Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-11-21 05:51:07
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyệt đạo vô cùng nguy hiểm, nếu nặng hơn chút nữa, e rằng giờ đây Tô Cẩm Nhi đốt giấy cúng !

Tô Cẩm Nhi sợ hãi c.ắ.n môi , "Là Quỷ Y."

"Ngươi gặp Quỷ Y?"

Cố Vãn Nguyệt kinh hãi.

Lão già Quỷ Y tính tình hỉ nộ vô thường, từng một vị công t.ử ca đắc tội , kết quả trong vòng một đêm, hạ độc g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà đối phương. Thế nhưng, Tô Cẩm Nhi và thù oán, cớ gì tay với Tô Cẩm Nhi?

"Đại tẩu, gặp ở cổng khách sạn. Hắn hạ độc , nếu giải d.ư.ợ.c thì đến Hồ Lô Hồ phía đông khách sạn tìm . Ta tức giận định giữ để hô , kết quả điểm một cái lên đầu , mắt tối sầm ngã xuống đất."

Nghĩ đến bộ dạng của Quỷ Y, Tô Cẩm Nhi khỏi rùng một cái, lão già đó thật sự quá đáng sợ!

"Thì là thế."

Cố Vãn Nguyệt nhíu mày, nàng bảo vô duyên vô cớ trúng độc, hóa là thủ đoạn của Quỷ Y. Bất kể mục đích của Quỷ Y là gì, nàng đoạt giải dược.

"Hồ Lô Hồ , chuyến ..."

"Ta cùng nàng."

Tô Cảnh Hành nhận ý định của Cố Vãn Nguyệt, dĩ nhiên sẽ để nàng một mạo hiểm. Cuối cùng, hai quyết định cùng đến Hồ Lô Hồ.

"Đại ca, đại tẩu," Tô T.ử Khanh đưa qua hai chiếc áo bông, lo lắng hai , "Hai nhất định bình an trở về nha."

"Ngươi ở khách sạn chăm sóc ."

Tô Cảnh Hành vỗ vai Tô T.ử Khanh, cùng Cố Vãn Nguyệt mặc áo bông cửa.

Cửa mở, gió tuyết ập thẳng mặt.

Hồ Lô Hồ cách Long Ẩn Khách Sạn chỉ vài dặm đường, càng đến gần nơi , nhiệt độ khí xung quanh càng lạnh.

Một lúc lâu , hai đến Hồ Lô Hồ.

Nhìn mặt hồ băng lạnh thấy bờ, xung quanh vẫn đang thổi mạnh gió lạnh, tuyết lớn rơi xuống. Cố Vãn Nguyệt rụt rụt tay chân lạnh buốt của , thốt lên:

"Quỷ Y thật sự là cách giày vò , chuyện gì tại khách sạn, chạy đến tận Hồ Lô Hồ."

Tô Cảnh Hành nhíu chặt lông mày, "Quỷ Y tâm ngoan thủ lạt, dẫn chúng tới nơi chắc chắn ý ."

Cố Vãn Nguyệt cũng nghĩ như , chỉ là Quỷ Y chuẩn thứ gì để đối phó bọn .

"Coi chừng, nguy hiểm cận kề!"

Tô Cảnh Hành đột nhiên nghiêm nghị một câu, ngay đó nắm lấy cánh tay Cố Vãn Nguyệt bay sang một bên. Cố Vãn Nguyệt còn kịp phản ứng, thấy cảnh tượng khiến nàng rùng .

Chỉ thấy từ trong Hồ Lô Hồ lạnh lẽo bỗng bay một cái đầu rắn khổng lồ, há cái miệng tanh hôi lớn như chậu máu, đ.á.n.h tới phía hai .

"Là Cự Nhiêm!"

Tục ngữ , rắn thành mãng, mãng thành trăn. Trăn còn đáng sợ hơn rắn và mãng gấp trăm , nghìn . Con trăn lớn dài mười thước, hình tựa như thùng cây, vảy trơn bóng, đôi mắt tam giác ngược màu vàng âm u lạnh lùng chằm chằm hai .

Một vồ hụt, nó đột nhiên cuộn lên cái đuôi khổng lồ, quấn lấy hai .

Chân Cố Vãn Nguyệt suýt chút nữa mềm nhũn, nàng chẳng sợ thứ gì, chỉ sợ loại bò sát cỡ lớn, sụn xương . Thật sự quá mức buồn nôn a!

Tô Cảnh Hành luôn ôm nàng, tốc độ nhanh đến kinh khủng, phi tới lui né tránh sự truy kích của Cự Nhiêm. Cố Vãn Nguyệt đầu tiên trải nghiệm khinh công phi thiên nhập địa , ôm chặt vòng eo Tô Cảnh Hành, khỏi kích động thôi.

"Nơi đó !"

Đột nhiên, Cố Vãn Nguyệt phát hiện điều gì đó, chỉ phía một tảng đá bên cạnh Hồ Lô Hồ.

Có một lão già đang ha hả trốn ở đó xem kịch vui.

Người còn thể là ai? Râu bạc tóc trắng, chính là Quỷ Y đại danh đỉnh đỉnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-149.html.]

Cố Vãn Nguyệt thấy cố ý dẫn bọn đến đây, Cự Nhiêm đuổi chạy khắp nơi, trong nháy mắt tức giận :

"Tướng công, đem Cự Nhiêm dẫn dụ qua đó!"

