Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 154
Cập nhật lúc: 2025-11-21 05:51:12
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vãn Nguyệt thoáng động tâm tư, "Ngươi Minh Uyển giống tiên vương phi nhà các ngươi?" Vừa nãy nàng quả thật thấy ngoài cửa, Nam Dương Vương còn một cô con gái, chỉ điều sớm thất lạc...
Chẳng lẽ đời thật sự trùng hợp đến ?
Cố Vãn Nguyệt đang định nắm lấy Lão Lý hỏi thăm tình huống về vị Nhị tiểu thư mất tích , thì chỉ thấy lầu truyền đến một trận tiếng động, Vương Bật mở cửa sổ gọi , "Lý Tương Quân mau lên đây, tìm thấy tung tích của đại tiểu thư ." "Thật ?" "Thật, ngay tại trấn Thanh Ngưu!" Lý Tương Quân mừng rỡ khôn xiết, màng việc tiếp tục trò chuyện cùng Cố Vãn Nguyệt, liền lập tức lên lầu.
Cố Vãn Nguyệt chỉ đành gác việc , xoay nhà bếp thu thập thịt hươu.
"Đại tẩu, tối nay chúng ăn thịt hươu nướng ?" Tô Cẩm Nhi một mặt kích động xoa xoa tay, cắt ngang suy nghĩ của nàng.
"Chúng sẽ ăn thịt hươu xào." Cố Vãn Nguyệt thịt hươu một chút, ít nhất cũng mấy chục cân, thể ăn ít nhất hai bữa.
Nếu là Nam Dương Vương tặng, nàng liền chia cho ngoài, đem một nửa thịt hươu cắt hong khô, nửa còn dùng để thái thành lát mỏng xào lăn cùng ớt.
Cố Vãn Nguyệt tự xuống bếp, một chậu thịt hươu xào ớt, thêm một chậu củ cải hầm thịt hươu, cuối cùng để phòng phát hỏa, còn ngâm một bình hoa cúc.
Sau khi thức ăn xong, Cố Vãn Nguyệt liền gọi trong nhà đến phòng bếp dùng cơm.
"Ăn, ăn, ăn, chỉ ăn thôi, ăn c.h.ế.t ngươi mới lạ!" Lưu Thị sớm ngửi thấy mùi thơm từ phòng bếp, thấy bọn họ bộ kéo phòng bếp, lập tức tức giận mắng, "Nhiều món ngon như , cũng chia cho một chút, chỉ độc chiếm, coi chừng nghẹn c.h.ế.t ngươi!" Cố Vãn Nguyệt lạnh nàng một cái, "Đây là Vương gia ban tặng cho , nếu ngươi sợ Vương gia trách tội, đại khái thể theo ăn cùng một chỗ." Nam Dương Vương ư?
Lưu Thị lập tức rụt cổ , mặc dù Nam Dương Vương cùng đoàn đối với Cố Vãn Nguyệt hòa ái dễ gần, nhưng đối với bọn đều là bộ dạng hung thần ác sát.
Nàng cái gan đó lên cọ thịt hươu mà ăn .
Đám thịt hươu là do Nam Dương Vương tặng, từng cũng liền tâm tư khác.
Ai bảo Cố Vãn Nguyệt bản lĩnh, còn xem bệnh, cái thịt hươu cũng là nàng nên hưởng.
"Ti Nguyên , con , Cố Nương t.ử giúp đỡ chúng nhiều đường, chúng cũng thể thèm thuồng thịt của nàng ." Nghiêm phu nhân đấy dạy dỗ nhi tử.
Nghiêm Ti Nguyên liếc Lưu Thị, vội vàng gật đầu, "Mẹ cứ yên tâm , con sẽ thèm thuồng , con ơn ai thì báo đáp đó." "Thật ngoan." Nghiêm phu nhân vui vẻ hôn nhi t.ử một cái, suýt chút nữa cho Lưu Thị tức c.h.ế.t, hóa nàng trở thành tài liệu giảng dạy mặt trái.
"Một lũ bám đít, sớm muộn gì cũng chui từ khe cống ngầm." Tuy lời là , nhưng Lưu Thị quả thật đói, mấy ngày nay nha dịch lương khô, mỗi bữa chỉ phát nửa cái bánh cao lương, ai chịu nổi chứ?
Nàng cần nghĩ xem để kiếm bạc đây.
Bên phòng bếp , Cố Vãn Nguyệt cùng trong nhà ăn uống no say.
Loại thịt hươu đời nàng từng nếm qua, nhưng là thịt nuôi dưỡng, săn bắt ngon như , thịt vô cùng săn chắc.
"Ngon quá, ngon quá." Tô Cẩm Nhi sắp sửa nhét đầy cả quai hàm, Miệt Thanh Uyển ở bên cạnh cũng đang vội vã ăn cơm, từ tới giờ từng nếm qua món thịt nào ngon như , nàng luôn sống núi, tự tùy tiện hái một chút quả dại hoặc ăn thịt nướng, theo Cố Vãn Nguyệt trong thời gian , xem như no đủ khẩu phúc.
Người của Nam Dương Vương phía cũng đang thịt hươu, Vương Bật mùi thịt hấp dẫn tới.
Cọ xát hai miếng thịt hươu xong, lắc lắc chiếc bát nước lớn trong tay, "Tô , ngươi dùng một chút ?" Tô Cảnh Hành liếc đồ trong chén , dứt khoát lắc đầu.
