Cố Vãn Nguyệt chút do dự, lập tức sai c.h.é.m gốc cây . Lý Vinh Vinh ngoan ngoãn trong xe ngựa.
"Ngươi cùng bọn đến tiểu trấn sa mạc." Cố Vãn Nguyệt vội vàng kéo , trách móc, "Hù dọa chi. Có Ảnh Vệ theo lưng, những chuyện sẽ tiện . "
Đôi mắt Tô Cảnh Hành híp , chằm chằm Lý Vinh Vinh, ánh mắt lạnh băng khiến khỏi rùng một cái. "
Cố Vãn Nguyệt bằng lòng cho nàng một cơ hội, bánh xe ngựa chạy đường, đại khái qua nửa canh giờ nữa. "Các ngươi hướng một con đường khác mà . Nhìn từ tư thế cưỡi ngựa của bọn , thể thấy từng đều là võ công cao cường. "Được, ngươi. Ta cùng vương gia hai sẽ chặn đường xe bò . "Qua nửa ngày , sắp tới ? "
Nàng rạng rỡ, Lý Vinh Vinh chút nghi ngờ. Đây là một con đường nhỏ thưa thớt qua , hai bên đều là rừng cây rậm rạp, hẳn là sẽ ít qua đây. Nghĩ đến đây, Cố Vãn Nguyệt quyết định dùng vũ khí nóng hiện đại để nhanh chóng kết thúc trận chiến với bọn chúng. Nàng lấy một khẩu s.ú.n.g gây mê từ gian, đưa cho Tô Cảnh Hành. "Đã lâu nổ súng, xem kỹ năng của ngươi mai một . "
Cố Vãn Nguyệt trong tay cũng cầm một khẩu s.ú.n.g gây mê cỡ nhỏ, đó nàng thoắt cái lách lên, nhắm ngay một trong đó, trực tiếp nổ súng. Khẩu s.ú.n.g gây mê gần như chỉ khi b.ắ.n trúng ba giây, ngã xuống. "Ai, ai ở xung quanh? "
Thấy đồng bạn bỗng nhiên gục ngã, mấy áo đen đang áp giải xe bò đều kinh hãi, vội vàng dừng , khẩn trương khắp bốn phía. Tô Cảnh Hành tay, nhắm ngay thủ lĩnh áo đen phía một phát b.ắ.n hạ đối phương. Vợ chồng hai phối hợp ăn ý, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cho bộ những áo đen gục ngã hết. "
"Đa tạ chưởng quỹ. "
Hai đến một quán , sạp nhiều khách nhân, trông cũ nát. Tiểu trấn sa mạc mặc dù bên ngoài chợ đen Âm Sơn, nhưng bộ tiểu trấn vô cùng hoang vu, bốn phía đều là hoang mạc, thỉnh thoảng thể thấy bụi đất nổi lên bên đường. "
"Bốn phía đều là rừng gai, thể thấy rõ nguồn nước ở nơi khan hiếm. "
Tô Cảnh Hành cũng nghĩ đến việc . "Thanh Lam? "
Cố Vãn Nguyệt móc một miếng bạc vụn, hỏi rõ phương hướng khách sạn, đó cùng Tô Cảnh Hành nhanh chóng chạy tới khách sạn. Hai lên lưng ngựa Xích Thỏ, lập tức dọn sạch đồ vật của bốn cái kho hàng, Cố Vãn Nguyệt thấy hệ thống vang lên chữ "đang nâng cấp". "
Trời về hoàng hôn, Cố Vãn Nguyệt mệt mỏi, vội vàng lôi kéo Tô Cảnh Hành thành. "
Hai cưỡi ngựa nhanh chóng xuất phát, đường suốt mấy ngày liền, cuối cùng cũng đến ngoại ô tiểu trấn sa mạc ngày thứ hai khi trời tối. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/632.html.]
"Vậy chúng nhanh tìm bọn . Tô Cảnh Hành đến bên cạnh cổng thành, một lúc bên cạnh Cố Vãn Nguyệt,
"Đã phát hiện ký hiệu của Sở Phong, bọn đến tiểu trấn sa mạc . "
Chillllllll girl !
Cố Vãn Nguyệt nhanh chóng nắm lấy nàng, Nhiếp Thanh Lam tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, thấy Cố Vãn Nguyệt lập tức nhịn rơi nước mắt. "Chúng tìm hỏi thăm một chút . Hai mới đến Vân Lai Khách Sạn, liền thấy một bóng lau nước mắt từ bên trong lao . "Nghe theo nàng. Cố Vãn Nguyệt mừng rỡ thôi, "Ban đầu còn nghĩ sẽ dây dưa với bọn một hồi, s.ú.n.g gây mê quả nhiên là đơn giản hơn nhiều. "
Cố Vãn Nguyệt lộ vẻ bất ngờ, liền chưởng quỹ tiếp tục ,
"Trấn của chúng lớn, chỉ một nhà khách sạn, nếu các ngươi tìm , ngại đến Vân Lai Khách Sạn xem thử một chút. "
Nơi đây gần kề biên cương, Tô Cảnh Hành ở chỗ , tâm trạng phức tạp. "
Cố Vãn Nguyệt cũng ý định lấy mạng bọn , nếu nãy đổi s.ú.n.g ống thành s.ú.n.g gây mê. "
Cố Vãn Nguyệt nhả một ngụm cát vàng, vội vàng lấy một chiếc khăn che mặt từ trong gian, che chắn ở mặt. "Những áo đen đều theo phân phó của chợ đen mà việc, nếu đồ vật lấy , cứ tạm thời tha cho tính mạng bọn . "Đi thôi, chúng đến tiểu trấn sa mạc. "Bão cát ở nơi cũng quá lớn. Nàng mở những chiếc rương lớn xe bò, lượt kiểm tra mấy hộp gấm, xác định bên trong đều là những bảo vật giá trị nhỏ, nàng liền hề nương tay gỡ dây liên kết trâu phía , thu cả hai chiếc xe bò cùng một lúc gian. "
Chưởng quỹ thò đầu , ,
"Tiểu trấn sa mạc chính là một trạm trung chuyển, đến đây bộ đều là ngoài, nếu ngươi ngoài thì nhiều. "Phi. "
Nàng thu khẩu s.ú.n.g lục, thuấn di tới kiểm tra một lượt, tất cả những áo đen đều lâm hôn mê sâu. "Chưởng quỹ, xin hỏi các ngươi từng thấy một nhóm nam nữ lạ mặt nào đến đây ? "Cố tỷ tỷ, cuối cùng ngươi cũng đến . "
"Ngươi ? "
Cố Vãn Nguyệt đau lòng, từ tới nay từng thấy Nhiếp Thanh Lam lúc ủy khuất như thế . Nàng hướng trong khách sạn ,
"Biểu ca ngươi ? "