"Tuân mệnh, nương tử." Tô Cảnh Hành đương nhiên hiểu ý Cố Vãn Nguyệt, thả bay vút giữa trung, lập tức dẫn con trăn lớn đến mặt Quỷ Y.

Quỷ Y đang xem một cách say sưa ngon lành.

Hắn sớm nơi một con trăn lớn trăm năm tuổi, chờ con trăn lớn thành hai mảnh, để báo thù cho đồ nhi Lạc Ương.

Thế nhưng, chợt thấy Cố Vãn Nguyệt bỗng nhiên tới mặt, hơn nữa còn lộ một nụ ý với .

Ngay đó, một túi m.á.u gà đổ từ đầu xối đến chân.

"Ấy da da, thật là một nha đầu thúi độc ác, dám hất m.á.u gà lên lão phu!" Quỷ Y trợn mắt hốc mồm, ngay đó nhảy dựng lên.

Trăn lớn thích nhất mùi tanh hôi, ngửi thấy mùi m.á.u gà , chẳng xem như món ăn trong mâm ?

Quả nhiên thấy trăn lớn chần chờ một chút, đó bỏ qua Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành, trực tiếp vung chiếc đuôi lớn về phía Quỷ Y.

"Ai nha nha, cứu mạng!" Quỷ Y giơ hai tay lên, co cẳng chạy thục mạng, mái tóc và râu xám trắng run rẩy giữa trung.

"A ha ha ha," Cố Vãn Nguyệt bộ dáng ch.ó sói của Quỷ Y, nhịn lớn.

Cười một hồi, nàng lớn tiếng chất vấn Quỷ Y, "Quỷ Y, cùng ngươi oán thù, tại ngươi đối địch với ?" Quỷ Y đỏ mặt ngụy biện , "Cái gì mà đối địch, lão phu là lòng nhắc nhở ngươi, nơi trăn lớn trăm năm." Cố Vãn Nguyệt sẽ dễ dàng vòng vo, "Nếu ngươi hạ hàn độc cho , cũng cần nội đan của trăn lớn, huống hồ con trăn hung mãnh như , thấy ngươi là c.h.ế.t." Quỷ Y gấp gáp, "Ai nha nha, ngươi còn mặt mũi chất vấn lão phu, ngươi g.i.ế.c đồ của lão phu, lão phu đương nhiên báo thù cho nàng, lấy cái mạng nhỏ của ngươi." Quỷ Y chạy cả hai tay hai chân, thanh xương cốt già nua của sắp tan thành từng mảnh.

Nha đầu thúi thật sự quá độc ác, khó trách Lạc Ương c.h.ế.t trong tay nàng! Đáng giận!

Phía , Cố Vãn Nguyệt ngây , Lạc Ương c.h.ế.t trong tay nàng?

Nói đùa cái gì, từ lúc rời khỏi Chu phủ, nàng gặp Lạc Ương.

Chớ chi là động đến một ngón tay của nàng, Quỷ Y lấy cớ gì mà lời ?

Bị oan uổng dễ chịu chút nào, nhưng lúc nàng cần lấy nội đan trăn lớn , cứu Dương Thị cùng đám khách phạm trong khách điếm.

"Có cung tiễn ?" Tô Cảnh Hành bỗng nhiên hỏi.

"Có." Cố Vãn Nguyệt từ gian lấy cung nỏ, Tô Cảnh Hành nhận lấy cung nỏ, ước lượng hai , đó ôm nàng phi lên một tảng đá nhô ở giữa sườn núi.

Từ chỗ cao quan sát, bộ phong cảnh tuyệt của hồ Lô Hồ thu tầm mắt.

Tô Cảnh Hành áo đen phần phật, giương cung lắp tên, nhắm thẳng con trăn lớn đang cuộn quanh mặt hồ.

Cố Vãn Nguyệt ôm lấy eo , mơ hồ thể thấy tiếng gió rít gào, ngay đó là mũi tên ẩn chứa nội lực của phá lao , mang theo luồng khí lạnh lẽo sắc bén, thậm chí rạch cả khí.

Cung nỏ đột ngột b.ắ.n thể trăn lớn.

Chillllllll girl !

Mũi tên nhỏ bé dường như ẩn chứa sức mạnh ngàn cân, khiến con trăn lớn khổng lồ b.ắ.n xuống đáy nước.

Cố Vãn Nguyệt chấn kinh.

Khó trách hoàng đế và kiêng kỵ Tô Cảnh Hành đến , bỏ qua thế của , võ công cũng quá kinh khủng!

"Đã c.h.ế.t ?" Tô Cảnh Hành hỏi.

Cố Vãn Nguyệt mắt sắc, vội vàng nhẹ gật đầu, "C.h.ế.t , c.h.ế.t , nội đan của nó." "Đợi ." Tô Cảnh Hành phi lao , hề ngần ngại xuống nước, chỉ một lát m.á.u tươi loang lổ khắp mặt nước.

Ngay đó Tô Cảnh Hành khỏi nước, cầm trong tay chủy thủ và nội đan.

Cố Vãn Nguyệt nhận lấy nội đan từ tay , nội đan tới tay, hàn độc của Dương Thị cứu .

Đem nội đan cất gian xong, nàng nhịn nhón chân lên hôn một cái, "Tướng công, ngươi thật sự là quá lợi hại!" "Nương tử," Tô Cảnh Hành cứng đờ , đỏ mặt, nương t.ử bạo gan như ?

"Ai nha nha tức c.h.ế.t lão phu , hai các ngươi mà ngay mặt lão phu tán tỉnh!"

 

Loading...