"Không cần, Vương Tương Quân tự hưởng dụng là ."
Trong tay Vương Bật đang bưng một bát Lộc Huyết đầy ắp.
Người đồn Lộc Huyết tác dụng tráng dương khí, bổ thận, là tiên gia t.h.u.ố.c .
thể của Vương Bật thực hợp uống Lộc Huyết.
"Vương Tương Quân, thể ngươi vốn hư nhược, khuyên ngươi vẫn nên uống ít một chút."
Vương Bật thầm nghĩ Cố Vãn Nguyệt quả nhiên là một nữ nhi gia, cái lợi của Lộc Huyết,
"Chính bởi vì thể hư nhược, mới cần uống Lộc Huyết để bồi bổ."
Thần y , tăng cường bồi bổ mới thể cường kiện thể phách.
Hơn nữa, tin tức của đại tiểu thư, nhanh chóng trị dứt bệnh mới .
Vương Bật nâng bát Lộc Huyết quý giá như báu vật vội vã bước ngoài.
Cố Vãn Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu.
Vương Bật vốn dĩ quanh năm hành quân luyện võ, dẫn đến thể suy yếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-154.html.]
Theo lý mà , nên điều dưỡng , nhưng tự dùng một liều mãnh dược.
Đợi đến lúc nữa, đừng lóc đến cầu xin nha.
Sau khi cả nhà ăn xong thịt hươu, để tránh việc bốc hỏa, Cố Vãn Nguyệt họ uống xong một bát canh hoa cúc, mới cho phép mấy trở về.
Trở Đại Thông Phố, ngủ hết, nhà lão Tô co ro trong góc, cũng còn sức mắng c.h.ử.i .
Cố Vãn Nguyệt gì bối rối, dứt khoát ý thức tiến gian, để sắp xếp những vật phẩm càn quét hôm nay.
Đến khi cảm thấy chút rã rời, nàng mới ngủ thật say.
Ngày hôm , Tô Cẩm Nhi phòng bếp đun nước nóng rửa mặt, lâu nàng trách trách hô hô trở về,
Chillllllll girl !
"Đại tẩu, , cái Phó Yên Nhiên là đại tiểu thư của Nam Dương Vương phủ!
Nam Dương Vương tìm nàng, bây giờ đang ở ngay khách sạn chúng đấy!"
Khó trách đó nàng cảm thấy phận của Phó Yên Nhiên bình thường, giống như lưu dân thông thường.
Hay lắm, hóa là con gái của vương gia!
Tô t.ử Khanh lo lắng , "Trước đó chúng hợp với Phó Yên Nhiên, giờ nàng khôi phục phận, liệu trả thù chúng ?"
"Nàng dám ư, bệnh của Nam Dương Vương bây giờ vẫn còn nhờ đại tẩu chúng chữa trị đấy."
Tô Cẩm Nhi cũng chẳng sợ hãi, dù nàng cũng là của vương gia.
Con gái của vương gia cái gì, dọa nàng.
"Mộ Dung Dụ theo Phó Yên Nhiên cùng về.
Lúc Phó Yên Nhiên bắt trong ngày thành , là Mộ Dung Dụ cứu nàng.
Thật kỳ lạ, hai bọn họ mới quen lâu ?"
Mấy vẫn còn trăm mối vẫn cách giải, Cố Vãn Nguyệt nhịn lên tiếng.
Phó Yên Nhiên chắc chắn là sợ Nam Dương Vương quở trách, nên mới cùng Mộ Dung Dụ nghĩ chiêu .
Tiện thể còn thể giúp Mộ Dung Dụ thêm thiện cảm, nhưng mà...
Tô t.ử Khanh lo lắng, "Mộ Dung Dụ thành ân nhân cứu mạng của Phó Yên Nhiên, liệu Nam Dương Vương sẽ giao hảo với Mộ Dung Dụ ?"
"Sẽ ." "Sẽ ."
Cố Vãn Nguyệt rõ kịch bản của nguyên tác, Nam Dương Vương chẳng hiểu vì , luôn giữ thái độ đối với tên Mộ Dung Dụ .
Còn Tô Cảnh Hành cũng , Nam Dương Vương xuất võ tướng nhưng tâm tư tỉ mỉ, tuyệt đối sẽ qua thiết với Mộ Dung Dụ.
"Đại ca đại tẩu, hai tự tin như ?"
"Hay là, chúng chính đường khách sạn xem kết quả thế nào?"
Cố Vãn Nguyệt đề nghị, nàng kéo tay Tô Cảnh Hành thẳng về phía đại sảnh.
Kết quả đến chính đường, thấy Mộ Dung Dụ "mời" xuống một cách chật vật,
"Lão vương gia, xin ngài vãn bối , vãn bối thật lòng yêu thích Yên Nhiên."
Ánh mắt ghét bỏ trong mắt Nam Dương Vương như sắp tràn , "Bản vương tiểu nữ đa tạ ơn cứu mạng của Hoài Nam Vương, đó bản vương sẽ đưa thù lao đến tận tay ngươi.
Còn về phần tiểu nữ, nàng hôn ước, xin Hoài Nam Vương đừng hỏng danh dự của nàng."
"Cha, Hoài Nam Vương cứu mạng con…"
Phó Yên Nhiên mờ mịt một bên.
Phụ thà rằng gả nàng cho một phó tướng, cũng chịu gả nàng cho Mộ Dung Dụ.