽ bật , quả thực cách vô cùng tuyệt vời.
Cứ như , cho dù chợ đen Âm Sơn gặp chuyện lớn như thế nào tại Ninh Cổ Tháp, bọn chúng cũng còn sức để gây chuyện.
Không chừng, còn sẽ từng đến phòng đấu giá tìm tàn dư của chợ đen Âm Sơn gây sự.
"Dám hợp tác với Đột Quyết, hết cứ lấy một chút lợi tức."
Tô Cảnh Hành chán ghét Đột Quyết, trong lời đều lộ sự ghét bỏ.
Hai đang chuyện, bên ngoài vang lên tiếng :
"Vương gia, La gia gửi thiệp mời, mời ngài và Vương phi ngày mai tham gia yến hội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/538.html.]
"Nhận lấy thiệp mời."
Tô Cảnh Hành trầm giọng , nhân tiện xem thử tình hình La gia rốt cuộc là như thế nào.
Chillllllll girl !
"Vậy về đây."
Cố Vãn Nguyệt đến chỉ mang tin tức cho Tô Cảnh Hành, khiến cảnh giác, thấy việc , nàng liền định trở về phủ luyện tập Ngự Thú Khúc.
"Đi , chờ về nhà." Tô Cảnh Hành cúi đầu, ôn nhu hôn lên trán nàng một cái.
Má Cố Vãn Nguyệt ửng đỏ, nhưng cũng kháng cự loại hành động , ngược còn cảm thấy ngọt ngào, liền hào phóng tận hưởng.
"Ta chờ ngươi."
Nàng đỏ mặt bước ngoài, nhận tim đập quá nhanh, mãi đến khi Thanh Liên tới, nàng mới cố gắng buộc khôi phục trạng thái bình thường.
"Đi thôi, chúng về phủ ."
Thanh Liên vội vàng dẫn xe ngựa, khi trở về Cố phủ, Cố Vãn Nguyệt định trực tiếp gian, nhưng phát hiện Nhiếp Thanh Lam đang tranh cãi với một nam t.ử cửa.
"Ngươi mau buông , về!"
"Nếu ngươi còn bức , sẽ đ.á.n.h ngươi."
Nhiếp Thanh Lam hùng hùng hổ hổ, đàn ông kéo tay nàng, lấy dũng khí :
"Ta buông , buông tay, ngươi sẽ bỏ chạy."
"Ta chạy thì liên quan gì đến ngươi, với ngươi quan hệ gì, ngươi dựa cái gì quản ?"
Nhiếp Thanh Lam liếc mắt, kỹ sắc mặt của nàng chút tự nhiên.
"Làm liên quan đến , Thanh Lam, sợ ngươi thương." Người đàn ông càng lúc càng kích động, mặt chút đỏ lên.
"Thôi , ngươi , tranh luận với ngươi nhiều nữa, ngươi theo ."
Hắn mạnh mẽ định kéo Nhiếp Thanh Lam , khiến Nhiếp Thanh Lam la to:
"Cứu mạng! Cứu mạng! Bạch trợn cướp đoạt dân nữ !"
"Mau qua đây mà xem!"
Cố Vãn Nguyệt vội vàng bảo Thanh Liên giúp đỡ, võ công của Thanh Liên cũng tồi, một cước đạp lên liền khiến đàn ông bay .
"Ngươi chứ?"
Cố Vãn Nguyệt bước tới, quan sát Nhiếp Thanh Lam từ xuống , dù đối phương cũng là của Tấn Vương, nàng hy vọng nàng gặp chuyện gì ở Ninh Cổ Tháp.
Kết quả, Nhiếp Thanh Lam, còn la hét cứu mạng, thấy đàn ông đạp bay, giật :
"Thanh Liên tỷ tỷ, ngươi tay nặng như ?"
"Ngươi trắng trợn cướp đoạt dân nữ , tay nặng là đương nhiên."
Thanh Liên vô tội nháy mắt mấy cái, đối đãi với lưu manh, cần gì lưu tình?
"Ai nha!"
Nhiếp Thanh Lam dậm chân, lạch bạch chạy về phía đàn ông.