Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 591

Cập nhật lúc: 2025-11-25 03:38:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vãn Nguyệt bước Chu Gia để thăm hỏi, Tống Tuyết ốm yếu giường, đôi mắt đờ đẫn, rõ ràng là đang mang tâm sự. "Vãn Nguyệt, đến ? " Người đến gần, Tống Tuyết mới phát hiện, nàng bất ngờ dậy, Cố Vãn Nguyệt liền vội vàng bước đến ấn nàng xuống. "Đã bệnh đến nông nỗi , đừng cố lên gì. Hai chúng ai với ai, cần giữ những nghi thức xã giao . " Nàng hiển nhiên là để tâm đến Chu Sinh, đáy mắt hiện lên vẻ bi thương. " Người sáng suốt đều thể nhận Chu Sinh ưa thích Tống Tuyết mà? " Tần Ma Ma đến phần đều tức giận, nghiến răng nghiến lợi , "Lão nô là từng trải, vẫn luôn theo Thiếu phu nhân bên , chuyện đều thấy rõ, tự nhiên Chu Sinh ban đầu đối với Thiếu phu nhân là tha thiết. "Lão nô vẫn luôn theo. " Đáp án khiến Cố Vãn Nguyệt ngờ tới, "Làm thể? Cái Chu Sinh cứ tránh nhà chúng Thiếu phu nhân, ban đầu thì cáo ốm gặp, đó dứt khoát né ngoài luôn. Làm chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, thể phát sinh biến chuyển lớn đến . Mấy ngày nay cứ né tránh . " Tống Tuyết mỉm , "Làm chê . " "Tỷ tỷ là mỹ nhân, dù bệnh cũng vẫn , bẩn thỉu gì chứ? " Cố Vãn Nguyệt thể tin ? "Là thật đó, là kẻ ngốc, vô duyên vô cớ thể loại lời ? Thật ý gì nữa. " là cái tiện nam nhân, ban đầu thì thả thích mị lực với Thiếu phu nhân, các loại Thiếu phu nhân để ý đến , mà trốn gặp mặt. Cố Vãn Nguyệt chau mày, trong mấy ngày ngắn ngủi rốt cuộc xảy chuyện gì. "Ngươi tiên chăm sóc cho nhà ngươi Thiếu phu nhân, hỏi Chu Sinh một chút. Có gì khó thì cứ tâm sự với . " "Tỷ chắc chứ? Hắn quấn quýt bên Tống Tuyết còn kịp, tránh nàng ? " "Ta . " Tống Tuyết thở dài một , thần sắc phiền muộn, "Thôi, là nghĩ nhiều . Cố Vãn Nguyệt thấy mà đau lòng, đồng thời cũng nghi hoặc, rõ ràng mấy ngày đây ở Đồng Sơn Thư Viện, Chu Sinh vẫn còn ưa thích Tống Tuyết, ánh mắt lừa khác. " Tần Ma Ma mắng cũng hề nể nang, chủ yếu là vì đau lòng Tống Tuyết. " Tần Ma Ma vui lên, vô cùng đau lòng cho Tống Tuyết, "Nói gì chứ, càng xảy chuyện gì cả! " Tống Tuyết hề trách Tần Ma Ma, nàng khẽ cúi thấp mắt. "Hai ngày Tống tỷ tỷ thường xuyên đến Đồng Sơn Thư Viện ? "Ta , chỉ là trong lòng chút buồn bã, hai ngày nữa sẽ thôi. " Cố Vãn Nguyệt phất tay, sai hầu lui ngoài, chỉ để nàng và Tống Tuyết ở trong phòng. " Tần Ma Ma nàng hỏi điều gì. Thiếu phu nhân bề ngoài xem sách, nhưng thật là vì Chu Sinh mới . " "Bà là lo lắng cho tỷ đó. " Điểm , Cố Vãn Nguyệt cũng đồng ý. " Tống Tuyết đành bất đắc dĩ, "Chắc là Tần Ma Ma tìm ? Dưới ánh mắt dò hỏi của nàng, Tống Tuyết nhịn đành chịu thua, "Thôi , là Chu Sinh. Cố Vãn Nguyệt dỗ dành Tống Tuyết ngủ, nhờ Tần Ma Ma đưa ngoài. "Có xảy chuyện gì ? Hai bọn họ ngay cả mặt cũng gặp ! Nếu né tránh , về cũng cần tự chuốc lấy nhục nhã. "Tống tỷ tỷ, thấy thần sắc tỷ vẻ u sầu," nàng thẳng vấn đề. " "Vậy hai bọn họ gì với , chuyện gì xảy ? " Trực giác cho nàng , Chu Sinh loại như . "Vương phi, việc mong rằng cần tuyên truyền ngoài. " Tần Ma Ma dặn dò một câu, Cố Vãn Nguyệt gật đầu. "Yên tâm, việc quan hệ đến thanh danh của Tống tỷ tỷ, sẽ cẩn thận. " Nói xong, nàng liền lên đường Đồng Sơn Thư Viện, kết quả một bóng hiện lên ở cửa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/591.html.]

