Nhiếp Thanh Lam tự đuối lý, ấp a ấp úng , "Ngươi thể trách , trách thì trách đạo quán , nhất định phu quân, bọn mới cho ở đây. " Trình Hiên tức giận đến gần như còn giữ lời, Cố Vãn Nguyệt âm thầm bổ sung, "Nàng một , nàng còn dẫn theo một nam nhân. Không còn cách nào, cô nhóc thật sự quá gan to tày trời, cần trị cho nàng một trận. " Nhiếp Thanh Lam thở dài một , "Thương hại bọn họ còn cho rằng đứa bé là Thạch Ki Nương Nương tặng cho họ, nào ngờ là của bọn súc sinh ? " Nhiếp Thanh Lam sắp , Cố tỷ tỷ tại cứ phá hư chuyện của nàng? "Ngươi chứ? " Nhiếp Thanh Lam vô cùng đáng thương nàng, Cố Vãn Nguyệt dời ánh mắt, kể những gì thấy. " Cố Vãn Nguyệt cảm thấy ngại, nàng bỗng nhiên hiểu tại Nhiếp Đăng quản nàng nghiêm ngặt đến , cô nhóc thật sự trời cao đất rộng. . Trình Hiên nét mặt nghiêm nghị, "Nghĩa là thiếu chút nữa xảy chuyện? . "Chúng mới nóc nhà thấy hết. " Trình Hiên lòng tan nát, "Còn nam nhân! " Cố Vãn Nguyệt gần như hiểu rõ chân tướng. "Cố tỷ tỷ, trong đạo quán quả thật đồ , bọn dùng Mê Hương mê choáng các phụ nhân để cưỡng bức. "Ngươi cũng quá hồ đồ, thể một chạy đến loại nơi , ít nhất cũng nên bàn bạc với một chút, ngươi là một cô gái chạy đến hang sói , lỡ xảy chuyện gì, ? " "Cố tỷ tỷ! " Nàng càng càng tức giận, "Vì buổi tối hôm nay thể ở gian sương phòng , còn trả mười lượng bạc đó, một đêm mười lượng bạc, quả thật là rao giá trời. Ta còn chuyện của ngươi và Hạ Hà, ngược ngươi đến đây chất vấn ! ! "Thanh Lam! Trình Hiên khi xong, tóc gần như dựng ngược lên vì tức giận, một nửa là tức giận, một nửa là lo lắng. . Nhiếp Thanh Lam, ngươi nhất rõ ràng với , rốt cuộc là nam nhân nào? " "Cố tỷ tỷ! Hèn chi những phụ nhân thể thụ t.h.a.i , khi về đều hiểu mang thai. "Nam nhân, nam nhân nào? . . " Nàng càng , giọng càng nhỏ dần, Trình Hiên tức giận đến bật . "Được, biểu , ngươi đúng là một đứa bé lanh lợi. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/600.html.]
Chillllllll girl !
Vừa lúc ngay lúc , nam t.ử tỉnh , thấy nhiều tại nơi đây, cảnh tượng rối bời, thậm chí kịp phản ứng chuyện gì xảy liền vội vàng sợ hãi quỳ xuống. "Cái , cái xảy chuyện gì? " Hắn vội vàng , "Xảy chuyện gì cũng liên quan đến tiểu nhân, tiểu nhân chỉ là lấy tiền tài của khác để việc cho họ… … " Tô Cảnh Hành phất phất tay, "Trước hết nha môn một chuyến. " Nhiếp Thanh Lam rõ, Trình Hiên sợ hãi chân què như thế nào, một thích què chân. " "Ai nha, đến lúc nào , còn lải nhải. "Không vội, để bọn đưa đám đạo sĩ đến nha môn, đưa ngươi về . Nam nhân cũng dám gì, yếu ớt về phía Nhiếp Thanh Lam, "Cô nương, năm lượng bạc, ngươi trả cho một chút . Mắt thấy đám đạo sĩ đều liên tiếp đưa , Cố Vãn Nguyệt thở dài một , "Chỉ sợ đêm nay, ngươi ngủ . " Phát sinh chuyện lớn như , hôm nay những ở đây khẳng định đều đến nha môn một nữa trình bày, mới thể rời . " Tô Cảnh Hành thể nhận , khi Cố Vãn Nguyệt vận dụng dị năng, cả trở nên suy yếu. . " "Nghe rõ, rõ. " "Cái gì? . " Trình Hiên thuận miệng một câu, nhịn tức giận, "Biểu về ngươi gì, cản ngươi, nhưng là ngươi rõ với . "Đi thôi, về nhà . "Không đau. "Què thì què, chỉ là một cái chân mà thôi, quan trọng bằng an nguy của ngươi. " Trình Hiên đỏ mặt, "Ta là đại nam nhân, để ngươi ôm thì thể thống gì. Như hôm nay loại địa phương , ngươi một đến đây nữa, rõ ? "Ta thể… ! " "Ta đưa ngươi. " Nàng thấy Trình Hiên đường đều khó khăn hơn một chút, chân què càng lợi hại hơn. Ngươi xem thường nữ nhân. " Trình Hiên lắc đầu, Thanh Liên mát mẻ, "Vừa là tự cưỡi ngựa tới, đường đau đến kêu la om sòm. " Trình Hiên móc mười lượng, ném lên , "Không cần thối , về nên thấy chuyện gì giả mạo phu quân của khác, hỏi rõ ràng. . . "Biểu ca, chân của ngươi đau? " Xảy chuyện lớn như , Tô Cảnh Hành là vương gia, khẳng định là xử lý cho thật . " Sinh khí thì sinh khí, Trình Hiên vẫn là yêu thương nàng, ngữ khí của trở nên mềm nhũn, Nhiếp Thanh Lam trong lòng cảm thấy day dứt. Biểu ca chân của ngươi còn khỏi, ngươi cưỡi ngựa, vạn nhất què bây giờ? . … " Hai bắt đầu đấu võ mồm, khiến Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành bất đắc dĩ. " Nhiếp Thanh Lam lè lưỡi, nhưng cũng là thật lòng thương , vội vàng , "Ta đỡ ngươi lên ngựa , đưa ngươi trở về. " Hắn ghen tuông ngút trời, Nhiếp Thanh Lam dám lời nào. Nam nhân thì thế nào, chẳng lẽ nam nhân liền thể để nữ nhân ôm ? " Tô Cảnh Hành yên lòng để nàng một trở về, Cố Vãn Nguyệt sửa lời , "Được, thôi. " Hai lúc trở về là xe ngựa, lúc rời , vẫn thể thấy tiếng than truyền từ trong đạo quán. Cố Vãn Nguyệt thở dài một , "Chuyện gây ồn ào lớn như , sẽ bao nhiêu gia đình tan nát. " Ánh mắt Tô Cảnh Hành trầm xuống, đây là đất phong của , trong mắt thể hạt cát, "Ta sẽ bỏ qua những . "