Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 135
Cập nhật lúc: 2025-11-21 05:50:53
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chờ chút," Cố Vãn Nguyệt , "Bồ Đề t.ử khó mà bảo tồn, một khi từ cây hái xuống nhất định lập tức chế thuốc, là tự một chuyến ." "Nguyệt nhi, cùng nàng cùng ." Tô Cảnh Hành vội vã .
Chuyến hung hiểm, Mộ Dung Dụ khẳng định sẽ gây sự, yên lòng để Cố Vãn Nguyệt một .
" ngươi đều là tội phạm bỏ trốn......" "Ta ." Tống Tuyết lên tiếng , "Chỉ là trì hoãn mấy ngày, chắc hẳn nha dịch thể thông cảm." Có Tống Tuyết mặt, Tôn Võ bên thành vấn đề.
Việc nên chậm trễ, Cố Vãn Nguyệt lập tức khởi hành xuất phát, Chu Lão để bảo vệ bọn họ, còn phái cho bọn họ một tiểu đội cao thủ hộ vệ.
"Đồ phế vật!" Ở nơi , Mộ Dung Dụ hung hăng tát mạnh bàn tay lên mặt Lạc Ương, "Bản vương tín nhiệm ngươi như , kết quả ngươi thậm chí ngay cả phụ nữ Cố Vãn Nguyệt cũng sánh nổi." Một khi Cố Vãn Nguyệt đem Bồ Đề t.ử mang về, chữa khỏi Chu Lão Phu Nhân, Chu Lão khẳng định sẽ về phía Tô Cảnh Hành.
" đó, Lạc Y Nữ ngươi cũng quá vô dụng, đây là hỏng đại kế của Vương gia ?" Phó Yên Nhiên nỗi đau của khác.
Nếu nàng còn nhớ rõ là của Mộ Dung Dụ, hiện tại chắc chắn bật .
Cái cô Lạc Ương sinh dung mạo thanh lãnh, xem liền thiện cảm.
Lạc Ương uất ức cúi đầu xuống, bỗng nhiên nắm chặt hai tay, , "Vương gia, việc vẫn còn cơ hội xoay chuyển.
Ta lòng tin, thể Cố Vãn Nguyệt một bước để lấy Bồ Đề tử." "Thật ?" Sắc mặt Mộ Dung Dụ đổi.
"Vâng," Lạc Ương bỗng nhiên gật đầu, biểu cảm lòng tin.
"Tốt, bản vương liền tin ngươi thêm một ." Mộ Dung Dụ dùng lòng bàn tay xoa xoa khuôn mặt Lạc Ương, ôn nhu , "Lạc Ương, nàng đừng trách bản vương mới hung dữ như , bản vương cũng là vì yêu nàng sâu sắc nên mới trách phạt." "Vâng." Lông mi Lạc Ương rung động, nước mắt tuôn rơi, nàng cúi đầu xuống, "Ta băng bó vết thương cho Vương gia ." , Mộ Dung Dụ suýt nữa quên mất, chân của cũng khó chịu, cần để Lạc Ương xem còn sót độc d.ư.ợ.c .
Tịnh Châu cách Long Tuyền phủ cũng xa, cưỡi ngựa cũng chỉ mất một ngày đường, lúc ban đêm, Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành liền ở bên ngoài thành Long Tuyền Phủ.
"Chúng tìm khách sạn nghỉ ngơi." Chỉ cần trong vòng ba ngày, đem Bồ Đề t.ử mang về, Chu Lão Phu Nhân liền thể cứu.
Cho nên Cố Vãn Nguyệt cũng gấp gáp như , tiến thành nàng phát hiện qua đường đông đúc, ngay cả khách sạn đều kín chỗ.
"Long Tuyền phủ thế nhưng là chuyện vui gì?" Cố Vãn Nguyệt thuận miệng hỏi, ai ngờ những bách tính nơi nhiệt tình, lập tức liền một đại thúc trả lời nàng, "Tiểu nương t.ử còn , Thiếu phủ chủ Long Tuyền phủ chúng sắp cưới phu nhân mới.
Yến hội miễn phí bày ba ngày, thể náo nhiệt ." "Yến hội miễn phí?" Cố Vãn Nguyệt tắc lưỡi, "Phủ chủ Long Tuyền thật đúng là tài đại khí thô." Tô Cảnh Hành thấp giọng giải thích với nàng, "Phủ chủ Long Tuyền phủ chỉ là lão đại Long Tuyền phủ, mà còn độc chiếm con đường mậu dịch dọc đường, thiếu tiền." "Ngươi đối với Long Tuyền phủ dường như hiểu rõ?" Cố Vãn Nguyệt nhướng mày.
Chillllllll girl !
"Nhiều năm từng tới đây một chuyến, Bồ Đề t.ử nàng hẳn là ngay trong tay Diêu Gia, phu nhân mới của Thiếu phủ chủ." Tô Cảnh Hành khẽ.
"Vậy còn thất thần gì," Cố Vãn Nguyệt vội vàng , "Bây giờ nhanh tìm khách sạn nghỉ ngơi, ngày mai chúng nhà Phủ chủ Long Tuyền ăn tiệc ." Nói xong nhấc chân trực tiếp hướng về phía một nhà khách sạn đến.
Nhìn xem bóng lưng của nàng, Tô Cảnh Hành bất đắc dĩ lắc đầu, lộ nụ cưng chiều vội vàng đuổi theo.
