Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 636

Cập nhật lúc: 2025-11-26 02:33:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn theo bóng lưng của , Cố Vãn Nguyệt nhíu mày, trở phân phó Thanh Liên thu xếp đồ vật một chút. Trình Hiên lo lắng giận dữ, "Biểu quá tùy hứng, Âm Sơn ở chợ đen, nàng một qua, nhỡ phận, thì sẽ xong đời. "

Cố Vãn Nguyệt gật đầu, "Thu thập đồ vật xong, chúng xuất phát. "Mặc dù Thanh Lam thói bỏ nhà , nhưng , nàng theo chúng mới tới Âm Sơn, lý do gì chia tay với chúng giữa đường. "Ta mau chóng Âm Sơn tìm nàng. "

Thanh Liên gật đầu, vội vàng xuống. "

"Ta,"

Trình Hiên nhất thời nên gì, chỉ là thấy Hạ Hà đáng thương, trong lòng chỉ một biểu . "

"Thật quá, chúng tranh thủ thời gian lên đường . "Ngươi nghi ngờ Nhiếp Thanh Lam tự rời ? Vừa lúc gặp Trình Hiên và Hạ Hà cùng cầm bọc đồ ,

"Hạ cô nương, thật xin , còn phiền ngươi mang bệnh cùng với đuổi theo nàng. "Phu nhân, theo lời phân phó của ngài, phái điều tra . "

"Nô tỳ mặt. "Thanh Lam một rời , là vì ai? "

Đang lúc chuyện, Thanh Liên . "

Nàng hình như bỗng nhiên phát hiện điều gì đó, cúi chào về phía Cố Vãn Nguyệt,

"Gặp qua phu nhân và công tử. "

Cố Vãn Nguyệt lên tiếng, hướng ngoài , Thanh Liên quầy tính tiền, Tô Cảnh Hành thì sát theo Cố Vãn Nguyệt. "Phu nhân,"

Trình Hiên trầm mặt đuổi theo, nhịn hỏi, "Ngươi dường như ý kiến lớn đối với . "

"Trình Hiên, chú ý lời của ngươi. "

Thanh âm cảnh cáo của Tô Cảnh Hành rõ, nhất thiết để Trình Hiên dẫn đường. Trình Hiên còn định thêm gì nữa, nhưng ánh mắt của Tô Cảnh Hành thấy liền ngậm miệng . Cố Vãn Nguyệt nhắc nhở với lòng , "Hay là lo lắng hạ lạc của Thanh Lam . "

Thần sắc Trình Hiên lập tức siết chặt, vội vàng im lặng, rõ ràng là tuy miệng lưỡi độc ác, nhưng cũng lo lắng cho Nhiếp Thanh Lam. "Hiện tại xuất phát luôn. "

Lời của Sở Phong dứt, một đội liền bao vây . nàng chợt nghĩ đến điều gì đó, buông lỏng nắm đấm. "

Người mập mạp mặt đen hướng về phía Cố Vãn Nguyệt quỳ xuống, Cố Vãn Nguyệt thấy tuy dáng dấp hung thần ác sát, nhưng qua là tính tình hào sảng, nàng nhanh lộ dáng tươi . "Vương gia? "

Trình Hiên thúc giục, dáng vẻ lo lắng của rơi mắt Hạ Hà, khiến nàng nắm chặt song quyền. "

"Tiểu nhân Thành Cát gặp qua vương phi! "

Cố Vãn Nguyệt đang từ trong gian lấy độc phấn, chỉ thấy Tô Cảnh Hành ngạc nhiên một chút, chợt đè tay của nàng. "Nhanh lên, sát xe ngựa của vương gia. "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/636.html.]

Hắn ngừng cầm lấy bao tải của lên xe ngựa , Hạ Hà cũng nhanh chóng đuổi theo. Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành cũng bước lên xe ngựa , cách đến Âm Sơn còn xa, hai cũng cần gấp gáp cưỡi ngựa. "

Chillllllll girl !

Trình Hiên qua loa gật đầu. Vừa mới một quãng đường, chỉ thấy Sở Phong lớn tiếng hô, "Ai! "

Sau khi hàn huyên lẫn , Tô Cảnh Hành chính đề. "

"Các ngươi tại ở chỗ ? "

Thành Cát nhắc đến chuyện liền hận đến nghiến răng, chợt nhớ tới điều gì. " , phu nhân cũng ở nơi đây. "Vương phi! "Ân. Hai chiếc xe ngựa một một tiến Âm Phong Hạp. "

Cố Vãn Nguyệt gật gật đầu, nàng vẫn luôn để hệ thống quan sát tình huống xung quanh. "

Mấy đều nhấc lên tâm trạng, Cố Vãn Nguyệt sợ sệt thổ phỉ, chỉ là khi tiến hẻm núi , ánh sáng liền lập tức tối sầm , thêm cát vàng che khuất bầu trời, rõ ràng là giữa trưa, giống như lập tức tới ban đêm, bầu khí quá âm trầm. "Các ngươi là ai, đến Âm Phong Hạp gì? "Ngũ trang chủ đoạn thời gian dẫn áp giải một nhóm vũ khí, ngang qua Âm Phong Hạp, kết quả thổ phỉ bên trong bắt , chúng là tới tìm . "

"Không lầm. "Trình công tử, phía nguy hiểm ? "

"Người quen? "

Hạ Hà chút hối hận, lúc xuất phát, nàng hề phía còn thổ phỉ. Xe ngựa chậm rãi rời khỏi tiểu trấn sa mạc, đại khái Ngũ Lý Lộ, liền đến một chỗ bên ngoài hẻm núi. "

Tô Cảnh Hành vén rèm xe lên, chui khỏi xe ngựa, Cố Vãn Nguyệt theo thò ngoài, chỉ thấy hán t.ử mặt đen giữa hẻm núi khi thấy Tô Cảnh Hành thì mặt mũi tràn đầy chấn kinh. "

Hắn dùng sức dụi dụi con mắt. "

"Biết . "Mau dậy . "

Tiếng kêu lớn của Trình Hiên truyền đến từ phía , Cố Vãn Nguyệt sang, chỉ thấy lớn tiếng hô,

"Bên trong Âm Phong Hạp nhiều thổ phỉ, nhất định cẩn thận một chút. Hắn hiện tại đang tập trung tinh thần lo lắng Nhiếp Thanh Lam, sợ nàng tiến Âm Phong Hạp. "Nương tử, đừng động thủ, tựa như là quen. Nơi đây cát vàng mênh mông, thái dương đỉnh đầu gió cát che chắn nên màu mờ nhạt, âm phong trong hẻm núi thỉnh thoảng thổi , khiến dễ nóng nảy. "

Tô Cảnh Hành nhếch miệng, phi xuống , đang cùng bọn bắt chuyện qua , trở để giải thích với Cố Vãn Nguyệt,

"Nương tử, những đều là bằng hữu của từng ở biên cương. "Chủ tử, phía tựa hồ . Cố Vãn Nguyệt vén rèm xe lên. "Tiểu nhân lầm , mà tại nơi gặp vương gia! "

"Đường Uyển? "

"Là. " Thành Cát nhắc đến Đường Uyển, than thở, "Phu nhân vốn là lo lắng trang chủ an nguy, thêm ngàn dặm xa xôi tới, quen khí hậu, khi đến liền ngã bệnh. "

"Nàng ở nơi nào? "

Ngữ khí Tô Cảnh Hành chút nóng nảy, Cố Vãn Nguyệt khỏi nhíu mày.

Loading...