 

Chillllllll girl !

"Chỗ kẻ lén lén lút lút? " Tần Ma Ma mắt sắc, hô to một tiếng, lập tức mệnh gia đinh xem xét. Nam nhân phía tượng sư t.ử đá thấy thể tránh khỏi, than nhẹ một tiếng bước . "Chu công tử, là ngươi? " Tần Ma Ma sắc mặt , nàng còn cảm thấy Chu Sinh khí vũ hiên ngang, tuấn tú lịch sự, quả thực là một đôi trời sinh với thiếu phu nhân nhà bọn họ. " Hắn lấy món quà tặng, đều là d.ư.ợ.c liệu quý giá, "Những vật xin đưa cho thiếu phu nhân để bồi bổ thể. " Chu Sinh ngẩng đầu, về phía Cố Vãn Nguyệt, "Vương phi còn nhớ ở thư viện ? Hiện tại nàng thấy nên xem tật mắt . "Đã ngươi lo lắng Tống tỷ tỷ, tự xem . "Tống tỷ tỷ bệnh lẽ nghiêm trọng đấy, nếu như ngươi quan tâm nàng, nhất nên xem. Không, năm 12 tuổi, đẻ vì giúp bưng một bát canh đậu xanh, kết quả cẩn thận rắn c.ắ.n c.h.ế.t. " Đã phát hiện, Chu Sinh cũng che giấu nữa, lớn tiếng, hào phóng bước tới, hướng Cố Vãn Nguyệt hành lễ. Thiếu phu nhân và Vương phi tình cảm , nếu như thiếu phu nhân thể khó chịu, liệu thể phiền phức Vương phi giúp chiếu cố nàng nhiều hơn một chút ? Chu Sinh cúi đầu xuống, biểu lộ đầy khắc chế, "Không cần. " Ánh mắt Chu Sinh thê lương, "Ngươi cho rằng mỗi xui xẻo cũng chỉ thôi ? Đáy mắt hiện lên vẻ giãy giụa, trong lúc nhất thời tiến thoái lưỡng nan, nửa ngày, về phía Cố Vãn Nguyệt. " "Vương phi chẳng lẽ còn ? " "Đó là giữa mùa đông, rắn ? Đồ vật đưa đến là , sẽ trong. " "Chu Sinh, ngươi xác định ? " Cố Vãn Nguyệt nếu cảm thấy nỗi khổ tâm, cũng lười nhắc nhở nhiều . " Nàng cũng tiện quá thẳng, dù chuyện của hai vẫn còn một lớp giấy cửa sổ xuyên phá. " Dù khuôn mặt biểu lộ gì, nhưng ngữ khí khó nén sự lo lắng, "Vừa thiếu phu nhân bệnh, , đến đây thăm viếng. "Vương phi, thể tiến tới một bước chuyện ? "

Loading...