Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 153
Cập nhật lúc: 2025-11-21 05:51:11
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V8xsrupF2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Công tử, xin , chúng cũng là lệnh phu nhân, thể để ngài còn sống trở về Ninh Cổ Tháp." "Hôm nay là t.ử kỳ của ngươi, các , đánh!" "A......" Thiếu niên đè xuống đất, một hồi liền đ.á.n.h cho còn hình . Cố Vãn Nguyệt nghĩ thầm, hôm nay nàng gặp chuyện thấy việc nghĩa hăng hái quả thật nhiều.
"Dừng tay!" Cuối cùng, Cố Vãn Nguyệt vẫn quyết định tay, nàng trực tiếp tiến lên gạt ngã một trong những tên tay chân xuống đất.
"Hắc, tới thêm một kẻ xen chuyện bao đồng. Các , lên!" Tay chân thấy Cố Vãn Nguyệt chỉ là nữ nhân, căn bản hề sợ hãi, cùng xông lên đè nàng xuống.
Vẫn kịp tới gần Cố Vãn Nguyệt, Tô Cảnh Hành phía nàng đột nhiên tiến lên, một cước đáp bay mấy ngoài.
"Tiểu , ngươi chứ?" Thấy đám tay chân đ.á.n.h chạy, Cố Vãn Nguyệt tháo miếng vải đen che mặt xuống.
"Đừng đụng !" Thiếu niên thương nhẹ, nhưng như thể cảm thấy đau đớn, cảnh giác Cố Vãn Nguyệt một cái, hướng thẳng đường cái, đào mệnh .
"Thật là lễ phép." Nhìn bóng lưng thiếu niên, Cố Vãn Nguyệt cảm thấy một trận quen thuộc, luôn cảm thấy từng thấy nhân vật trong sách.
"Chúng về , trời sắp tối ." Tô Cảnh Hành nhắc nhở ở bên cạnh.
Cố Vãn Nguyệt thấy vội vàng thu hồi suy nghĩ, Tô Cảnh Hành thuần thục lật lên ngựa, kéo nàng trong ngực. Hai cùng cưỡi chung một con khoái mã, nhanh liền trở về khách sạn.
Mới cửa, họ gặp Vương Bật, cũng trở về từ Thanh Ngưu Trấn, "Cố Tiểu Nương tử, các ngươi cũng Thanh Ngưu Trấn ư?" Cố Vãn Nguyệt lắc lắc bọc đồ trong tay, "Đi trấn mua sắm chút đồ vật." Còn về chuyện của Mộ Dung Dụ, nàng giấu .
"Thì là thế, sớm thì chúng cùng kết bạn , vặn cũng từ Thanh Ngưu Trấn trở về." Vương Bật phủi phủi tuyết rơi bờ vai, tiện tay bỏ gói t.h.u.ố.c chộp trong giỏ xách. Cố Vãn Nguyệt vội vàng đưa giải d.ư.ợ.c cho , kịp chú ý nhiều, nhanh chóng Đại Thông Phô.
Thấy hai tiến , Tôn Võ kích động dậy, "Lấy giải d.ư.ợ.c chứ?" Cố Vãn Nguyệt ngoài nửa ngày, lạnh đau, cũng sắp kiên trì nổi nữa.
"Tôn đại ca yên tâm, lấy . Các ngươi chờ , nấu t.h.u.ố.c đây." Cố Vãn Nguyệt vội vàng lấy nội đan trăn lớn màu đỏ, đem nội đan cùng d.ư.ợ.c liệu mài mịn cùng , cho trong d.ư.ợ.c lô.
Sau nửa canh giờ, t.h.u.ố.c cuối cùng nấu xong.
Mọi kịp chờ đợi bưng chén t.h.u.ố.c qua, một chén canh t.h.u.ố.c uống hết, đau đớn quả nhiên giảm bớt ít, Dương Thị đang hôn mê cũng mơ màng tỉnh .
"Mẹ, , quá ." Tô Cẩm Nhi vội vàng nhào trong n.g.ự.c Dương Thị, đến mặt mũi đẫm nước mắt.
Tô Cảnh Hành cũng thở dài một .
Mặc dù Dương Thị liên hệ m.á.u mủ với , nhưng ơn dưỡng dục, trong lòng Tô Cảnh Hành, Dương Thị chính là ruột của .
Không nhân họa đắc phúc , Dương Thị trúng độc tỉnh , đầu óc mà thanh tỉnh hơn ít.
Theo Cố Vãn Nguyệt phân tích, Dương Thị hẳn là ngu bẩm sinh, mà là kích thích , còn độc của Quỷ Y Hàn vô tình kích thích đầu óc nàng.
Xem chờ đến Ninh Cổ Tháp , cho Dương Thị kiểm tra kỹ lưỡng.
Nói chừng, Dương Thị thật sự hi vọng trở về bình thường.
"Tướng công, hết đem lương thực cất , lên xem một chút tình hình Nam Dương Vương." Thời tiết càng ngày càng lạnh, nàng lo lắng Chỉ Đông Hoàn thể ngăn đau đớn thể Nam Dương Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-153.html.]
