Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 170
Cập nhật lúc: 2025-11-21 08:03:58
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nếu như , chúng ăn no, lấy gì mà sinh tồn?" " đó đúng đó, mạnh yếu thua, chúng chỉ sống sót, chẳng lẽ sinh mạng của chúng đáng quý ?" Hai con điên cuồng gào thét.
Thì gia đình đầu chuyện tày trời như . Sở dĩ bọn lưu vong cũng vì phạm trọng tội. Trước đây, bọn từng g.i.ế.c phóng hỏa trong thôn, thậm chí đường sống sót, ngay cả lão mẫu tám mươi tuổi cũng buông tha.
Cố Vãn Nguyệt cố nhịn cảm giác buồn nôn, đ.á.n.h ngất hai , với Vương Bật:
"Tìm vài tới, giao bọn chúng cho Lão Vương Gia xử lý ." Ba tên tội phạm , đ.á.n.h c.h.ế.t cũng gì đáng tiếc.
"Tô cô nương thì đây?" Vương Bật Tô Nhiễm Nhiễm đất, lo lắng hỏi.
Lúc , Tô Cảnh Hành trói cả ba , thì lộ vẻ bất lực và thương xót:
"Ta xử lý gia đình ." dù cũng ôm nữ t.ử nào khác.
"Xem chỉ thể nhờ Vương đại ca ." Cố Vãn Nguyệt cũng lắc lắc chiếc hộp t.h.u.ố.c trong tay.
Vương Bật gật đầu, cảm thấy vấn đề gì, chỉ e sẽ tổn hại danh dự của Tô Nhiễm Nhiễm.
nghĩ , khi rời nhà xa, tính mệnh còn khó giữ, cần gì so đo nhiều như .
Lúc , cúi , bế nàng lên.
"Trước hết an trí nàng phòng khách , dáng vẻ nàng như thế mà về giường chung lớn, e là sẽ một đống lời đàm tiếu." Hơn nữa, Tô Nhiễm Nhiễm rõ ràng kinh sợ, chờ về nhà nhà Lão Tô mắng thêm trận nữa, chi bằng cứ ở ngoài nghỉ ngơi .
"Được, đưa nàng về phòng của , tìm hai ngươi." Vương Bật ôm Tô Nhiễm Nhiễm phi , nhưng chỉ một lát, vội vã về.
"Xong , để cho nàng một tờ giấy, nàng tỉnh hẳn là chuyện gì xảy .
Chúng gặp Lão Vương Gia ." "Ừm." mấy đến chỗ ở của Nam Dương Vương, ném cả nhà ba miệng cho phía , mới tìm Nam Dương Vương.
Nam Dương Vương đang giường, thở dốc, xem độc tái phát.
"Không Ngưng Đau Hoàn, xương cốt của lão phu đau nhức, cách nào khác." Cố Vãn Nguyệt châm cứu cho , đó lấy t.h.u.ố.c giải độc mới xong giao cho đối phương:
"Ban đầu xong là nên trả ngay, nhưng hai ngày bận quá, quên mất, Vương Gia thứ tội." Nam Dương Vương vội vàng cầm lấy một viên bỏ miệng, đó phất phất tay:
"Ngươi lòng cho , đó là phiền ngươi , thể vô liêm sỉ yêu cầu ngươi mang tới." "Đều là do lão phu, nghĩ mấy ngày nay việc gì, độc cũng phát tác, nên liền lơ là…" Trong lòng ôm tâm lý may mắn, nghĩ lẽ thể ngừng dùng Ngưng Đau Hoàn.
Cố Vãn Nguyệt xong bật : "Lão Vương Gia đau là do Ngưng Đau Hoàn, ngài đừng xem thường viên t.h.u.ố.c , nó vẫn hữu dụng." "Ngưng Đau Hoàn hữu dụng, nhưng lão phu chỉ lo lắng ăn lâu sẽ cho thể." Lời sai, Ngưng Đau Hoàn tuy tác dụng phụ gì, nhưng nếu cứ dùng mãi, rốt cuộc cũng kế lâu dài.
Cũng may Cố Vãn Nguyệt nhanh nháy mắt:
"Có một tin tức kịp báo cho Vương Gia, giải d.ư.ợ.c sắp điều chế xong." "Thật ?!" Nam Dương Vương mừng rỡ dậy.
"Vâng, đoán chừng từ hôm nay trở là thể đưa đến tay ngài." Kỳ thật đêm nay gần như nghiên cứu chế tạo xong, nhưng Cố Vãn Nguyệt tính tình cẩn thận, chờ giải d.ư.ợ.c xong, nàng còn thí nghiệm một chút, xác định vấn đề mới giao cho Nam Dương Vương.
Việc cũng may mắn nhờ mấy ngày nay nàng thường xuyên xem khu vực giao dịch, kết quả vô tình thấy d.ư.ợ.c liệu cần thiết ở đó.
Lập tức nàng mua hết d.ư.ợ.c liệu, xem như gom đủ tất cả d.ư.ợ.c liệu của Giải độc Hoàn.
"Ôi chao, Cố Nương tử, điều lão phu lấy gì để cảm tạ ngươi đây." "Đợi Giải độc Hoàn đến tay Lão Vương Gia, ngài cảm tạ cũng muộn." Kỳ thật Cố Vãn Nguyệt cần báo đáp gì, chỉ kết giao bằng hữu với Nam Dương Vương, nhưng Nam Dương Vương trung thành với Hoàng Gia, e rằng sớm muộn gì cũng sẽ xảy xung đột với bọn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-170.html.]