Hai đến khách sạn, Cố Vãn Nguyệt vốn là hai gian phòng, gần đây khách sạn kín chỗ, chưởng quỹ chỉ còn một gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-135.html.]
"Vậy liền một gian."
Tô Cảnh Hành cầu còn , lập tức rút bạc .
"Phòng chúng ." Cố Vãn Nguyệt bận tâm chuyện một căn phòng, ánh mắt nàng rơi xuống đai lưng của , "Ngươi lấy tiền ở ?" Tô Cảnh Hành im lặng một thoáng, thành thật đáp, "...... Hôm đó từ tên áo đen và Lý Nha Dịch mà tìm kiếm ." Cố Vãn Nguyệt chợt nhớ , Ngày đó nàng vội xem những thư tín đốt, quên mất việc soát bọn chúng, ngờ nam nhân ngược học bộ càn quét của nàng.
Hai nhận lấy chìa khóa, phòng Thiên Tự quả nhiên rộng rãi, chỉ một chiếc giường lớn mà còn một chiếc giường mềm, ở giữa là một cái bàn vuông tròn, bày một ấm nóng.
Đóng cửa phòng , Tô Cảnh Hành chủ động móc hầu bao , "Đây là tiền còn , giao cho nương t.ử bảo quản." Bạc đưa tới tận cửa, Cố Vãn Nguyệt tự nhiên sẽ từ chối, huống hồ đó là tiền của nam nhân nhà đưa.
"Coi như ngươi thức thời," Cố Vãn Nguyệt vui vẻ nhận lấy, thuận miệng , "Xét thấy ngươi thức thời như , sẽ bảo kê ngươi." Tô Cảnh Hành ngạc nhiên, đang suy nghĩ gì, ngay đó khóe mắt hiện lên một tia cưng chiều, phối hợp , "Tiểu đa tạ Cố lão đại!" "Khách khí khách khí!" Cố Vãn Nguyệt vui vẻ ha ha, tuyệt đối nghĩ tới Tô Cảnh Hành ngày thường chững chạc đàng hoàng thể phối hợp với , cái sự tương phản đáng yêu thật là hiếm .
Tô Cảnh Hành dậy xuống lầu hỏi xin nước nóng cho nàng, bưng đồ ăn lên phòng.
Hai ăn uống xong xuôi, Cố Vãn Nguyệt ngủ sớm, sáng sớm hôm , hai tấm bái bày sẵn mặt nàng.
"Đây là bái của Diêu Gia, hôm nay chúng liền tới cửa." Cố Vãn Nguyệt nhận lấy bái , liếc Tô Cảnh Hành một cái, nàng nghĩ thầm nam nhân quả nhiên ở Long Tuyền phủ quen, đêm qua lặng yên tiếng động ngoài mà nàng đều hề phát hiện.
"Có cái liền dễ dàng hơn, chúng hiện tại Diêu Phủ." Hôn kỳ của Diêu Gia và Thiếu Phủ Chủ là vài ngày nữa, nhưng hôm nay bên ngoài Diêu Gia giăng đèn kết hoa, dán đầy chữ hỉ đỏ thẫm.
Có bái , hai dễ dàng gặp chủ nhà họ Diêu.
"Tô công t.ử đường sá xa xôi mà đến, chuyện gì?" Thái độ của Diêu Gia Chủ đối với Tô Cảnh Hành khách khí, xem hai giống như quen .
Tô Cảnh Hành thẳng vấn đề, "Tại hạ tới để lấy Bồ Đề tử, xin Diêu Gia Chủ bỏ những thứ yêu thích, giá tiền cứ tùy tiện mở." Diêu Gia Chủ khựng một chút, chút nghi ngờ , "Kỳ lạ, hôm nay nhiều đến đòi Bồ Đề t.ử như .
Trước các ngươi cũng Bồ Đề tử." Có đến một bước, là ai?
Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành liếc một cái, hai tự cho rằng tới đủ sớm, ngờ còn nhanh chân hơn cả bọn họ.
"Bồ Đề t.ử cho ?" Cố Vãn Nguyệt vội vàng hỏi.
"Việc thì ." Diêu Gia Chủ lắc đầu.
"Nếu cho bọn , bằng đem Bồ Đề t.ử cho chúng , chúng nguyện ý gấp đôi giá tiền hoặc là đem đồ vật khác đến đổi." Diêu Gia Chủ chút khó xử, "Không đưa cho các ngươi, chỉ là Bồ Đề t.ử là t.ử của Quỷ Y điểm danh .
Quỷ Y hàng năm đều sẽ khám bệnh cho Phủ Chủ Long Tuyền, t.ử của phân phó, chúng cũng tiện từ chối." Đệ t.ử của Quỷ Y, đó chẳng là Lạc Ương ?
Cố Vãn Nguyệt ngây , Lạc Ương còn mặt mũi tới chặn ngang Bồ Đề tử.
"Thật là vô sỉ." Ngay đó, tấm bình phong liền truyền đến một tràng tiếng đắc ý, Mộ Dung Dụ híp mắt vung quạt xếp, "Chính vô năng thì đừng trách khác vô sỉ, Cố Vãn Nguyệt, Bồ Đề t.ử xem ngươi cách nào chữa trị cho Chu lão phu nhân."