Nam Dương Vương đang cùng phó tướng bên cạnh chuyện phiếm, "Có tin tức của Yên Nhiên cùng Tiểu Sơn , mất một đứa con gái, thể nào mất thêm một đứa nữa."
Già phó tướng vội , "Vương gia giải sầu, phái manh mối của đại tiểu thư, khẳng định sẽ tìm .
Còn về nhị tiểu thư, nàng mất tích mười mấy năm , lão vương gia ngài cũng nên buông bỏ." Đây là chuyện thương tâm của Nam Dương Vương, nhắc tới, liền nhịn nước mắt tuôn đầy mặt, giận dữ , "Làm thể buông xuống? Cũng Thanh nhi nàng còn sống nữa……" Thì Nam Dương Vương còn một con gái nữa, mười mấy năm , nàng mới sinh thì gặp năm xảy thiên tai.
Trong lúc hỗn loạn, nhũ mẫu mất đứa hài tử.
Nam Dương Vương lật tung cả vùng phụ cận lên trời nhưng cũng tìm thấy tung tích hài tử.
Nam Dương Vương phi đau khổ vì mất ái nữ, u uất thành bệnh, một năm khi hài t.ử mất tích thì lìa bỏ cõi đời.
Chillllllll girl !
Mà Nam Dương Vương từ đó về cũng mang một cái tâm bệnh.
Nhắc đến nhị nữ nhi, lão tướng sắt đá cũng đỏ hoe vành mắt.
"Chỉ mong nàng là phúc khí, gặp trong sạch, hiện tại vẫn còn sống đời……" Ngoài cửa, Cố Vãn Nguyệt kinh ngạc một trận, hóa Nam Dương Vương còn một con gái, mà con gái sớm mất.
Trong sách hề đoạn .
Thấy âm thanh chuyện bên trong ngừng , Cố Vãn Nguyệt mới đẩy cửa bước , "Hai ngày nay thời tiết trở lạnh, đoán vương gia đầu khớp xương sẽ đau, cho nên mới đến thi Châm cho vương gia." "Đa tạ Cố nương tử, xương cốt lão phu thật đúng là đau một chút." Nam Dương Vương hòa ái , khách khí ngửa, mặc cho Cố Vãn Nguyệt thi Châm.
Tục ngữ , nữ t.ử tiêu phu.
Cũng Phó Yên Nhiên điểm nào giống Nam Dương Vương.
"Khi thi Châm cử động, vương gia ngài chịu đựng một chút." Thủ pháp của Cố Vãn Nguyệt thành thạo, chỉ trong chốc lát, thi Châm liền kết thúc.
Nàng cũng ở lâu, dậy cáo từ.
Nam Dương Vương , "Hôm nay mấy bộ hạ của ngoài săn, đ.á.n.h vài đầu hươu hoang trở về, để Lão Lý cùng ngươi lấy một chút xe ngựa." Cố Vãn Nguyệt vội vàng , "Điều ý ." Kỳ thật trong gian của nàng đồ ăn còn nhiều, tự nhiên chiếm lấy tiện nghi .
Nam Dương Vương càng thêm thưởng thức nàng, sờ lấy râu ria hòa ái , "Thịt hươu nhiều như , chúng một đoàn cũng ăn hết, chia cho các ngươi một chút . Lão Lý, ngươi mang Cố nương t.ử ." "Là. Cố nương tử, ngươi cũng đừng khách khí, vương gia chúng thật tâm đem thịt hươu cho ngài." "Vậy thì từ chối thì bất kính ." Cố Vãn Nguyệt chỉ thể gật đầu, theo Lão Lý cùng đến xe ngựa. Lão Lý vương gia yêu thích Cố nương tử, trọn vẹn chia cho Cố Vãn Nguyệt một nửa thịt hươu.
Nhiều thịt hươu như , Cố Vãn Nguyệt thể nào chuyển về .
"T.ử Khanh Thanh Uyển, Nam Dương Vương cho chúng thịt hươu, hai ngươi mau tới cùng giúp khuân vác." "Thịt hươu, còn từng nếm qua thịt hươu, Nam Dương Vương quả thực là một mà!" Tô T.ử Khanh mặt mày hưng phấn, ba hợp lực đem thịt hươu mang lên xe lừa của bọn họ .
Lão Lý thấy Miệt Thanh Uyển đầu tiên, ngây .
"Ngươi……" "Thế nào?" Miệt Thanh Uyển hồ nghi một cái, vì giỏi giao tiếp với khác, nàng cũng nhiều lời, liền khiêng thịt hươu .
Ngược là Cố Vãn Nguyệt thần sắc đúng của Lão Lý, tò mò hỏi, "Lý tướng quân, thế nào ?" "Không gì," Lão Lý chỉ là nhất thời thất thố, nhanh lấy tinh thần, "Giống, quá giống……" "Giống cái gì?" "Giống tiên vương phi nhà chúng , quả thực là khắc từ một khuôn mặt." Lão Lý cảm thán , kỳ thật cũng giống , chỉ là mặt mày giống như đúc.
chỉ một chút tương tự đó thôi, đủ cho hoảng hồn .