Đang trò chuyện, Lý Tương Quân đột nhiên dẫn một .
Nam Dương Vương vẫn kịp phản ứng, "Lão Lý, Tiểu Ngô xảy chuyện gì?" Lý Tương Quân tức giận đến thở dốc liên hồi, "Mấy hôm nay, thấy tiểu t.ử cứ lén lút, nên bí mật theo dõi .
Kết quả thấy quanh quẩn ngoài cửa, còn vụng trộm thả một con bồ câu đưa thư.
Không là báo tin cho chủ t.ử nào!" Tiểu Ngô mặt mũi bầm dập, dám đối diện cùng Nam Dương Vương, chột cúi gằm đầu xuống.
Nam Dương Vương ngửi thấy sự bất thường, sắc mặt trầm xuống, "Tiểu Ngô, ngươi gì?" Tiểu Ngô nào dám lời nào, trong lòng cũng xong đời, mặt càng lộ rõ vẻ áy náy, Lý Tương Quân tức giận đạp một cước, "Ngươi cái đồ hèn nhát , dám mà dám nhận? Ngươi lão vương gia cứu mạng ngươi, trong lòng ngươi hổ thẹn đúng ?
Cũng may lão t.ử chặn bồ câu thư của ngươi, xem xem ngươi rốt cuộc cái quỷ gì!" Lý Tương Quân móc một con bồ câu đưa thư, cánh còn dính máu, chân cột một mảnh giấy.
"Đưa cho bản vương." Nam Dương Vương đưa tay , nhận lấy mảnh giấy lật mở xem.
Ngay đó da mặt nhanh chóng run run, đúng là nhịn bật .
Chỉ là trong tiếng xen lẫn vô hạn thất vọng và đau khổ.
Lý Tương Quân bén nhạy ý thức điều gì, "Vương gia, chẳng lẽ là……" Hắn rõ, dư quang sang Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành một chút, còn hai ngoài ở chỗ đây.
"Vương gia, cùng Phu Quân xin cáo từ……" Cố Vãn Nguyệt thức thời .
"Cố Nương t.ử chớ vội , chúng xong, xuống uống chén ." Nam Dương Vương bỗng nhiên mở miệng giữ hai .
Cố Vãn Nguyệt nhíu mày, lão vương gia như ý gì, chẳng lẽ, trong thư Tiểu Ngô đưa còn liên quan đến bọn họ?
Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành liếc , cuối cùng hai vẫn quyết định xuống xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy .
"Vương gia, ngươi cho chúng , chuyện gì cần thương lượng với chúng ?" Cố Vãn Nguyệt thẳng vấn đề hỏi.
Nam Dương Vương trầm giọng, , "Cũng gì, chính là hỏi một chút lão phu trúng độc trong , đặc thù của Đột Quyết ?" "Tự nhiên , trừ phi là khí độc, sương độc trong cảnh đặc thù, nếu loại độc nào là chỉ Đột Quyết mới ." Cố Vãn Nguyệt trả lời xong thì kỳ quái Nam Dương Vương, chẳng lẽ, đối phương trúng độc cũng là ngoài ý , mà là cố ý gây .
"Xin hỏi vương gia, mảnh giấy rốt cuộc gì?" "Độc trong bản vương, là do Hoàng Đế ban xuống." Chuyện đến nước , Nam Dương Vương cũng giấu giếm nữa, hào phóng đưa tờ giấy cho bọn xem.
Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành còn , Lý Tương Quân cùng những khác tự nhiên là dám tin, vội vàng cầm thư tới, xem trái xem , ý đồ dấu vết ngụy tạo, "Độc Đột Quyết hạ , mà Thánh Thượng luôn ưu đãi ngài, thể cho ngài hạ độc chứ!" Nói thật Nam Dương Vương cũng cảm thấy dám tin, nhưng lời Cố Vãn Nguyệt , sắc mặt Tiểu Ngô, cảm thấy việc tám chín phần rời mười.
Hắn sẽ dễ dàng tin tưởng một phong thư, nhưng cũng sẽ tin.
Chillllllll girl !
"Giữ Tiểu Ngô, dẫn tra rõ ràng." "Là." Lý Tương Quân thở dài, nếu quả thật là Thánh Thượng , phủ Nam Dương Vương bọn cũng còn an .
Nam Dương Vương cũng đau đầu, đó vẫn cho là thể bo bo giữ , ngờ Cẩu Hoàng Đế sớm để mắt tới .
"Vương gia cần khổ sở, ít nhất gián điệp bắt , độc của ngài cũng lập tức liền thể giải khai.
Ngài vẫn còn thời gian, sắp xếp bố trí, bảo hộ tộc nhân cùng tướng sĩ tay." Tô Cảnh Hành nhàn nhạt nhắc nhở.
Nam Dương Vương giật lấy tinh thần, thể thừa nhận Tô Cảnh Hành sai, mà lời của Tô Cảnh Hành, cũng cho một nữa xem xét đối phương.
"Tô Hiền Chất, qua lão phu chỉ bo bo giữ , cho nên vẫn từng chuyện cùng ngươi, ngươi trách lão phu?"